ĐAN ĐẠI CHÍ TÔN

Bọn người Vương Liệt máu me khắp người, kim viêm còn đính vào trên thân vung đi không được, bọn hắn đau đớn càng tức giận hơn.

Đều là Niết Bàn cảnh cường đại, lúc nào lại nhận qua loại khuất nhục này?

Bị áp chế cảnh giới không thích ứng được thì cũng thôi đi, ngay cả một tiểu tặc con dã man đều không bắt được.

- Giết giết giết!

Năm người hét lớn, sát uy tuyệt luân, thiêu đốt huyết khí, kích phát thực lực, ngang nhiên lao thẳng đến Khương Phàm.

Liệt diễm hoành không ngưng tụ thành trường tiên, trường tiên bạo kích, quay quanh thành ác thú dữ tợn.

Tiếng long ngâm mãnh liệt, vỡ nát cả trời cao, mang theo tần suất ba động kinh khủng, về phía phiến ngọn lửa màu vàng óng kia.

Cương khí, mây mù cuồn cuộn, hóa thành một bàn tay khổng lồ, giống như Thượng Thương, hung hăng đánh ra.

Lôi triều oanh minh, nổ bắn ra bầu trời, ngưng tụ thành lôi vân khổng lồ, một tiếng vang thật lớn, lôi triều trút xuống.

Hàn băng đông kết đại địa, dọc theo rừng rậm bừa bộn nhanh chóng hoành hành, những nơi đi qua, đại địa sụp ra, cây cối đông kết, nhiệt độ kịch liệt hạ xuống.

Ánh mắt Kiều Hinh bỗng nhiên lạnh lẽo:

- Đám đạo chích các ngươi! Cũng xứng chọc nam tử của ta!

Ầm ầm!!

Kiều Hinh bay lên trời, kim viêm khuấy động, cuồng kích tám phương, không cần bao nhiêu diễn dịch, liệt diễm nóng hổi, hoàng uy vô tận, chính là thế công mạnh nhất.

Thế công cường đại từ bốn phương tám hướng kéo tới, lại bị Phượng Hoàng Chân Hỏa cường thế đánh tan.

- Mạo phạm hoàng uy, chết!!


Kiều Hinh vung một tay đánh tới, liệt diễm diễn biến mãnh liệt, hóa thành kiếm triều vô tận, đều tương tự phượng vũ, lại sắc bén vô địch, xuyên thủng năng lượng bạo động lao thẳng đến bọn hắn.

- Phượng Hoàng? Thiên văn??

Đám người Vương Liệt bỗng nhiên biến sắc, nhưng không có tránh lui, lại rống to giết tới.

Rống!!

Long Ngâm Tước giương cánh hơn ba mươi mét, hùng tráng hung hãn, bằng vào ưu thế cơ thể, ngạnh kháng kiếm triều bạo kích, lao thẳng đến Kiều Hinh.

Kiều Hinh vạch ra tốc độ như tia chớp, đối diện giết tới Long Ngâm Tước.

Liệt diễm ngưng tụ hai cánh Phượng Hoàng sáng chói, xẹt qua bầu trời.

Giống như là hai thanh Thiên Kiếm, sắc bén, không thể phá vỡ.

Long Ngâm Tước há mồm hét giận dữ, thanh triều cuốn qua, lại hoàn toàn không cách nào ngăn cản được hai cánh Phượng Hoàng.

Phốc phốc!

Một kiếm chém đầu, một kiếm diệt hồn.

Long Ngâm Tước đang gào thét bỗng nhiên im bặt mà dừng.

- Ngươi là người phương nào!!

Lão giả từ trên trời giáng xuống, khiên động bầu trời ba động kịch liệt, uy thế cường đại ầm vang rơi xuống.

Cùng lúc đó, Vương Liệt ở phía xa phóng thích liệt diễm, ngưng tụ Hỏa Tiên, Hỏa Tiên bạo kích, vờn quanh thành súng săn, xuyên thủng không gian, kéo lấy hỏa triều, cường thế giết tới.

Kiều Hinh đưa một tay chỉ trời, kim quang phun trào, cưỡ.ng bức cầm giữ lão giả, cầm giữ bầu trời.

Sau một khắc, súng săn giết tới trong chốc lát, Kiều Hinh khống chế kim quang, cường thế di chuyển, kéo lấy lão giả đưa tới phía trước.

Lão nhân kinh hồn, mãnh liệt giãy dụa, nhưng vẫn đã chậm mấy phần.

Phốc phốc!!

Trường thương bạo kích, xuyên qua lồng ngực lão nhân.

- Không...

Vương Liệt kêu lên đầy sợ hãi.

Kiều Hinh ngưng tụ hai cánh Phượng Hoàng phía sau, xé rách trường không, uy lực và năng lượng khủ,ng bố, nàng lao thẳng đến Vương Liệt.

Xa xa nhìn sang, tựa như một đôi cánh thần đảo qua khung trời, hiện ra uy thế Phượng Hoàng tộc đáng sợ.

Gương mặt Vương Liệt có phản ứng, lại cắn răng hét lớn:

- Ta cuốn lấy nàng, mau tới!


Ầm ầm!

Liệt diễm nhấc lên, quét sạch hơn mười dặm, đại địa nóng chảy, đốt cháy rừng rậm.

Hắn điên cuồng thiêu đốt sinh mệnh, cưỡng ép thúc đẩy thực lực sinh trưởng, muốn cảnh giới đột phá đến Niết Bàn cảnh nhị trọng thiên, phóng thích lồng giam Liệt Ngục.

Kiều Hinh xông tới, năng lượng liệt diễm tăng vọt trong nháy mắt, số lượng lớn Hỏa Xà cuồng vũ ở bên trong, xen lẫn thành lao tù giống như thiên la địa võng. Hai người khác cất bước phóng tới, cường thế giết tới.

Kiều Hinh hóa thân thành Phượng Hoàng, dục hỏa trùng sinh, một tiếng gáy to, chói tai nhức óc, ba sợi lông đuôi rời khỏi cơ thể, uy lực và năng lượng đáng sợ bao quanh, hóa thành xiềng xích tráng kiện, cuồng kích toàn trường.

Không nhìn giam cầm, không nhìn trấn áp.

Xiềng xích bạo kích, quăng về phía ba người Vương Liệt.

Lông đuôi, đối với Phượng Hoàng mà nói, đã là năng lượng nguyên bản, càng ẩn chứa ảo diệu vô tận. Giữa các loài Phượng Hoàng khác nhau có huyết mạch khác nhau, cũng thường thường sẽ thể hiện ở lông đuôi.

Lông đuôi của Kim vũ Phượng Hoàng có không nhìn hết thảy uy lực và năng lượng cấm chế cường đại.

Ba người hét lớn, thiêu đốt sinh mệnh, thôi động cảnh giới, phóng thích năng lượng.

Nhưng...

Rầm rầm.

Xiềng xích bao quanh sát uy, trong nháy mắt xuyên thủng thế công của bọn hắn, thẳng đến mi tâm.

Ba người như bị sét đánh, linh văn bị vỡ nát, linh hồn bị đóng đinh.

Đây là chân uy Phượng Hoàng miệt thị đối với võ pháp!

Đây cũng là Thiên phẩm săn giết đối với Thánh phẩm!

Kiều Hinh vỗ cánh bay lên trời, kéo lấy ba vị cường giả chết thảm rời khỏi Liệt Ngục, ánh mắt lăng liệt quét về phía Tạ Ninh xa xa.

Tạ Ninh khống chế chiến xa, dừng ở không trung, mặt mũi tràn đầy cảnh giác.

Mặc dù cách hơn mười dặm, nhưng lại rõ ràng cảm nhận được hung uy cường đại của con Phượng Hoàng kia phát tán ra.


Hắn cũng là Thiên phẩm, lại còn là truyền nhân hoàng đạo cường đại. Nhưng, bây giờ hắn bị thương rất nặng, còn không có khôi phục được một phần năm.

Tạ Ninh giãy dụa trong lòng, thể hiện dữ tợn.

Trốn?

Cái chữ đáng xấu hổ này lần đầu tiên xuất hiện trong trí óc của hắn.

- Đáng chết.

Tạ Ninh không có khoe khoang, hắn khống chế chiến xa muốn mạnh mẽ rời khỏi.

- Chọc nam tử của ta, còn muốn đi?

Kiều Hinh mãnh liệt huy động hai cánh, xé rách không trung, uy thế khủ,ng bố, đuổi giết Tạ Ninh.

Nhưng... Bầu trời xa xa nổ tung, lôi đình như thác nước.

Loan Hồng Hi lặng lẽ theo dõi tới đột nhiên xuất hiện, lao thẳng đến Khương Phàm, vung đầu nắm đấm, chiếu sáng bầu trời, mê vụ vỡ nát tứ tán, uy thế bá liệt vô địch.

Khương Phàm giật mình, quả quyết dung nhập vào địa tầng.

Loan Hồng Hi xõa mái tóc dài ngang vai, mạnh mẽ như rồng, dẫn dắt lôi triều vô tận, vạch phá bầu trời, lao thẳng đến Khương Phàm.

Kiều Hinh lập tức phanh lại, tiếng gáy to vang vọng trời cao, nàng dùng tốc độ cao nhất giết trở về.

Loan Hồng Hi không có truy sát Khương Phàm, hắn cao ngạo còn khinh thường đánh lén, mục tiêu của hắn là dẫn Phượng Hoàng về, tranh thủ cơ hội cho Tạ Ninh thoát khỏi.

Truyền nhân hoàng đạo cao ngạo, không thể cứ thế mà chết đi được.


Bình luận

Truyện đang đọc