ĐAN ĐẠI CHÍ TÔN


Vô Hồi Thánh Chủ vui mừng đứng dậy.

- Hạt giống Ngũ Hành? Mau tới đây, ta xem một chút!
Dạ An Nhiên hành lễ với Vô Hồi Thánh Chủ, sau đó đi đến đài cao.

Trải qua ba ngày ba đêm dung hợp, hạt giống Ngũ Hành thành công cắm rễ bên trong khí hải của nàng, cũng không có cải tạo khí hải của nàng.

Khí hải đã từng tràn đầy linh dịch biến thành mênh mông mê vụ, ánh sáng ngũ sắc lượn lờ, các loại dị tượng như ẩn như hiện, tựa như đang dựng dục núi non, cây rừng, mây mù.

Để Dạ An Nhiên ngoài ý muốn chính là, bia đá trong khí hải lại bị Ngũ Hành tia sáng làm tan ra, chỉ để lại chữ cổ phía trên, tỏa ra những tia sáng rạng rỡ, đang tung bay trong mông lung khí hải, giống như là Tinh Linh, cho khí hải của nàng tăng thêm mấy phần khí tức linh tú.

- Không nên chống cự, buông lỏng...!Buông lỏng...!
Vô Hồi Thánh Chủ ngưng tụ một sợi tia sáng tại đầu ngón tay, nhẹ nhàng điểm vào Thiên Thư thánh văn của Dạ An Nhiên.

Thánh văn thức tỉnh, ánh sáng chói mắt.

Thiên Thư thánh văn linh động nổi lên tia sáng ngũ sắc.

Dạ An Nhiên bình tĩnh đứng đấy, mặc cho Thánh Chủ dò xét mình.


Kỳ thật nàng không chỉ thay đổi linh văn, năng lượng kỳ diệu còn cải thiện thân thể, từ kinh mạch đến mạch máu, đều đã trải qua thăng hoa, mà cho tới bây giờ vẫn còn tiếp tục.

- Ngươi chính là hi vọng của Vô Hồi! Ngươi chính là lời thề ta đã chờ đợi hai trăm năm!
Sau khi Vô Hồi Thánh Chủ tra xét rõ ràng, âm thanh kích động đều đang run rẩy.

Khương Phàm cười hỏi:
- Thánh Chủ, An Nhiên có thể tiếp nhận Đại Hoang Tù Thiên Ấn không?
- Đương nhiên có thể! Nhất định có thể!
Vô Hồi Thánh Chủ nhìn chằm chằm Dạ An Nhiên, Ngũ Hành thể chất khó tìm nhất lại được nàng chờ đợi được, mà còn cường đại hơn so với mong muốn.

Cứ như vậy, Đại Hoang Tù Thiên Trận có thể chính thức chuẩn bị.

- Từ hôm nay trở đi, An Nhiên, ngươi cứ đi theo bên cạnh ta, điều trị thân thể cho tốt.

Hạt giống Ngũ Hành mặc dù là cơ duyên phi phàm, nhưng năng lượng rất mạnh, nếu như khống chế không tốt, có khả năng ngươi sẽ trở thành chất dinh dưỡng của nó.

Chỉ khi ngươi có thể chân chính khống chế nó, thời điểm lợi dụng nó mới có thể xem như Ngũ Hành thể chất chân chính, Ngũ Hành Chi Nguyên.

Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, linh văn của ngươi đều sẽ bởi vậy mà xuất hiện thăng hoa, có thể Đại Thừa thánh văn đều không phải là cực hạn!
Vô Hồi Thánh Chủ đối với Dạ An Nhiên tràn đầy chờ mong.

Toàn thân Dạ Thiên Lan nổi lên cơn sóng nhiệt, nữ nhi bảo bối của mình được làm đệ tử thân truyền của Vô Hồi thánh chủ? Còn có thể tiếp tục thăng hoa linh văn? Niềm vui tới quá ngoài ý muốn, quá mãnh liệt!
- Khương Phàm, ngươi không cần phải để ý đến chuyện Ly Hỏa thánh địa.

Chuyện lớn như vậy, ngươi cũng không quản được.

Từ hôm nay trở đi, đem tinh lực toàn bộ để trên việc tu luyện.

Về Vương Quốc Hắc Ám trước, gọi Tịch Nhan trở lại đón thụ U Linh Ấn, lại đến Lạc Chùy trọng địa, tìm Cơ Lăng Huyên trở lại đón thụ Loạn Thiên Ấn.

Về phần Tiêu Phượng Ngô ngươi nói, đem đan dược truyền kỳ để lại đi, xem tình huống hắn thăng hoa, nếu như phù hợp với điều kiện, ta sẽ đem Táng Thiên Ấn cho hắn.

Nếu như không được, tìm những người khác.

Vô Hồi Thánh Chủ trước đó không đồng ý để Thú linh văn tiếp quản Táng Thiên Ấn, mà hi vọng dùng Thổ hệ linh văn thuần túy, nhưng bây giờ đã có Hạt giống Ngũ Hành, những cái khác cũng không cần phải quá so đo.


Khương Phàm vui vẻ nói tạ ơn:
- Tiêu Phượng Ngô là tốt nhất, chắc chắn ngài sẽ không hối hận! Lại nói, ta không phải cũng phải Thú linh văn, làm sao có thể tiếp quản Phần Thiên Ấn.

- Sai hay không ta không biết, dù sao việc ngươi chạy nuốt riêng Đại Hoang Tù Thiên Trận đi chính là thật.

Vô Hồi Thánh Chủ sao có thể không hiểu rõ chút tâm tư của Khương Phàm, tuy nhiên không quan trọng, chỉ cần có thể phong bế vực sâu, cuối cùng Đại Hoang Tù Thiên Trận biến thành ai cũng không đáng kể, nói không chừng tương lai Khương Phàm còn phải tiếp quản vị trí Thánh Chủ đây.

Khương Phàm xấu hổ cười cười, không tiếp lời.

- Tiểu gia hỏa, ta nhắc nhở ngươi một câu, sau khi vào Lạc Chùy trọng địa không cần vội vã đi ra, tôi luyện nhiều mấy tháng, khỏe mạnh thể phách.

Uy lực Đại Hoang Ấn vô cùng mạnh, không muốn mỗi lần phóng ra đều bị giày vò gần chết thì đem tố chất thân thể tăng lên tới cực hạn mà ngươi có thể làm được.

- Ngài yên tâm đi, ta có thể khống chế Đại Hoang Ấn.

- Còn có, đồ đệ bảo bối quốc sắc thiên hương kia của ta, gặp mặt đừng loạn ph@t tình.

- Thánh Chủ...!
Gương mặt Khương Phàm co lại, khóc không ra nước mắt, ta là loại người này sao?
Vô Hồi Thánh Chủ khua tay nói:
- Nhanh đi chuẩn bị đi.

- Thánh Chủ, vẫn phải để tâm Ly Hỏa thánh địa...!

Khương Phàm vừa muốn nhắc nhở, lại bị Thánh Chủ chặn ngang:
- Ta đã nói rồi, chuyện Ly Hỏa thánh địa không cần tiểu gia hỏa ngươi quan tâm.

Coi như bọn hắn vượt qua vào đến đây, ta vẫn có thể gánh vác được.

Chí Tôn Kim Thành cùng Hỗn Độn Tử Phủ bên trong Vương Quốc Hắc Ám càng sẽ không để bọn hắn đến vực sâu làm càn!
Bây giờ toàn thân Vô Hồi Thánh Chủ tràn đầy sức sống cùng k1ch tình đã lâu chưa có, rốt cuộc cũng đã phải chuẩn bị Tù Thiên Trận, nếu quả thật có được hiệu quả dự trù, tâm nguyện ngàn năm của Vô Hồi thánh địa sẽ được hoàn thành.

Nàng xứng đáng với tên Thánh Chủ, xứng đáng chờ mong của thánh địa, xứng đáng trọng thác của sư tôn đã chết.

Bây giờ, tên khốn nào muốn ngăn cản nàng, ảnh hưởng đến nàng, nàng đều phải liều mạng!
- Vương Quốc Hắc Ám là cái gì? Chí Tôn Kim Thành, Hỗn Độn Tử Phủ là cái gì?
Dạ Thiên Lan kỳ quái nhìn bọn hắn, những nơi gì đó hắn hoàn toàn nghe không hiểu.

- Vẫn là phải cẩn thận chút.

Thương Hàn Nguyệt, bọn người Tiêu Phượng Ngô, cũng phải sắp xếp người đón trở về, chớ bị Ly Hỏa thánh địa bắt đi.

Khương Phàm nói xong, lúc này mới đem đan dược truyền kỳ để lại, quay người rời khỏi đại điện..


Bình luận

Truyện đang đọc