ĐAN ĐẠI CHÍ TÔN

Nhưng tương tự đều sẽ nhận bảo hộ nghiêm mật, không phải bí mật bồi dưỡng ở hạ giới thì chính là đến Thiên Khải chinh chiến tạo nên, cực ít sẽ chủ động phóng tới trên lôi tràng trực diện nguy hiểm 'không phải sống chính là chết' như thế này.

Cũng chính là bởi vì như thế, tiếp theo những thời khắc đặc sắc tuyệt luân tại Đại La sơn này, cũng sẽ được ghi vào sử sách.

Đông Hoàng Như Ảnh quan sát Xích Chi đại liệt cốc ồn ào náo nhiệt:

- Vạn Đạo Thần Giáo - Sở Phong Trần, Cửu Lê Thần Cung - Lệ Tuyệt Ngấn, Phù Tang Thần Cung - Kim Ô Chân Quân, Đại Quang Mang Thần Điện - Bùi Thiên Cảnh, Thái Cổ Thần Miếu - Hình Phù Đồ, trước mắt đã biết liền năm người này. Không biết các hoàng đạo khác có bỏ được để đẩy Thánh Vương Thiên phẩm của bọn hắn ra hay không. Còn hai ngày cuối cùng, không biết Khương Phàm chuẩn bị thế nào.

Đông Hoàng Như Yên đột nhiên ôm lấy hai tay, đôi mắt đẹp tỏa sáng:

- Nếu như Khương Phàm thật sự có thể kiên trì nổi, tương đương với tuyên cáo thiên hạ, hắn chính là Thiên Mệnh Chân Chủ!

Đông Hoàng Như Ảnh lắc đầu cười khẽ:

- Khương Phàm muốn hẳn là loại tư thế này, nhưng muốn thực hiện, hắn thật cần liều mạng liều mạng lại liều mạng.

Tối hôm đó, bầu trời Đông Bộ xuất hiện cường quang, xua tan đêm tối, oanh động dãy núi.

- Trận thế thật to, đây lại là ai tới?

- Man Hoang Chiến tộc? Hay là Xích Thiên Thần Triều? Bây giờ chỉ thiếu hai phe hoàng đạo bọn họ.

- Hẳn không phải là bọn họ. Man Hoang Chiến tộc hẳn là sẽ vượt qua vũ trụ giáng lâm, Xích Thiên Thần Triều hẳn là càng đại trận hơn thế.

Tại lúc các phương nghị luận, đội ngũ giáng lâm tại phía đông rốt cuộc cũng hiển hiện chân thân.

- Là thánh địa tổ sơn!

- Thánh địa đều đến tham gia náo nhiệt sao?

- Lại có thánh uy, chẳng lẽ là người trấn thủ tổ sơn, Diêu Khải Minh?

- Bọn hắn chỉ đến xem náo nhiệt, hay là có sứ mệnh đặc thù gì?

Biển người tụ tập tại phía đông đã xác định thân phận của người đến trước hết nhất, tiếp đó sẽ làm công việc đang gian dở, không tiếp tục để ý.

Bây giờ bọn hắn nóng lòng nhất vẫn là thảo luận chiến thuật phối hợp giữa tất cả các hoàng tộc hoàng đạo, cùng người được chọn đăng lâm Đại La sơn, đối với người đến xem náo nhiệt khác không có hứng thú gì.

Nhưng, thời điểm để bọn hắn ngoài ý muốn, hoàng tộc hoàng đạo tụ tập Đông Bộ lại liên tiếp xuất hiện, thậm chí trực tiếp bay lên không, tự mình nghênh đón tổ sơn.

Cũng không phải cho tổ sơn mặt mũi, mà là khi ý thức của bọn hắn đảo qua chi đội ngũ này lại đã nhận ra hai loại thánh uy!

Tổ sơn lại có hai vị Thánh Linh?

Đây cũng không phải là hiện tượng tốt!

Mặc dù bọn hắn cần lực lượng đặc biệt là tổ sơn này, nhưng lại không nguyện ý để tổ sơn trở nên cường đại.

Đội ngũ tổ sơn mang theo thanh thế to lớn, nương theo cường quang vạn trượng, giống như mặt trời đang rơi xuống trong thành mới Đông Bắc Bộ.

Cái này có chút không phù hợp phong cách hành sự của tổ sơn, nhưng bọn người Diêu Khải Minh đều rất bất đắc dĩ, bởi vì trong đội ngũ có một bà nương, nhất định phải làm cho đặc sắc.

- Chúc mừng Vô Hồi Thánh Chủ, tiến đến Thánh Linh cảnh!

Phó giáo chủ của Cửu Thiên Thần Giáo, Đông Hoàng Hoa Thanh dẫn đầu xuất hiện nghênh đón, đơn giản cười nói, nhanh chóng oanh động toàn thành.

- Thánh Linh cảnh? Tôn chủ điên của liên minh Nam Bộ kia lên Thánh Linh rồi?

- Ông trời ơi, liên minh Thánh Địa lại có hai vị Thánh Linh!

- Không phải thánh địa Thương Huyền chỉ có tổ sơn có thể tạo nên Thánh Linh sao? Liên minh Nam Bộ lấy ở đâu ra tài nguyên!

- Ngốc thật, chính là Khương Phàm đấy! Khương Phàm vơ vét nhiều tài nguyên Thượng từ Thương như vậy , chẳng lẽ sẽ quên ân sư của hắn? Chỉ là... Cái này có chút quá mức, trực tiếp cho đẩy lên Thánh Linh!

- Ông trời ơi, muốn tiến đến Thánh Linh, trước tiên phải biến đổi linh văn, rốt cuộc Khương Phàm đã cho Vô Hồi Thánh Chủ bảo bối gì, lại có thể làm cho Thánh phẩm tiến đến Thiên phẩm?

- Đúng vậy, Thánh phẩm tiến đến Thiên phẩm, cả thế gian hiếm thấy, cho dù là hoàng đạo đều làm không được, đây là cần cực kỳ tuyệt thế Linh Bảo đặc thù.


- Khương Phàm thật hào khí, đây là báo đáp ân sư sao? Đây quả thực coi Vô Hồi Thánh Chủ là mẫu thân ruột mà!

Đám người bạo động, Vô Hồi Thánh Chủ thiên hạ đều biết, đây là Thánh Chủ không có 'Thanh danh'.

Đương nhiên, mọi người biết nàng vẫn là bởi vì nàng nhanh nhẹn dũng mãnh, mạnh mẽ, cùng thân phận là ân sư của Khương Phàm.

Nhưng, ai cũng không nghĩ tới, nàng lại biến đổi linh văn, còn bước lên Thiên phẩm.

Vô Hồi Thánh Chủ từ bên trên Thiết Long cổ thụ xuống tới, gót sen uyển chuyển, xinh đẹp yêu kiều, áo bào lộng lẫy lộ ra khí tức ung dung tôn quý:

- Hoa Thanh giáo chủ khách khí, may mắn mà có đồ đệ bảo bối kia của ta, nhất định phải cho ta xương sống của Thái Võ Nhân Hoàng. Vừa mới bắt đầu còn có chút không thích ứng, tuy nhiên bây giờ đã tốt hơn nhiều rồi.

- Xương sống Thái Võ Nhân Hoàng!

Biển người đang tụ tập ở xung quanh lần nữa oanh động, rất nhiều người suýt chút nữa té ở trên mặt đất.

Những hoàng tộc hoàng đạo khác đều hít vào từng ngụm khí lạnh, Khương Phàm thật hiếu thuận, trực tiếp dâng tặng xương cột sống Cổ Hoàng cho Vô Hồi Thánh Chủ dung nhập rồi?

Trách không được có thể biến đổi linh văn!

Xương sống của Thái Võ Nhân Hoàng, nếu như tỉ mỉ bồi dưỡng, tiềm lực tương lai khó mà đánh giá được!

Diêu Khải Minh bất đắc dĩ lắc đầu, nhất định phải nói đi ra sao?

Bà nương này là cố ý khoe khoang.

Rất nhiều cường giả đều toát ra ánh mắt tham lam, nóng rát tiếp cận Vô Hồi Thánh Chủ.

Nhưng, nghĩ đến vấn đề thân phận của Vô Hồi Thánh Chủ đều yên lặng từ bỏ.

Với trước mắt mà nói, còn không có ai dám chạy đến trong thánh địa hủy đi xương cốt tôn chủ.

- Càng phải chúc mừng Vô Hồi Thánh Chủ.

Đông Hoàng Hoa Thanh đều hâm mộ. Lịch sử Nhân tộc trăm vạn năm, sinh ra Nhân Hoàng phải lấy hàng ngàn mà tính, nhưng chân chính lưu danh sử sách lại lác đác không có mấy.

- Thái Võ Nhân Hoàng có thể được thế nhân biết rõ, đủ để tưởng tượng địa vị cùng thực lực đã từng có, di cốt như thế này nếu có thể một lần nữa toả ra sự sống ở trên thân hậu nhân, sinh ra tiềm lực khó mà đánh giá. Vậy mà Khương Phàm lại không có tự mình dung hợp, mà là giao cho Vô Hồi Thánh Chủ, không thể không khiến người ta rung động.

Vô Hồi Thánh Chủ tùy ý xua tay, bất đắc dĩ nói:

- Không có gì để hâm mộ cả, thực lực mạnh, trách nhiệm liền lớn, nhất là ở trong loại liên minh thánh địa chúng ta nơi này. Ai,

Diêu trấn thủ chúng ta đã già, theo lý mà nói ba mươi năm trước liền nên thoái vị, chỉ là một mực không có thích hợp người kế nhiệm, chỉ có thể kéo dài đến bây giờ.

Đột nhiên xuất hiện một phen ám chỉ để Diêu Khải Minh không có chút chuẩn bị nào liền sặc đến ho khan ngay tại chỗ.

Bình luận

Truyện đang đọc