ĐAN ĐẠI CHÍ TÔN

- Các ngươi nói, cuộc thi đấu khiêu chiến này thật sẽ bình an vô sự tiếp tục ba tháng sao? Sẽ có hoàng đạo mưu đồ bí mật tập kích hay không?

- Cũng không đến mức đó, đều là hoàng tộc hoàng đạo, là chủ nhân các địa vực, đây cũng là một sự kiện lớn khiến toàn Thương Huyền chú ý, bọn hắn vẫn cần mặt mũi.

- Có thể xảy ra chuyện ngoài ý muốn hay không, mấu chốt ở chỗ Sí Thiên giới có thể uy hiếp mạnh bao nhiêu. Nếu như Sí Thiên giới uy hiếp không đủ, cuộc thi đấu khiêu chiến này vô cùng có khả năng diễn biến hỗn chiến càng lớn.

Khi Vạn Đạo Thần Giáo đến, các phương lại nghị luận dậy sóng, lại lần nữa kịch liệt, sòng bạc 'gào khóc đòi ăn' trong thành mới cũng bởi vậy mà bắt đầu vòng đặt cược đầu tiên.

Cược chính là Khương Phàm có thể vượt qua Vạn Đạo Thần Giáo cùng Cổ Hoa di bộ liên hợp báo thù hay không.

Ngày hai mươi tháng mười hai trở lên, Chí Tôn Kim Thành, Huyền Nguyệt hoàng triều, Hỗn Độn Tử Phủ liên tiếp đến.

Nhưng, nằm ngoài dự tính chính là, ba bên này vậy mà lại công khai biểu thị không tham dự khiêu chiến, chỉ là tới chứng kiến, lập tức rước lấy rất nhiều người vây xem thổn thức đùa cợt.

Nhưng Cửu Lê Thần Cung, Đại Quang Mang Thần Điện và các hoàng đạo đến, để người vây xem lâm vào oanh động.

Mọi người vội vàng muốn biết những hoàng đạo này sẽ điều động cường giả nào xuất chiến.

Không hề nghi ngờ chính là, người sắp ứng chiến khẳng định là đỉnh cấp cường giả của bọn hắn, không phải cao giai Niết Bàn thì chính là Bán Thánh, không phải Thánh Linh Thiên phẩm thì chính là Thánh Vương Thiên phẩm, hơn nữa còn có các loại vũ khí trấn tộc.

Đây là săn giết Khương Phàm, cơ hội tuyệt hảo giải quyết nguy cơ đến từ Vạn Thế Thần Triều, bọn hắn tự nhiên đều sẽ toàn lực ứng phó!

Mà khi tất cả hoàng đạo đến, giữa lẫn nhau cũng đã bắt đầu bí mật liên hệ.

Ngày hai mươi tám tháng mười hai, Thái Cổ Thần Miếu giáng lâm.

Cho tới bây giờ, quần chúng tụ tập ở chỗ này đã đạt đến số lượng cả thế gian hiếm thấy, là mấy triệu người, giống như mênh mông sóng biển dâng cao bao phủ lấy vết nứt hẻm núi, rừng rậm núi cao rộng lớn, cũng trải rộng bầu trời tầng mây.

Tràng diện ô áp, mênh mông cùng rung động đến cực điểm.

Đại trưởng lão Thái Cổ Thần Miếu nói:

- Khương Phàm có vũ khí có thể ảnh hưởng đến cảnh giới, cho nên không cần vọng tưởng dùng cảnh giới áp chế hắn, chỉ có thể bằng vào vũ khí cùng võ pháp đối kháng.

- Hắn có thể áp chế cảnh giới, nhưng ép không được cơ thể, Niết Bàn cảnh cửu trọng thiên thậm chí Bán Thánh đều vẫn có ưu thế tự nhiên.

Hình Phù Đồ nhắm mắt lại, giang hai cánh tay, hít sâu lấy không khí giữa đất trời, cảm nhận bầu không khí đại chiến tiến đến xao động.

Hắn ưa thích loại khiêu chiến này,

Cũng chỉ có nơi này mới có thể để cho tất cả mọi người biết thực lực thật sự của Hình Phù Đồ hắn, chứng kiến thời khắc huy hoàng hắn ngược sát Khương Phàm.

- Nếu Khương Phàm dám tiếp nhận khiêu chiến sinh tử ở trước mặt toàn Thương Huyền, hẳn là có nắm chắc. Ngài không thể là người đầu tiên đăng tràng.

Miếu chủ tự mình nhắc nhở, thật sợ Hình Phù Đồ sốt ruột báo thù, sẽ lên đài khiêu chiến đầu tiên.

Đại trưởng lão cũng nói:

- Trước hết hãy để cho Cổ Hoa cùng Vạn Đạo nơi đó thăm dò kỹ, bọn hắn sốt ruột báo thù, khẳng định sẽ toàn lực ứng phó, hẳn là có thể bức tình huống thật của Khương Phàm đi ra.

Hình Phù Đồ khẽ nhíu mày:

- Không nên coi thường Cổ Hoa cùng Vạn Đạo, bọn hắn không thể nào chịu chết uổng, trải đường cho người khác. Hoặc là, bọn hắn sẽ chờ cơ hội lại đăng tràng, hoặc là, bọn hắn có nắm chắc trận đầu tất sát Khương Phàm. Vẫn không cần phiền toái, ta sẽ là người đầu tiên lên đài, là người đầu tiên tuyệt sát Khương Phàm.

Hình Phù Đồ muốn chính là rung động, mà không phải nhặt tiện nghi từ người khác.

Chỉ có là người đầu tiên lên đài, mới có thể hiển lộ rõ ràng hắn có thực lực có thể áp chế Khương Phàm tuyệt đối.

Sắc mặt miếu chủ trầm xuống, không thể không cảnh cáo nói:


- Chừng nào ngài lên đài là do ta quyết định, đây là mệnh lệnh lão tổ.

- Hình Phù Đồ tới? Trước mắt đã là Thánh Vương Thiên phẩm thứ năm.

Đông Hoàng Như Ảnh sau khi nhận được tin tức liền nhảy vọt lên, nhìn ra phương nam.

- Cảnh giới Hình Phù Đồ cũng không đủ sao? Lấy thực lực mà Khương Phàm bày ra, người mà tất cả hoàng tộc hoàng đạo phái ra thấp nhất đều phải là Niết Bàn cảnh thất trọng thiên.

Đông Hoàng Như Yên tới đã sáu ngày, nhưng tâm tình kích động đến bây giờ còn không có bình phục.

Loại tràng diện tập kết toàn diện hoàng tộc hoàng đạo Thương Huyền này thật sự là cả thế gian hiếm thấy, cũng chỉ có Khương Phàm mới có thể có lực hiệu triệu như thế.

- Thái Tuế Hình Phù Đồ, trước sau trải qua bảy lần trùng sinh, mỗi lần trùng sinh đều giống như một loại biến đổi, đưa mắt nhìn khắp thiên hạ chỉ có một kẻ là hắn, cảnh giới của hắn không thể dùng lẽ thường đối đãi.

- Hắn đã yên lặng một năm, thời gian một năm này đầy đủ để hắn thực hiện trưởng thành cùng đột phá mà chúng ta không tưởng tượng được. Khương Phàm muốn sống đi khỏi Đại La sơn, Hình Phù Đồ không thể nghi ngờ chính là đối thủ nguy hiểm nhất.

Đông Hoàng Như Ảnh cẩn thận nghiên cứu qua sáu thế trước của Hình Phù Đồ, mỗi một lần lại có một cảm giác, sinh vật đặc thù như thế này không nên xuất hiện trên thế giới.

Mặc dù Khương Phàm hai lần đánh bại Hình Phù Đồ tại Thượng Thương, nhưng đều là có hoàn cảnh, nhân tố đặc biệt.

Lần này nếu như Hình Phù Đồ toàn lực ứng phó, thế tất trở thành đối thủ lớn nhất của Khương Phàm.

Đông Hoàng Như Yên nói:

- Muốn nói nguy hiểm, muội cảm giác tất cả những người leo lên Đại La sơn đều sẽ rất nguy hiểm. Đây cũng không phải là luận võ luận bàn bình thường chúng ta hay nhìn thấy kia, cũng không phải tranh đấu sinh tử chiến tàn nhẫn, mà là hoàng tộc hoàng đạo liên hợp vây bắt. Mỗi người leo lên Đại La sơn đều là tinh anh của bọn hắn, đã trải qua năm tháng tỉ mỉ chuẩn bị, có lòng tin giết được Khương Phàm.

Đông Hoàng Như Ảnh lắc đầu, mặc dù rất chờ mong tranh đấu liều mạng đặc sắc, nhưng thật sự không coi trọng Khương Phàm.

Xác thực mà nói, nàng không coi trọng quy tắc tranh tài.

- Cho tới bây giờ là đã có năm vị Thánh Vương Thiên phẩm.

Bọn hắn đều là thiên kiêu hoàng đạo đăng lâm Thiên Khải, hẳn là không nghĩ đến muốn ở hạ giới tác chiến. Không biết cuối cùng sẽ có mấy người leo lên Đại La sơn, lại sẽ có mấy người chiến tử ở trước mặt Khương Phàm.

Đông Hoàng Như Yên thân ở hoàng đạo, biết rõ Thánh Vương Thiên phẩm cường hãn.

Cho dù là hoàng đạo cũng không thể cam đoan mỗi đời đều có thể sinh ra một người, trăm năm một người đã xem như may mắn.

Xác suất như thế, nhất định là Thánh Vương Thiên phẩm không giống bình thường, cũng là hi vọng để tất cả hoàng đạo tiếp tục xưng bá một phương.

Bình luận

Truyện đang đọc