ĐAN ĐẠI CHÍ TÔN


- Thiên Hoa điện chúng ta hàng năm đều sẽ tổ chức đại hội giám bảo một lần, đem bảo bối đặc thù chúng ta bảo lưu lại một năm nay lấy ra công khai cạnh tranh.

Những bảo bối này đa số đều đến từ Đại Hoang, cũng có chút đến từ địa phương khác, mặc dù kiểm định không ra phẩm cấp cụ thể, nhưng cam đoan không có một kiện phế phẩm.

- So với trong Giám Bảo đường còn tốt hơn?
Sắc Vi cười nói:
- Giám Bảo đường mười cái mới có thể ra một kiện bảo bối, phẩm cấp còn chưa nhất định, nhưng trong giám bảo đại hội, vật nào cũng là trân phẩm chúng ta đặc biệt lưu lại, cho nên giá bắt đầu của mỗi một kiện đều tại mức năm mươi ngàn tinh tệ, mỗi lần tăng giá không được thấp hơn năm ngàn.

Dựa theo thành giao năm trước đến xem, mỗi kiện cuối cùng đều có thể định khoảng tám mươi ngàn tinh tệ trở lên, thậm chí xuất hiện qua giá trêи trời ba trăm ngàn tinh tệ.

Nhưng người mua được, chưa bao giờ có bất kỳ một ngươi nào hối hận, đều nói giá trị.

- Không chơi nổi.

Khương Phàm lắc đầu liên tục, trong tay hắn mặc dù có tiền, nhưng cũng không nguyện ý lãng phí như thế.


- Ta nhận được tin tức, đại hội bảo giám năm nay sẽ có tất cả hai mươi tám kiện bảo bối, so với năm trước nhiều hơn tám cái.

Đến lúc đó, rất nhiều đại tông đại phái, cổ thành võ viện Thương Châu đều sẽ phái người tới, quy mô mặc dù không lớn, nhưng sẽ vô cùng náo nhiệt.

- Tha thứ ta nói thẳng, Khương Vương phủ gần đây có chút loạn, không rảnh bận tâm mặt khác.

Ta đoán Bạch Vương phủ, Triệu Vương phủ, Lý Vương phủ kia đều có thể sẽ phái người tới.

Khương Phàm trở lại sơn cốc, trước tiên bỏ tàn đao qua một bên, ngồi xuống bắt đầu luyện chế linh dịch.

Từng cây linh thảo bay vào bên trong "Nồi lớn", được Khương Phàm thành thạo khống chế dần dần cô đọng thành linh dịch tinh khiết.

Cảnh giới tăng lên, khống chế hỏa diễm lại thoải mái hơn, tốc độ cô đọng đều tăng lên rất nhiều.

Từ chạng vạng tối đến sáng sớm, linh thảo linh quả dùng mấy vạn tinh tệ để mua biến thành mười bình linh dịch.


- Uyển Nhi, đây là chút đan dược và năm bình linh dịch, từ từ dùng.

Muội vừa khôi phục, không nên quá sốt ruột tu luyện, điều dưỡng quan trọng hơn.

Khương Phàm đem đan dược và năm bình linh dịch giao cho Uyển Nhi.

- Ừm, tạ ơn Tạ Phàm ca ca...!!
Khương Uyển Nhi khôi phục không tệ, có thể tu luyện, nàng đã không kịp chờ đợi muốn một lần nữa cảm thụ cảm giác phóng thích võ pháp.

- Nơi này còn có chút linh quả, đói thì ăn chút, ta ở ngay bên ngoài, có chuyện thì gọi ta.

Khương Phàm đi tới cánh rừng ngoài sơn cốc, lấy ra tàn đao.

- Hai mươi ngàn tinh tệ, cũng đừng làm cho ta thất vọng.

Khương Phàm ngưng tụ ra ngọn lửa màu vàng óng, nung khô tàn đao.

Vừa mới bắt đầu không phản ứng chút nào, kéo dài thời gian đốt đến một tiếng sau, đốm đá mặt ngoài thân đao ảm đạm rốt cục cũng bắt đầu tróc ra, một cỗ uy thế nặng nề xuyên thấu qua thân đao, tràn ngập sơn lâm..


Bình luận

Truyện đang đọc