ĐAN ĐẠI CHÍ TÔN

- Đó là phân thân của ta, kéo dài hậu đại, chính là hậu đại của ta, tiểu gia hỏa chính là tôn nhi của ngài. Ngài thử làm quen trước, chờ Khương Phàm mang theo bộ phân thân kia đăng lâm Thiên Khải, ta sẽ mau chóng dung hợp hắn. Ha ha, không nôn nóng, để Khương Phàm thay ta nuôi mấy năm.

- Nữ tử kia gọi là gì? Hứa Đan? Vì sao không mang về tới.

- Ha ha, không xứng!

Đế Tử lắc đầu cười nói, thu hồi hài tử là bởi vì huyết mạch truyền thừa, về phần Hứa Đan kia chỉ là công cụ sinh dục mà thôi, há có thể đăng lâm Thiên Khải, vào Đế Thành ở.

- Con đó, đã là Thánh Vương cảnh, đây là thời điểm có hài tử. Ta đã sai người chọn tại Thái Sơ đại lục, sẽ tới trước ba mươi người, nếu như không được, đổi lại đám tiếp theo. Tóm lại, con nhất định phải sinh hạ hài tử trước khi bước lên Thánh Hoàng, hài tử thật sự thuộc về con.

- Ta đã biết.

- Không được gạt ta, đây không chỉ là thái độ của ta, cũng là phụ thân con, còn có thái độ ngoại công con.

Ngay lúc bọn họ nói chuyện phiếm, một mảnh cường quang xẹt qua màn trời, giáng lâm đến bên ngoài tòa tẩm điện xa hoa này, hai đầu gối quỳ xuống đất, trực tiếp bẩm báo với Cung Như Ngọc:

- Vạn Đạo hoàng thành, Thiên Hồ Hướng gia tới gần Thiên Khuyết sơn mạch, mời vào Đế Thành. Trước mắt bị Thiên Mệnh hoàng thành ngăn lại, bọn hắn lớn tiếng... Giáo Tôn đã chết, Thiên Hồ Thánh Vương làm phản, Khương Phàm xuất hiện tại Vạn Đạo hoàng thành, cướp bóc Linh Bảo rời khỏi!

- Cái gì??

Đế Tử cùng Cung Như Ngọc bỗng nhiên đứng dậy.

Giáo Tôn chết rồi?

Khương Phàm tới?

Khi mà Đế Tử, Cung Như Ngọc đuổi tới bên ngoài Thiên Khuyết sơn mạch, võ tướng của Thiên Mệnh hoàng thành đang ngăn cản lấy Hướng gia kẻ chạy nạn.

Mặc dù hai bên không có ân oán, nhưng nhìn Thiên Hồ Hướng gia di chuyển cả tộc, còn muốn tìm Đế Thành nương tựa, cùng với Cung Như Ngọc thuộc hoàng thất, lại còn là tộc thúc của Cung Vô Trần mẫn cảm đã nhận ra nguy cơ.

- Cung Như Ngọc? Ngươi ở Thiên Khải Đế Thành!

Lão Hồ Vương Hướng U Mộng nhìn thấy nơi xa như mỹ nhân tuyệt thế chúng tinh phủng nguyệt (*) , đôi mắt có chút phát lạnh, rốt cuộc đã hiểu vì sao Cung Vô Trần ngăn cản các nàng.

(*)


(*) Trăng sao vây quanh, ý nói luôn được che chở, là cái rốn của vũ trụ.

(*) Trăng sao vây quanh, ý nói luôn được che chở, là cái rốn của vũ trụ.

- Lão Hồ Vương, nổi danh đã lâu, làm sao lại chật vật thành như vậy.

Cung Như Ngọc dịu dàng thì thầm, cứ việc mang theo mạng che mặt nhưng vẫn khó nén tư sắc khuynh thành, da thịt như ẩn như hiện càng là như mỡ đông thổi qua liền phá.

Nhưng sau khi tất cả mọi người thấy được nàng thì đều tự giác cúi đầu xuống, không có người nào dám nhìn nhiều nửa mắt, đây chính là nữ tử của Đế Quân.

Hướng U Mộng hơi nhíu mày, ba chữ lão Hồ Vương này nói từ trong miệng Cung Như Ngọc ra đặc biệt chói tai.

- Ta muốn gặp Đế Quân, báo cáo chuyện quan trọng!

- Lão Hồ Vương là lớn tuổi, hồ đồ rồi sao? Đế Quân cách mỗi trăm năm thức tỉnh một lần, chỉ tiếp gặp Thần Linh, há lại để cho ngươi nói gặp liền gặp?

- Đế Quân thức tỉnh từ trăm năm trước, từ sau khi Đế Tử được sinh ra thì cũng không tiếp tục ngủ say qua, xin chuyển lời đến Đế Quân, nói Hướng U Mộng ta cầu kiến.

- Lão Hồ Vương hiểu rất rõ chuyện Đế tộc nhỉ.

- Việc liên quan đến Vạn Đạo Thần Giáo, xin mời dàn xếp.

Hướng U Mộng cố nén sự không ngờ, hạ thấp tư thái, bây giờ không phải là lúc đánh cùng Cung Như Ngọc, mấu chốt là phải trước gặp được Đế Quân.

- Chuyện của Vạn Đạo Thần Giáo một thời gian trước Đế Quân đã an bài cho Đế Tử. Ngươi có chuyện gì, trực tiếp báo cáo với Đế Tử đi.

Kiều nhan tuyệt thế của Cung Như Ngọc sau mạng che mặt mang theo ý cười, nhưng trong lòng lại vô cùng cảnh giác Hồ Vương này.

Từ xưa đến nay, nữ tử hầu hạ Đế Quân chừng mấy trăm vị, bình thường đều từ ba đến năm năm, duy chỉ có Hướng U Mộng này hầu hạ đến mười hai năm.

Đó đã không còn là sinh dục thuần túy, vô cùng có khả năng đã xuất hiện tình cảm.

Nàng không thể không cảnh giác địa vị của Hướng U Mộng ở trong lòng Đế Quân. Huống chi, Hướng U Mộng lại còn mang theo toàn tộc chạy vội tìm tới đây, làm không tốt liền sẽ thừa dịp trong khoảng thời gian Đế Quân thức tỉnh này trắng trợn đưa 'Hồ ly tinh' lên.


Nàng cũng không lo lắng vị trí của mình trong lòng Đế Quân, nhưng tuyệt đối không nguyện ý lại có người khiến cho Đế Quân chú ý.

Đế Tử đi đến phía trước, sắc mặt lãnh tuấn, ngữ khí không thể nghi ngờ:

- Nói đi.

Hướng U Mộng rất muốn tự mình báo cáo cùng Đế Quân, hiệu quả khẳng định càng tốt hơn, nhưng không nghĩ tới Cung Như Ngọc lại ở chỗ này.

Nếu như do Cung gia cùng Đế Tử đi báo cáo, Đế Quân thậm chí tinh lực chủ yếu của Đế tộc, đều sẽ rơi xuống bên trên việc Vạn Đạo bị hủy diệt, trong thời gian ngắn sẽ không quá chú ý đến nàng.

Nhưng cho đến giờ khắc này, nàng không còn cách nào khác.

Sở Vũ cũng đã ở bên cạnh vội vã không nhịn nổi:

- Mau nói đi! Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì đây?

Lão Hồ Vương Hướng U Mộng nói:

- Hướng Vãn Tình giả làm Thiên Hồ Thánh Vương, trà trộn vào Vạn Đạo hoàng thành, Khương Phàm thừa cơ đánh giết thống soái Thánh Linh hoàng thành, Hướng Vãn Tình thuyết phục Thiên Hồ Thánh Vương phản bội, chúng ta đang muốn giằng co, Khương Phàm đột nhiên tuyên bố Vạn Đạo Giáo Tôn đã chết, sau đó thừa dịp chúng ta đến xem xét nguyên hỏa sinh mệnh, thời điểm chấn kinh trước tin Giáo Tôn chết, hắn đã liên hợp với Thiên Hồ Thánh Vương đại loạn hoàng thành, cướp đi pháp trận Linh Bảo, dẫn bạo Thiên Kiếp Lôi Trì.

Chuyện đúng là như vậy, nhưng Hướng U Mộng thoáng điều chỉnh trình tự để che giấu một ít sai lầm của bọn hắn trong việc xử lý bất đương này.

Hướng gia cùng những cường giả khác của thần giáo nhao nhao gật đầu.

Dù sao ai cũng không nguyện ý tiếp nhận trách nhiệm, giới thiệu như thế này thích hợp hơn.

Đế Tử hoài nghi nói:

- Chỉ hai ba câu nói của Hướng Vãn Tình, Thiên Hồ Thánh Vương đã phản bội?

Hướng U Mộng phản kích:

- Đế Tử đang chất vấn ta?

Sở Vũ gấp gáp hỏi:

- Mẫu Liên của Thiên Kiếp Lôi Trì đâu??

Hướng U Mộng lắc đầu:

- Bị Khương Phàm cướp đi, bảo cốt trong pháp trận cũng đều bị bọn người Khương Phàm cướp đi. Hắn không phải chỉ có một mình, mà mang theo bốn Thánh Linh, còn có thể phóng thích sát khí Liệp Thần Thương. Các ngươi đều đưa Thánh Linh Thánh Vương đến hạ giới, hoàng thành phòng ngự yếu kém, Tô Thần lại bị giết trước tiên, Thiên Hồ Thánh Vương làm phản, chúng ta căn bản gánh không được, có thể trốn được đã là kỳ tích!

Sở Vũ lảo đảo mấy bước, suýt chút nữa đã ngất đi.

Không còn nữa??

Mất ráo??

Không chỉ có Giáo Tôn chết rồi, cơ nghiệp vạn năm của thần giáo cũng mất?

Thần giáo ở hạ giới, Thiên Khải hoàng thành, toàn bộ đều thuộc về Khương Phàm?

Bình luận

Truyện đang đọc