ĐAN ĐẠI CHÍ TÔN

- Ta tách linh văn ra, kỳ thật đều thuộc về Thiên phẩm, nhưng tại chỗ Vãn Tình ta đã làm một ít tay chân, áp chế đến Thánh phẩm. Mà, nàng thuộc về bộ phân thân thứ chín của ta, cũng là một bộ khó tu luyện nhất, trên lý luận mà nói, nàng sẽ không phát hiện vấn đề.

Hướng Vãn Đồng nhìn về phía Hướng Vãn Tình, đây là sự thực ngoài ý muốn.

Vãn Tình lại phá giải áp chế, trở lại Thiên phẩm, còn không thể tưởng tượng nổi tu luyện đến Thánh phẩm.

Chuyện này cần cơ duyên kinh người cỡ nào, lại cần tài nguyên phong phú cỡ nào đi chồng chất.

- Vậy còn cô? Mất đi bộ phân thân này, đối với cô có ảnh hưởng gì?

- Muội ấy là bộ phân thân thứ chín của ta, tu luyện khó khăn nhất, cũng là chậm chạp nhất, muôi ấy tồn tại hay không đối với thực lực tổng hợp của ta cũng không có ảnh hưởng quá rõ ràng.

- Nếu như, ta nói là nếu như, ta có thể tu luyện toàn bộ tám bộ phân thân tới Thánh Linh cảnh, trên danh nghĩa phân thân thứ chín này của Vãn Tình lại là Thánh Linh cảnh, thì tương đương với việc ta đạt đến 'Cửu Thánh thể' trong truyền thuyết.

- Từ trên lý luận mà nói, ta có hi vọng sinh ra đuôi thứ mười, cũng chính là phân thân mới. Tóm lại ngươi không cần lo lắng về Vãn Tình, bất luận như thế nào, ta cũng sẽ không tổn thương muội ấy, càng sẽ không ảnh hưởng đến nàng. Coi như ta Không thể nào sinh ra đuôi thứ mười, chỉ cần có thể tu luyện tám phân thân tới Thánh cảnh, 'Bát Thánh thể' ta cũng có thể khinh thường Thánh Vương Thiên Khải!

Khương Phàm thở phào, chỉ cần không còn ảnh hưởng đến Vãn Tình là tốt.

- Tỷ tỷ, cám ơn tỷ đã làm tất cả vì muội.

Hướng Vãn Tình cảm thấy ấm áp, trong lòng cảm động.

- Sau khi phụ mẫu chiến tử, ta đã đồng ý sẽ vĩnh viễn bảo vệ muội. Huống chi, năm đó tỷ muội chúng ta thức tỉnh đồng thời, là muội chủ động từ bỏ, để ta thành tựu đến Thánh Vương Thiên phẩm, tỷ tỷ nợ muội.

Hướng Vãn Đồng lãnh ngạo thể hiện hiện ra mấy phần cười yếu ớt khó có được, nhưng cũng chỉ là lóe lên một cái rồi biến mất, nàng thực sự không quen mỉm cười.

Khương Phàm nói:

- Ta chuẩn bị một khối bảo cốt Thánh Hoàng cho các ngươi, năm khối bảo cốt Thánh Vương, còn có mười khối bảo cốt Thánh Linh, hơn một ngàn viên thuốc, các ngươi tùy tiện dùng.

- Ngươi cũng đã chuẩn bị xong?

Sắc mặt Hướng Vãn Đồng hơi chậm, cái này còn tạm được.

- Sưu tập tài nguyên không phải chính là để dùng sao, chẳng lẽ còn có thể làm bài trí? Mặc dù đều là tài nguyên của Vạn Đạo hoàng thành, nhưng ngươi có áp lực tâm lý khác, coi như là... Ta ép buộc đưa cho ngươi.

Hướng Vãn Đồng trầm mặc một lát, không tiếp tục từ chối.


Người này mặc dù không đứng đắn, nhưng tính cách ngược lại là rất hào phóng, cũng bỏ ra được.

- Chàng còn có rất nhiều khác ưu điểm, tỷ tỷ từ từ quan sát, tóm lại sẽ không thất vọng.

Hướng Vãn Tình tranh thủ thời gian bổ sung một câu, dù sao Khương Phàm cũng đã cho tỷ tỷ ấn tượng đầu tiên không tốt lắm.

Khương Phàm đều phóng xuất tài nguyên cùng hơn ba trăm vị tộc nhân bên trong Thông Thiên Tháp ra, sau khi an trí tới các nơi khác trong địa cung, cũng lấy ra bảo cốt bắt đầu tu luyện, tận lực vững chắc cảnh giới, tích lũy năng lượng, là làm chuẩn bị cho cảnh giới Thánh Vương còn rất xa xôi.

Đại Vương, Đại Tặc, còn có Tặc Điểu, cũng bắt đầu tham lam hấp thu năng lượng bảo cốt, tăng lên thực lực.

Nhất là Tặc Điểu, nhiều tài nguyên chất thành một đống như vậy, chính là thời cơ tốt bước lên cảnh giới Thánh Linh.

Nó cũng rất gấp, nếu lại không tiến đến Thánh Linh cảnh liền sẽ theo không kịp đội ngũ.

- Như Ảnh, có thể vào không?

Đông Hoàng Hoa Thanh gõ nhẹ cửa phòng Đông Hoàng Như Ảnh.

- Sư tôn? Mời vào.

Đông Hoàng Như Ảnh từ bên trong minh tưởng thức tỉnh, đứng dậy nghênh đón Đông Hoàng Hoa Thanh.

- Nơi này không có người ngoài, không cần hành lễ.

Đông Hoàng Hoa Thanh lưu ý đến vẻ mặt Đông Hoàng Như Ảnh sau mạng che mặt.

- Sư tôn mời ngồi.

- Phụ thân ngươi đến xem qua ngươi rồi?

- Còn không có.

Đông Hoàng Hoa Thanh nói:

- Chúng ta nói chuyện?

Đông Hoàng Như Ảnh vừa muốn lắc đầu, Đông Hoàng Hoa Thanh lại nói:

- Nói chuyện đi, chuyện đã xảy, luôn luôn phải đối mặt. Trước đó ta không tìm đến ngươi, là muốn cho ngươi an tĩnh, miễn cho hiểu lầm là ta đang ép buộc ngươi. Ta không tìm đến ngươi cũng là nghĩ phụ thân ngươi có thể tới tìm ngươi nói chuyện, nhưng xem ra Thánh Kiệt huynh... Ha ha, vẫn cảm giác áy náy.

- Ngươi có quyền tìm kiếm hạnh phúc của mình, cũng có tư cách lựa chọn thái độ sống, chuyện này đều không gì đáng trách cả, người người đều sẽ tôn trọng ngươi. Nhưng thân ở thần giáo, một ít thời điểm thì thật sự là không làm chủ được bản thân, cũng cần phải làm hi sinh. Trận thông gia đột nhiên này, ngươi đã ủy khuất rồi.

Đông Hoàng Hoa Thanh trầm mặc một lát, lưu ý đến sắc mặt Đông Hoàng Như Ảnh, tiếp tục nói:

- Thần Tôn tự mình sai khiến ngươi gả vào Vạn Đạo Thần Triều, thậm chí còn nổi giận, ngươi nơi này lại là chịu ủy khuất, nhưng ở chúng ta xem ra, trong này đã bao hàm ý nghĩa rất sâu.

- Đầu tiên đương nhiên là bản chất thông gia, đây không phải tùy tiện thành thân sinh con, mà là kết nối hai siêu cấp thế lực, dính đến lợi ích của vô số người, thậm chí ảnh hưởng sâu xa đến mối liên quan.

- Thần Tôn chọn ngươi, chính là tán thành năng lực cùng tư chất của ngươi. Cho rằng ngươi có thể từ Khương Phàm nơi đó đạt được đầy đủ tài nguyên, bước lên cảnh giới Thần Linh, vững chắc địa vị thần giáo, cũng cho rằng ngươi có thể ảnh hưởng đến một ít quyết định của Khương Phàm, không đến mức trong tương lai sẽ nguy hại đến thần giáo, mà là để thần giáo tiếp tục có thu hoạch. Từ hướng này đến xem, ngươi hẳn là nên kiêu ngạo, đây dù sao cũng là phán đoán của Thần Tôn đối với ngươi.

- Thứ yếu thì sao, ngươi và Lan Nặc đều là người ưu tú nhất trong đời mới, Thần Tôn tự mình sai khiến cho ta cùng Lan Quỳ bồi dưỡng các ngươi chính là bằng chứng tốt nhất. Ý vị này là các ngươi đang đại biểu tiềm lực cho hai bên phe phái, cũng đại biểu cạnh tranh cho hai bên phe phái.

- Nếu như các ngươi đều ở lại thần giáo, trong tương lai chắc chắn sẽ phát sinh va chạm không cần thiết, thậm chí tiêu hao năng lượng thần giáo. Nếu như Thần Tôn vẫn còn thì có thể đè ép được tràng diện, nhưng nếu như không có ở đây, rất có thể sẽ có sai lầm. Cho nên có thể có lý do hợp lý để tách các ngươi ra, không thể nghi ngờ là chuyện Thần Tôn cần làm nhất trước khi chết.

- Thần Tôn đưa tiễn ngươi, không thể nghi ngờ là muốn trấn an Lan gia, để trong tương lai Lan gia ngồi lên vị trí giáo chủ, miễn cho sau khi Thần Tôn chết lại sinh ra ý nghĩ không tốt khác. Đây là sau khi nội bộ chúng ta thảo luận, tương đối công nhận hai nguyên nhân của vấn đề này.

Bình luận

Truyện đang đọc