ĐAN ĐẠI CHÍ TÔN

Vô Hồi Thánh Chủ sớm đã trở lại thánh địa, tổ chức cho tông môn bộ lạc La Phù di chuyển về hướng bắc, cũng khẩn cấp thông báo lấy tới gần Lang Gia hoàng triều cùng Tân Hải.

Lang Gia hoàng triều di chuyển cả nước, từ phía tây toàn diện rút lui đến phía đông.

Khu vực Tân Hải hỗn loạn không chịu nổi, lít nha lít nhít con thuyền chở khách chen chúc, người chạy nạn như sóng biển, đi xa về hải vực.

Sự hỗn loạn kinh khủng ở nơi này đã rung chuyển, kích thích toàn bộ đại địa Tây Nam, Hoang Mãng nguyên, Thập Vạn Đại Sơn, Quỷ Khóc Sâm Lâm, còn có các vương quốc hoàng triều ở Tây Nam bộ, tất cả cũng đã bắt đầu chú ý vực sâu kịch biến.

Trước đó bọn hắn suy đoán cục diện tại Đại Hoang khả năng đã mất khống chế, dù sao lời đồn về nơi đó là xuyên suốt đến địa ngục, không nghĩ tới lại bạo động thật, quy mô còn là lớn hơn cả tưởng tượng.

Chủ nhân Tây Nam - Thái Cổ Thần Miếu tự mình an bài cường giả đi qua điều tra.

Trước lúc này, bọn hắn đương nhiên biết biên hoang tây nam có một vùng đất tà ác, nhưng dính đến nơi mẫn cảm thánh địa kia, lại thêm tự mình điều tra cũng không có phát hiện vấn đề gì, liền không lại để ý tới, thậm chí đều quên lãng.

Bây giờ vực sâu đột nhiên xảy ra kịch biến, khiến cho bọn hắn cảnh giác.

Nhưng, hắc ám đã hoàn toàn mất khống chế, bên trong tràn ngập lít nha lít nhít ác linh, điên cuồng săn bắt tất cả vật sống, các cường giả bọn hắn liên tiếp điều động đến đều mất mạng ở bên trong, lại không có ai có thể trở về.

Lúc Thần Miếu đang cân nhắc có nên điều động Thánh Linh đi qua hay không thì bất chợt tình huống tại Huyền Nguyệt hoàng triều đã để bọn hắn chuyển dời lực chú ý đến Tây Bộ.

- Tiếp tục điều tra, đuổi toàn bộ người còn ở lại tại La Phù đi ra, không vào Lang Gia hoàng triều, trực tiếp rút lui về Hoang Mãng nguyên!

- Thông báo con dân Hoang Mãng nguyên, tận lực di chuyển về hướng bắc, làm tốt bỏ qua Hoang Mãng nguyên!

Vô Hồi Thánh Chủ đứng trước hắc ám bạo động mà cau mày, tràng diện bạo động càng ngày càng mãnh liệt, ba tháng trước đã chính thức vượt qua Âm Dương hà, xâm nhập La Phù sơn mạch, tình thế xâm nhập còn không ngừng tăng lên, nàng có một dự cảm mãnh liệt, nếu thật sự không khống chế, hắc ám không chỉ đơn giản là xâm nhập La Phù, thậm chí còn có khả năng ngay cả Hoang Mãng nguyên đều vô tình bị thôn phệ.

- Thánh địa đều đã chỉnh lý tốt, đồ nên mang đều mang theo. Thánh Chủ, chúng ta cũng rút lui thôi.

Bạch Nguyệt đứng sau lưng Thánh Chủ, mặc dù cực kỳ không muốn bỏ, nhưng Vô Hồi Thánh Địa cách hắc ám còn không đến năm trăm dặm, đứng ở chỗ này liền có thể thấy rõ tường thành giống như hắc ám thẳng nhập trời cao, còn có sát khí thảm liệt đập vào mặt.

- Rút lui!! Toàn bộ rút lui!! Bây giờ không phải thời khắc lưu luyến gì nữa cả, cũng đừng trông cậy vào tổ sơn tới hỗ trợ!

Vô Hồi Thánh Chủ quả quyết đưa ra quyết định, mặc dù sứ mệnh của thánh địa chính là ngăn cản hắc ám, bảo vệ dân chúng, nhưng bây giờ hắc ám đã triệt để mất khống chế, vượt xa cực hạn mà bọn hắn có thể chịu đựng.

Túc lão cùng các trưởng lão nhanh chóng tập kết, trong nhẫn không gian chất đầy thánh địa bảo vật.

Vô Hồi Thánh Chủ nhìn hắc ám lần cuối cùng, sau đó kêu gọi mọi người rút lui.

Nhưng ngay lúc thánh địa rút khỏi toàn diện không lâu, Khương Phàm đã đến La Phù gặp mặt Vô Hồi Thánh Chủ:

- Dùng hết khả năng truyền tin tức đi, có thể rút lui bao xa thì rút lui bao xa, nếu như Hắc Ám thâm uyên bạo động, phạm vi trực tiếp bị tác động đến sẽ đạt đến mấy vạn dặm, phạm vi ảnh hưởng gián tiếp sẽ bao trùm mười vạn dặm trở lên!

- Ngươi muốn đi đến đấy sao? Bây giờ còn có cách giải quyết sao?

Vô Hồi Thánh Chủ nhìn thấy Khương Phàm, rốt cuộc cũng nhẹ nhàng thở ra.

- Ta có thể khống chế, nhưng cần thời gian. Các ngươi có thể truyền tin tức bao xa liền truyền bấy xa, có thể cứu bao nhiêu thì sẽ cứu bấy nhiêu. Ngoài ra...

- Có cái gì phân phó? Chúng ta tận lực phối hợp!

- Ngài cùng ta đi đến, ta mang ngài nhìn diện mạo chân thực của vực sâu.

- Ta??

- Ngài đóng giữ vực sâu hai trăm năm, chẳng lẽ trước khi đi không muốn xem nhìn diện mạo thật sự ở nơi đó??

- Có phải ngươi còn có mục đích khác hay không??

- Ngài cùng ta đi qua là được.

Sau khi Khương Phàm sắp xếp thời gian nhiệm vụ cho Vô Hồi Thánh Chủ, hắn đã mang theo nàng đánh tới hắc ám cuộn trào mãnh liệt.

- Khương Phàm ơi Khương Phàm, rốt cuộc ngươi cũng đã đến. Đi làm cái gì rồi? Không phải nói lập tức tới sao? Thần Tôn ở bên trong đang sốt ruột chờ.

Đông Hoàng Hoa Thanh nhìn thấy Khương Phàm, lập tức nghênh đón, nhưng rất bất ngờ khi nhìn thấy Vô Hồi Thánh Chủ.

- Thần Tôn các ngươi tới?

- Ngài ấy rất không nguyện ý đến, càng không nên tới! Nhưng Ma Hoàng đã bắt đầu giãy dụa, muốn thôn phệ huyết nguyệt, một khi dung hợp, thực lực tất nhiên sẽ tăng vọt, đến lúc đó nếu như lại khống chế Liệp Thần Thương, liền thật phiền phức.

- Bên trong triệt để không kiểm soát?

- So với mong muốn còn nghiêm trọng hơn.

- Mang ta đi đến...

- Đầu tiên các ngươi chờ chút đã!

Vô Hồi Thánh Chủ nhìn Khương Phàm, nhìn lại Đông Hoàng Hoa Thanh:

- Cửu Thiên Thần Tôn còn sống??

- Diễn trò cho thiên hạ nhìn mà thôi.

Đông Hoàng Hoa Thanh liếc mắt nhìn Khương Phàm, ngươi mang nàng đến là tới nhận thân?

Lúc trước liền không nên nói đến chuyện thánh địa.

- Các ngươi đây là tình huống như thế nào?

Vô Hồi Thánh Chủ chỉ chỉ vào hai người.

- Mười mấy năm trước chúng ta đã kết minh.

Lời Đông Hoàng Hoa Thanh nói để Vô Hồi Thánh Chủ trừng to mắt.

Kết minh rồi?

Khương Phàm lại kết minh cùng siêu cấp giáo phái Cửu Thiên Thần Giáo này rồi?

Đây chẳng phải là nói, Khương Phàm có thể kiên trì đến bây giờ đều là nhờ có Cửu Thiên Thần Giáo bí mật hiệp trợ ở sau lưng?

Mấy năm trước Cửu Thiên Thần Tôn càn quét thâm không, chẳng phải là nháo kịch?

Nếu như tin tức như vậy ra công khai ngoài thì sẽ gây nên bao nhiêu oanh động, chọc giận bao nhiêu hoàng đạo.

Đây là Khương Phàm cùng Cửu Thiên liên thủ làm xiếc khỉ sao?

- Đi đến đi.

Đông Hoàng Hoa Thanh ngưng tụ ra một con đường không gian, mang theo bọn người Khương Phàm xông vào bóng tối vô tận.

Bình luận

Truyện đang đọc