ĐAN ĐẠI CHÍ TÔN


- Sẽ còn gặp lại.

Trong viện tụ hơn ba mươi người tuổi tác tương tự hắn, hình thể cũng tương tự, còn mặc y phục hài tử.

Đây đều là người mà Khương Phàm gom lại trong những ngày qua.

Cho mấy khỏa đan dược, để bọn hắn làm chân chạy, bọn hắn rất tình nguyện.

Cho nên, Khương Phàm ra lệnh một tiếng, bọn hắn toàn bộ liền leo tường xông ra ngoài, hướng các phía khác nhau mà phóng đi.

Khương Phàm thì tiến vào gian phòng bên trong, từ một đầu móc ra một đường thông đạo rời khỏi đó.

- Xảy ra chuyện gì?
Bọn người Khương Hồng Dương sửng sốt một chút, nhìn Khương Phàm phóng tới bốn chỗ.

Cái này….

phụ mẫu nó, làm sao đuổi được đây?
- Đuổi theo, toàn bộ bắt lấy.

Hắn khẳng định là ở trong đó.

Đại trưởng lão tức giận, lại bị một tên hài tử đùa nghịch.

Nhưng, bọn hắn vừa muốn lao ra, một trận kịch biến đột nhiên bộc phát tại tửu lâu.

- Tam ca, Khương Hồng Võ có cái gì đó không đúng.


Cửu công chúa lại chú ý tới Khương Hồng Võ nơi đó, mặc kệ Tam hoàng tử có thái độ gì, nàng vẫn nghiêm túc quát tháo nói với hắn.

- Cái gì?
Tam hoàng tử vừa mới chuyển người qua, tiểu xà bên trong áo bào lại nhếch cái đuôi nhọn như đao lên.

Năng lượng dành dụm toàn thân, phần đuôi đều nở rộ lên hồng quang yêu dị.

Đao nhọn đỏ bừng, giống như mới từ trong nham tương rút ra.

Tiểu xà căng cứng toàn thân, bỗng nhiên bạo phát.

Trường đao sắc nhọn hướng lên trên đâm một đao.

Phốc phốc!
A!!!
Tam hoàng tử căng cứng toàn thân, kêu thảm nhảy dựng lên.

Đám người giật mình, lập tức hướng xung quanh cảnh giác, xảy ra chuyện gì?
Tam hoàng tử dùng sức che phía dưới, xé rách lung tung, thổi phù một tiếng, cùng với máu tươi phun tung toé, rút ra một con tiểu xà dài nhỏ.

Tiểu xà giãy dụa, một cái đuôi đâm xuyên qua cổ tay của hắn.

Tam hoàng tử lại kêu sợ hãi mà buông tay.

Tiểu xà vèo một cái liền vọt ra ngoài.

- Bắt nó lại!
Tam hoàng tử gầm thét.

Sỉ nhục!
Vô cùng nhục nhã!
Là ai vô sỉ như vậy?!
Bạch Ngao Thương lập tức muốn truy kích, nhưng cố dừng lại.

- Đuổi theo!
Tam hoàng tử đang muốn quát tháo, sắc mặt hơi đổi.

- Điện hạ...!Nữ tỳ thét lên, nhào về phía Tam hoàng tử.

Ngay một khắc này, Khương Hồng Võ vận sức chờ phát động đột nhiên chấn mở dây leo toàn thân.

Liệt diễm toàn thân như núi lửa phun trào, kịch liệt sôi trào, nhiệt độ kinh khủng trong nháy mắt làm cái bàn cũng bốc hơi, ngay sau đó liệt diễm tuôn ra nuốt hết cả tầng cao nhất.

Bạch Ngao Thương, Triệu Nguyên Bá, Lý Thanh Dương đều vội vàng không kịp chuẩn bị, chật vật tung bay ra ngoài.

Nữ tỳ bị đốt sống chết tươi!
Cửu công chúa kịp thời phản ứng, từ trong nhẫn không gian triệu ra một kiện áo bào đẹp đẽ.

Áo bào bị linh lực k1ch thích, cường quang sôi trào hóa thành một đầu mãnh cầm, quấn lấy Cửu công chúa cấp tốc thoát đi.


- Tam điện hạ, ngươi chính là đợi ta, ta tới rồi đây.

Khương Hồng Võ dậm chân phóng tới, từ trong liệt diễm cuồn cuộn bắt Tam hoàng tử lại, phá tan dây leo nặng nề xông ra ngoài.

Cường giả Huyết Ngục tiềm phục tại xa xa, khi nhìn thấy liệt diễm phá tan tửu lâu, một khắc này, bọn hắn lập tức triển khai hành động.

- Đến đây!!
Toàn bộ mười tám vị Huyết Ngục mạnh nhất bạo khởi, thân thể mãnh lực cuộn mình từ trong nhẫn không gian triệu ra tấm chắn.

- A a a...!
Những Huyết Ngục còn lại lên tiếng cuồng hống, phóng xuất ra lôi triều, thạch chuỳ, trọng kiếm cùng các loại võ pháp cường hãn, lấy trạng thái mạnh nhất đánh về phía tấm chắn.

Tấm chắn ầm vang vỡ vụn, mười tám vị Huyết Ngục mạnh nhất bay đến trời cao.

Bọn hắn ở giữa không trung khống chế lại thân thể, ánh mắt hừng hực, nhẫn không gian ở tay phải lóe lên tia sáng, liêm đao huyết sắc xuất thủ.

- Giết!!
Những Huyết Ngục còn lại cũng triệu ra liêm đao huyết sắc, cũng thẳng hướng bọn thủ vệ khác ở xung quanh tửu lâu.

- Cứu điện hạ.

Bạch Ngao Thương bộc phát lôi triều toàn thân, không đợi đến khi rơi xuống đất liền xé rách hỏa diễm, phát ra tiếng gầm thét gấp gáp.

- Điện hạ!!
Bọn người Triệu Nguyên Bá liên tiếp rít gào, phá tan hỏa diễm, muốn đuổi bắt Khương Hồng Võ.

Ba vị cường giả hoàng thất trên dây leo lập tức lao xuống.

Dây leo lắc lư kịch liệt giống như vô số cự mãng đang đánh về phía Khương Hồng Võ.

Khương Hồng Võ gắt gao bóp lấy cổ Tam hoàng tử, hét lên một tiếng, như hổ gầm hoang dã, liệt diễm sôi trào cuồn cuộn, trong nháy mắt hóa thành hàng vạn hỏa tinh sáng long lanh, lóe ra tia sáng chói mắt, trong chớp mắt toàn đều bộ nổ bắ n ra.

Bọn chúng nhanh chóng cuồng kích bát phương đánh về phía tất cả mọi người xung quanh.

Ngay sau đó...!
Ầm ầm!

Tất cả hỏa tinh đều bạo tạc.

Mỗi một khỏa đều áp súc năng lượng cực hạn, mỗi một khỏa đều sôi trào lên đại uy thế băng diệt.

Quả thực đây là đợt đầu tiên bọn người Bạch Ngao Thương gánh vác dưới cuồng nộ vây quét như thế này, số lượng lớn thị vệ hoàng thất đều bị tạc chết hoặc là bị thiêu chết.

- Ngăn hắn lại!
Bạch Ngao Thương lo lắng lại phẫn nộ, hắn xua tan liệt diễm muốn giết đi qua.

Nhưng cứ như vậy một hồi, mười tám vị Huyết Ngục mạnh nhất đã vượt ngang vài trăm mét, liên tiếp vọt tới gần, vừa mới rơi xuống đất đã lần nữa bạo động.

Ba người một tổ, phân biệt lao về phía Triệu Nguyên Bá, Lý Thanh Dương, ba vị cường giả hoàng thất giữa không trung, cùng lão nhân khống chế dây leo trong tửu lâu.

- Bạch Ngao Thương, ân oán mười lăm năm của chúng ta, hôm nay cùng một chỗ giải quyết luôn đi.

Khương Hồng Võ triệu ra Liệt Hỏa Cuồng Đao, ngang nhiên lao thẳng đến Bạch Ngao Thương.

Đột nhiên xảy ra kịch biến, tửu lâu hỗn loạn kinh động đến đường đi xung quanh.

- Xảy ra chuyện gì?
Bọn người Khương Hồng Dương liên tiếp quay đầu, sắc mặt lập tức trở nên khó coi không gì sánh được.

Pháp trường cũng cấp tốc an tĩnh lại.

Đám người trấn thủ nơi này chính kỳ quái bên trong địa tầng sụp đổ tại sao lại không có kẻ địch, cũng không có hỗn loạn ngoài mong muốn khác.

Không nghĩ tới hỗn loạn lại lần nữa xuất hiện tại tửu lâu..


Bình luận

Truyện đang đọc