ĐAN ĐẠI CHÍ TÔN

Khương Phàm cưỡi Long Cốt Cự Ngạc xông vào hải dương, hoành hành từ đáy biển, sau khi xác định không có truy tung thì liền giấu đến bên trong rãnh biển an toàn.

- Nhanh nhanh nhanh, bỏ ta vào.

Long Cốt Cự Ngạc kiềm chế không được, nó sợ Tặc Điểu cùng Đại Vương đều phân chia xong bảo bối.

- Không thể thiếu phần ngươi.

Khương Phàm thu Đại Tặc vào, ý thức cũng đi theo rơi xuống tầng thứ năm.

Đại Vương nằm nhoài bên trong biển xương mênh mông, máu chảy ồ ạt, nhuộm đỏ bạch cốt đầy đất, mai rùa cứng rắn có thể so với Thánh khí lại rách rưới vỡ vụn, nhìn trông vô cùng đáng sợ, như là tiếp nhận một kích của Thánh Hoàng, vứt bỏ nửa cái mạng.

Sau khi cái sức lực nóng nảy trước đó đi qua, thì giờ phút này lại đang gục ở chỗ này hấp hối, mà trong khe hở mai rùa bị phá toái còn lôi điện đang quay quanh, ngăn cản bản thân chữa trị.

Tặc Điểu lại không có bị giày vò, nó tránh ở bên dưới mai rùa, cẩn thận xua tan lôi triều.

- Huynh đệ, ngươi đây là muốn đi trước ta sao?

Long Cốt Cự Ngạc thấy cảnh này thì kinh ngạc.

- Bản Đại Vương có thể sống một ngàn tuổi, khẳng định đi sau ngươi.

Đại Vương gian nan giật giật miệng, nhắm mắt lại tiếp tục luyện hóa đan dược.

- Ta xem ngươi lấy được cái gì.

Khương Phàm đưa ý thức thể chui vào trong mai rùa nặng nề của Đại Vương.

Từ bên ngoài nhìn đến thì mai rùa chỉ có khoảng trăm mét, nhưng bên trong lại có Động Thiên khác, giống như một tòa pháo đài rộng rãi, bên trong có số lượng lớn bảo vật ngay ngắn trật tự.

Có Bất Lão Tuyền lập lòe kim quang, có dược liệu cùng đan dược quý giá, còn có rất nhiều bảo cốt.


Tài nguyên cướp được từ trong hoàng thành thì đang tạp nhạp chồng chất ở giữa, hào quang rực rỡ, năng lượng mãnh liệt, có tinh thạch tinh khiết, có bảo dược quý giá, có vũ khí nặng nề. Còn có những bảo cốt để cho người ta kích động kia, từ năng lượng cuồn cuộn bành trướng đến xem, bên trong khẳng định là có bảo cốt cấp Thánh Hoàng.

Nhưng thứ hấp dẫn ánh mắt Khương Phàm nhất lại là đóa hoa sen cổ lão lơ lửng kia.

Nhìn tuổi tác rất lâu, bên trong lại có bá khí, không có chút cảm giác hoa sen yếu đuối nào khác.

Cánh hoa càng là tỏa sáng chói mắt, khuấy động lôi điện cuồng bạo, như là mỗi đường vân đều tràn ngập Lôi Đạo huyền bí.

Hoa sen hoàn toàn nở rộ, phía trên có trọn vẹn chín hạt sen, mỗi hạt sen đều bày biện ra ánh sáng bảy màu tuyệt mỹ.

Thiên Hồ Thánh Vương phức tạp nhìn Khương Phàm nhắm mắt định thần, biết hắn đang dò xét bảo bối:

- Các ngươi hái Thiên Kiếp Mẫu Liên của Thiên Kiếp Lôi Trì đi rồi?

- Thiên Kiếp Mẫu Liên là cái gì?

Khương Phàm thuận miệng trả lời, ý thức thể còn đang ở bên trong mai rùa thưởng thức những hạt sen khuấy động lôi uy bá đạo kia.

Chợt nhìn không phải rất xinh đẹp, nóng nảy vặn vẹo, nhưng nhìn kỹ xuống, ngược lại càng ngày càng cảm nhận được vẻ đẹp của nó, vẻ đẹp nguyên thủy, vẻ đẹp cuồng dã.

- Trong Thiên Kiếp Lôi Trì sẽ thường xuyên dựng dục ra Thiên Kiếp Lôi Liên, ký kết ra có ba hạt sen Lôi Liên, bên trong hạt sen là tài nguyên cực kỳ quý giá, đối với võ giả lôi văn mà nói có thể so với bảo dược thánh đan.

- Tại nơi sâu nhất trong Thiên Kiếp Lôi Trì, còn có một gốc Mẫu Liên, nghe nói là thời điểm Vạn Đạo Thần Giáo sinh ra đã liền tồn tại. Thiên Kiếp Lôi Trì đều là lấy nó làm cơ sở thai nghén mà thành, đến nay đã vượt qua một vạn năm.

- Mẫu Liên cách mỗi ngàn năm nở rộ một lần, mỗi lần nở rộ đều là sinh ra chín hạt sen, mỗi hạt đều có ánh chớp bảy màu. Chín hạt sen này chính là tài nguyên quan trọng để Sở gia tạo nên cường giả cấp Thánh Hoàng.

- Có thể nói như vậy, nếu như không có bọn chúng, Sở gia là tuyệt đối không tạo ra Tân Thánh Hoàng được. Cho nên sau khi mỗi đóa hoa sen nở rộ, thần giáo mới có thể bắt đầu tìm kiếm cùng bồi dưỡng Thánh Hoàng mới.


Thiên Hồ Thánh Vương nói để Khương Phàm lâm vào chấn kinh, Linh Bảo có thể tạo nên Thánh Hoàng, đây không thể nghi ngờ chính là thần vật!

Bí bảo như thế này, vậy mà trong trí nhớ kiếp trước của hắn lại không có!

Thiên Hồ Thánh Vương nói:

- Mặc dù ngươi đạt được Thiên Kiếp Mẫu Liên, nhưng thật đáng tiếc, ngươi không dùng được! Năng lượng lôi điện của chín hạt sen này đều cực kì khủng bố, tùy tiện một hạt đều có thể tương đương với một kích của Thánh Hoàng, càng ẩn chứa uy lực thiên kiếp, cho dù là Thánh Vương có được Lôi hệ linh văn, cũng hàng phục không nổi loại năng lượng này. Chỉ có linh văn của Sở gia, còn phải là cường giả là tu luyện đến đỉnh phong Thánh Vương, mới có thể khống chế được loại năng lượng chuyên môn này, cũng lợi được dụng bọn chúng để trùng kích đến Thánh Hoàng.

- Không thể dùng? Đó thật sự là đáng tiếc.

Khương Phàm khẽ nhíu mày, tiếp đó lại cười nói:

- Vậy coi như vũ khí đi!

- Làm vũ khí?

Thiên Hồ Thánh Vương thể hiện quái dị, bảo vật thần kỳ như vậy, làm vũ khí dẫn bạo?

Đây cũng quá phung phí của trời.

- Thật nhiều bảo cốt nhỉ, lúc trước Tu La bổ Vạn Đạo Thần Giáo, mấy khối bảo cốt Thánh Vương còn bị Địa Ma Thụ nuốt, còn lại toàn bộ đều đã bị dời đi.

Khương Phàm một bên đưa ý thức lật tới lật lui trong không gian mai rùa, một bên ở bên ngoài rung động:

- Lần này thì tốt rồi, toàn bộ đều tới tay, ta xem một chút có mấy khối bảo cốt Thánh Vương, mấy khối xương Thánh Hoàng.

Thiên Hồ Thánh Vương khẽ mím môi, nói:

- Nếu như các ngươi đào toàn bộ đi, bảo cốt Thánh Hoàng có bảy khối, bảo cốt Thánh Vương có hai mươi mốt khối, bảo cốt Thánh Linh có năm mươi ba khối, bảo cốt Bán Thánh có chín mươi hai khối, bảo cốt cao giai Niết Bàn có hai trăm hai mươi năm khối.

Khương Phàm kinh ngạc nhìn Thiên Hồ Thánh Vương:

- Có nhiều như vậy sao? Đúng là tẩy sạch hoàng thành có lợi nhuận, ta ở Đại La sơn liều sống liều chết còn không có lấy tới hai mươi khối bảo cốt Thánh Vương.

Thiên Hồ Thánh Vương hơi nhíu mày lại:

- Đương nhiên kiếm lời nhiều, đây chính là hoàng thành! Một hoàng đạo tích lũy trên vạn năm!

Bọn người Hướng Tư Minh thể hiện quái dị, vị Phần Thiên Thần Hoàng hung danh hiển hách này thật sự không giống với những gì bọn hắn tưởng tượng lắm, không có anh minh thần võ, không có cuồng ngạo bá đạo, ngược lại có cảm giác... Phỉ (thổ phỉ) khí?

Bọn hắn không để lại dấu mà vết liếc mắt nhìn Hướng Vãn Tình ở bên cạnh, Vãn Tình cô nương ưa thích như thế này?

Cái này thật sự là không nghĩ tới.

- Chúng ta không phải nên rời khỏi nơi này trước?

Thiên Hồ Thánh Vương rất bất mãn, nhất định phải giấu ở đáy biển xem xét 'tang vật' sao?

- Không nôn nóng, chờ một chút.

Khương Phàm tuỳ tiện tra xét thu hoạch trận ăn cướp lần này, trừ bảo cốt ra, lại còn có rất nhiều đan dược Thánh phẩm, dược liệu quý giá.

Bình luận

Truyện đang đọc