ĐAN ĐẠI CHÍ TÔN

 

 Thế công cường hãn mang theo Hạo Huyền Minh bay rớt ra ngoài. 

 Toàn trường yên tĩnh, tất cả cường giả đều đứng ở đằng xa, ý thức như là đã mất đi năng lực suy tính, trong ánh mắt tất cả đều là hai bóng người đang tháo chạy. 

 Khương Phàm xong rồi?! 

 Hạo Huyền Minh đánh ra bạo kích trí mạng, muốn mệnh Khương Phàm sao! 

 Nhưng, Liệp Thần Thương quả nhiên khủng bố, Thánh Vương thôi động, vậy mà lại có thể đánh xuyên Thánh Hoàng đỉnh phong? 

 Cảm giác so với trong truyền thuyết còn càng kinh khủng hơn! 

 - A a a… !! 

 Hạo Huyền Minh đau đớn kêu thảm, ý thức giống như bị giết chóc vô tận tràn ngập, thấy được núi thây biển máu, thấy được Thần Ma vẫn lạc. 

 Đây là khí tức sát lục của Liệp Thần Thương, đang ăn mòn ý thức của hắn, đang tàn phá lấy sinh cơ của hắn. 

 Không nghĩ tới, Khương Phàm lại có thể thôi phát ra Liệp Thần Thương thật? 

 Liệp Thần Thương quả nhiên khủng bố, có thể đánh xuyên thân thể Thánh Hoàng đỉnh phong hắn đây, lại còn là dưới tình huống hắn bộc phát toàn lực. 

 Nhưng, Hạo Huyền Minh rất nhanh đã nhịn được đau đớn, thậm chí không có khép lại thương thế, cũng không có kiểm tra tình huống, lại lần nữa đuổi giết Khương Phàm. 

 Hắn muốn triệt để diệt sát Khương Phàm, không thể để cho đối phương có bất cứ cơ hội nào! 

 Mà, còn đầy đủ tôn trọng! 

 Hắn muốn thể hiện ra Âm Dương huyền bí mạnh nhất, để Khương Phàm chết toàn diện, thần hồn câu diệt, ngay cả vụn thịt cặn đều không thừa, hồn tia đều không tồn tại, hoàn toàn xóa đi khỏi thế gian này. 

 Cho nên... 

 Cơ thể Hạo Huyền Minh bộc phát ra cường quang quỷ bí, từ đường vân, cốt nhục, ngũ tạng, lục phủ, thậm chí ba hồn bảy phách đều đang phát sáng. 

 Vạn vật trên thế gian đều có thể tố nguyên đến hai chữ Âm Dương. 

 Nhật nguyệt, bốn giờ, hùng thư, cương nhu, vạn sự vạn vật, đều là phân Âm Dương. 

 Khi tìm tòi nghiên cứu đến Âm Dương ảo diệu chân chính, liền có thể từ Âm Dương mở rộng Tứ Tượng, từ Tứ Tượng diễn biến ra vạn vật. 

 Mặc dù linh văn của Hạo Huyền Minh là Âm Dương Dực, không phải Âm Dương văn, nhưng sau khi lắng đọng ở cảnh giới Thánh Hoàng ngàn năm, sớm đã nhìn trộm đến Âm Dương huyền diệu. 

 Giờ khắc này... Khi ảo diệu thăng hoa, khi Âm Dương lưu chuyển, toàn thân Hạo Huyền Minh lưu chuyển ra đại đạo oanh minh, xương cốt, kinh lạc, huyết dịch biến đổi, mỗi một giọt máu đều như là là cá thể độc lập, bắn ra uy lực và năng lượng cực hạn. 

 Hạo Huyền Minh như là tay giơ cao nâng Cửu Thiên, chân đạp vững Cửu Địa, tham gia cùng thiên địa, cùng sinh tử tương ứng, diễn biến ra tuyệt thế thần uy, đánh Khương Phàm kinh khủng một kích. 

 Thánh Hoàng đỉnh phong! 


 Cường tuyệt như thần! 

 Khương Phàm suy yếu đau đớn, gần như đứng trước cái chết, đang rơi xuống U Minh. 

 Nhưng, thời điểm khí tức Âm Dương cuồn cuộn tại Thiên Hải, hắn cố gắng lắc đầu, cưỡng ép tỉnh táo lại. 

 Hai cánh chấn động, phóng lên tận trời. 

 Một tiếng bạo hống, cả hai tay đều là vung ra Vạn Kiếp Liên Tử, đánh về phía Hạo Huyền Minh. 

 Hai mắt Khương Phàm bắn ra cường quang, thần nhãn phát uy, như tái hiện uy lực Chu Tước kiếp trước, cường quang như huyết kiếm ra khỏi vỏ, mở ra hư không, bạo kích hai hạt Vạn Kiếp Liên Tử. 

 Vạn Kiếp Liên Tử sáng chói đẹp đẽ, bên ngoài lượn lờ ánh sáng, bên trong lại có hàng tỷ tia lôi triều. 

 Khi thần huyết va chạm tới, trong chốc lát, hạt sen run rẩy mãnh liệt, giống như là thế giới lôi điện đang sụp đổ, cuồng kích ra lôi triều, đánh vỡ nát càn khôn, lôi triều tráng kiện như vạc, lại có được uy lực thiên kiếp. 

 Khắp Thiên Hải đều bị cường quang bao phủ, đại dương mênh mông đều tràn ngập lôi triều. 

 Khung trời sụp ra vết nứt vô tận, hải triều càng là trợ trướng lôi uy. 

 Trong nháy mắt, ngàn dặm đại dương đều giống như sôi trào lên, tuyệt thế khủng bố, kinh thế rung động, các cường giả cùng đám tán tu đang xem ở bên ngoài mấy trăm dặm đều vô tình bị bao phủ, huyết nhục văng tung tóe, kêu thảm liên miên. 

 Khương Phàm phóng thích Vạn Kiếp Liên Tử, đồng thời kích phát ra Cửu Hoàng Luyện Thiên Đỉnh, che đậy mình đến bên trong, ngay sau đó diễn biến Phần Thiên Luyện Vực ngưng tụ thành áo giáp, bảo vệ toàn thân. 

 Nương theo tiếng vang đinh tai nhức óc, Cửu Hoàng Luyện Thiên Đỉnh hoành hành trong Thiên Hải, giống như là thiên thạch nện trên mặt biển, phóng thẳng đến đáy biển. 

 Khương Phàm may mắn thoát khỏi cảnh khó, nhưng đỉnh lô va chạm sinh ra thanh triều, lại chấn động đến màng nhĩ của hắn, máu tươi chảy ngang. 

 - Khương Phàm, thả ta ra ngoài!! 

 Đại Tặc điên cuồng va chạm Thông Thiên Tháp, gào thét với bên ngoài. 

 - Xảy ra chuyện gì? 

 Đông Hoàng Như Ảnh và Đông Hoàng Như Yên khẩn trương bay lên không. 

 - Khương Phàm... 

 Đại Tặc hét lớn, để cho không gian rung động, bay lên không va chạm cửa ra vào tầng thứ ba, nhưng Thông Thiên Tháp trấn áp Thiên Hải, chống cự lư lôi triều, cũng giam cấm không gian bên trong. 

 - Nói đi, xảy ra chuyện gì!! 

 Đông Hoàng Như Ảnh quát lớn. 

 - Là Thái Cổ Thần Miếu! Lão tổ tông Thánh Hoàng của bọn hắn đến rồi! 

 Toàn thân Đại Tặc răng rắc giòn vang, huyết nhục hài cốt đều đang phát uy, tiếp tục chấn kích hai cánh, đụng chạm đến bình chướng trong Thông Thiên Tháp. 

 - Thái Cổ Thần Miếu... 

 Sắc mặt Đông Hoàng Như Ảnh và Đông Hoàng Như Yên trắng bệch. 

 Đó là cường giả Thánh Hoàng đỉnh cao, càng là người nắm Âm Dương đại đạo trong tay. 

 Mặc dù cực ít hiện ra thực lực, nhưng ai cũng rõ ràng sự kinh khủng của hắn. 

 Hạo Huyền Minh bị lôi triều giống như thiên phạt cuồng kích, da thịt bị xé rách, lộ ra bạch cốt âm u, ngay cả Âm Dương Sinh Tử đều bị xỏ xuyên, như là tự mình một kích cuura tiếp nhận Vạn Đạo Thần Tôn. 

 Nhưng, thế công như thế này có thể thương tổn được hắn, lại tuyệt đối không thể giết hắn. 

 - Ngươi còn có thủ đoạn gì nữa, lấy hết ra! 

 Hạo Huyền Minh lòng dạ lại sâu thì cũng đều có chút nổi giận, vượt qua đại dương mênh mông, toàn lực bôn tập, rốt cuộc cũng ngăn chặn được Khương Phàm. 


 Đây là vũ khí mạnh nhất của hắn, càng là thứ để ỷ vào khiêu chiến quần hùng đại dương này. 

 Nhưng phóng thích vừa rồi hiển nhiên không có đạt tới mong muốn của hắn. 

 Hắn không hy vọng xa vời có thể thật sự đánh giết Lão tổ Thánh Hoàng đỉnh phong của Thần Miếu, nhưng hẳn là thật sự trọng thương. 

 Là mình không có được Liệp Thần Thương tán thành sao? 

Bình luận

Truyện đang đọc