ĐAN ĐẠI CHÍ TÔN

Phần Thiên Chiến Vực triệt để giao hòa cùng cơ thể, hình thành áo giáp cứng cỏi, càng tách ra ánh sáng Diệt Thế vô tận, mênh mông không gì sánh được, chấn động khắ cả đất trời.

Giữa một cái chớp mắt, Khương Phàm như đang trở lại Thiên Khải, tái nhập Đăng Thiên Kiều, thần uy lạnh đến thấu xương, đè ép đến nhân gian.

Phần Thiên Chiến Vực không chỉ là một chiến trường, mà là có thể theo ý chí Khương Phàm diễn biến thành áo giáp, vũ khí, càng có thể từ bên trong tế đàn diễn biến ra ánh sáng Diệt Thế.

Giờ khắc này, Hỗn Độn Nguyên Hỏa đang cùng tế đàn giao hòa, đã thức tỉnh Bát Hoang Tuyệt Diễm, đều phóng thích liệt diễm dào dạt, cùng chủ tế đài là Chu Tước Yêu Hỏa giao hòa với nhau, từ Phần Thiên Chiến Vực phóng thích ra.

- A!!

Toàn thân Khương Phàm bạo động cường quang, phảng phất đốt lên hư không, từng khúc xiềng xích thiên phạt bị tách ra, tùy theo mà dẫn bạo toàn diện.

Lôi triều liệt diễm ầm vang nổ tung, khuấy động Đại La sơn, cuồn cuộn trên đại địa, càng giống như muốn lật tung cả khung trời.

Sắc mặt Sở Phong Trần hơi biến đổi, cái này sao có thể?

Đó là xiềng xích thiên phạt, là tuyệt tích sát sinh mà Đế Quân chỉ đạo hắn sớm diễn biến đi ra!

- Để cho ta nhìn xem, Xích Thiên Thần Tôn đều đã dạy ngươi thứ gì!

Khương Phàm thu hồi Phần Thiên Chiến Vực vẫn chưa hoàn toàn dung hợp, hiện ra tinh thần tuyệt tích.

Hắn mở rộng hai tay, toàn thân bộc phát ra uy lực và năng lượng kinh khủng.

Đất trời run rẩy, hắc ám rơi xuống.

Phảng phất Âm Dương nghịch chuyển, càn khôn làm sai lệch, màn đêm vô tận bao phủ cường quang buổi sáng sớm, như rơi vào đêm khuya.

Toàn trường chấn kinh, mấy triệu ánh mắt vẫn ngắm nhìn xung quanh, trong lúc bất chợt như đứng ở trong hư không mênh mông, hắc ám vô biên, giá lạnh thấu xương, hoang vu mà tử tịch.

- Trấn cho ta!

Trong lúc bất chợt Khương Phàm lại trở nên phiêu miểu mà thần bí, giống như tuyệt thế Thiên Thần thao túng thâm không.

Trong hư không nhanh chóng xuất hiện tinh thần, một viên lại một viên đại tinh chuyển động, giống như Tinh Hà hiển hiện, trấn áp tới phía Sở Phong Trần.

Đây là Tinh Thần Đại Táng bên trong Nhật Nguyệt Tinh Thần Đại Táng, cũng là chiêu thức được Khương Phàm diễn biến thành công nhất bên trong đại táng.

- Đây là vũ khí gì sao?

- Đây là năng lượng gì? Khủng bố mà lại càng thần bí khó lường!

- Khương Phàm có thể điều khiển tinh thần? Không phải hắn là Chu Tước linh văn sao?

Tất cả cường giả đều kinh hãi, ngay cả những thiên kiêu hoàng đạo kia đều kinh đến.

- Không hổ đã từng là chủ nhân Thương Huyền, thật sự làm cho ta ngoài ý muốn. Ngươi thử lại cấm thuật ta vừa lĩnh ngộ lần nữa! Lôi Quan Vạn Cổ, Vạn Vật Sinh Diệt!

Lôi văn xoay chuyển trong tròng mắt rực sáng Sở Phong Trần, diễn hóa ra cảnh tượng vạn vật băng diệt, sát ý tràn ngập.

Lôi triều bảy màu từ cơ thể lập tức phóng lên tận trời, bao phủ thâm không, mỗi tia lôi triều đều giống như xiềng xích cuồng bạo, lít nha lít nhít, hoành hành khắp nơi, cuồn cuộn giữa càn khôn.

Ầm ầm!

Thâm không nổ lớn! Tất cả tinh thần đều bị phá hủy!

Xa xa nhìn lại, tựa như là mênh mông tinh thần đang bị hủy diệt, thâm không vô tận đang sụp đổ.

Cái khí tức cuồn cuộn giống như tận thế kia mãi không dứt, loại khí tức tai nạn tuyệt vọng kia như tuyên cổ tồn lưu.

Toàn trường chấn kinh, vô số cường giả tái nhợt sắc mặt.

Ngay cả bọn người Hình Phù Đồ cũng bộc lộ kinh sợ, vị Sở Phong Trần này quả thật có chút thực lực, xem ra trước đó đã xem thường anh hùng thiên hạ.

Khương Phàm khẽ nhíu mày, đây là bộ tuyệt kỹ của Xích Thiên Thần Tôn kia?

Vậy mà lại truyền thụ cho Sở Phong Trần.

Nhưng, tuyệt tích như thế này không phải thiên lôi tám màu mới có thể thi triển sao?


Rốt cuộc làm thế nào Sở Phong Trần làm được??

Khương Phàm đột nhiên cảm giác Sở Phong Trần có chút cổ quái, nhưng lại nói không nên lời là có vấn đề ở chỗ nào.

- Giết!

Xương cốt toàn thân Sở Phong Trần phát sáng, kịch liệt xen lẫn diễn biến ra hai cái cốt dực ở sau lưng, sau một khắc, lôi triều bạo động vờn quanh cốt dực, diễn biến ra lôi triều thiên dực.

Sở Phong Trần lập tức biến mất khỏi tại chỗ, giết tới trước mặt Khương Phàm.

Đây là hai cánh Đế Quân giúp hắn ngưng tụ, phối hợp với Hồng Hoang Thiên Lôi ảo diệu, thể hiện ra tốc độ cực hạn đuổi theo lôi điện, mà hai cánh lại cực kỳ cường hãn, càng giống như hai thanh tuyệt thế chiến đao.

Khương Phàm quả quyết phong bế hư không, tái nhập chiến trường Đại La sơn.

Sở Phong Trần giết ra đến thâm không giữa lúc nghìn cân treo sợi tóc, tốc độ siêu tuyệt, bôn tập Khương Phàm, lôi dực chấn động hư không, Đại La sơn sụp đổ, loạn thạch bay loạn, cảnh tượng khủng bố tuyệt luân.

- Trấn!

Sở Phong Trần huy động lên lôi triều vô tận bao phủ Khương Phàm, phảng phất không có bất kỳ khe hở gì cả, tràn ngập mỗi một góc trên chiến trường.

Cơ thể Khương Phàm bị mở ra từng vết nứt, nhưng ngưng tụ ra hai cánh Chu Tước chống đỡ lôi triều bay thẳng lên trời, lấy Lăng Thiên tuyệt tích, nhanh chóng đối kháng lôi triều.

Bành bành bành!

Chiến trường lại lần nữa sôi trào, hai người để lại tàn ảnh đầy trời, bằng tốc độ kinh người tiếp tục va chạm nhau, giao phong đến hoa mắt nương theo lít nha lít nhít tiếng oanh minh, để toàn trường tiếp tục lâm vào rung động không giảm.

Chỉ là tốc độ cực hạn như vậy cũng làm người ta sắp nứt cả tim gan, nếu như bọn hắn đăng tràng, cơ hồ trong nháy mắt đã liền bị diệt sát, chớ nói chi là thế công cường hãn giống như thiên băng địa liệt kia, không hổ là Thánh Vương Thiên phẩm, không hổ là tuyệt đại thiên kiêu, hoàn toàn không phải thứ bọn hắn có thể chịu, thậm chí còn tồn tại như một ngưỡng vọng.

Rất nhiều tán tu cũng đã bắt đầu hiểu, trách không được tất cả hoàng đạo nguyện ý tiếp nhận Khương Phàm khiêu chiến, muốn đánh giết Khương Phàm ở chỗ này, bọn hắn không chỉ là xuất phát từ vấn đề mặt mũi, mà là có lòng tin!!

Ầm ầm!

Răng rắc!

Khương Phàm, Sở Phong Trần, giống như là hai mảnh cường quang đang dây dưa, tốc độ càng lúc càng nhanh, đều đang vỗ cánh xuất kích, đều đang dùng hết toàn lực thôi động bí thuật truyền thừa.

Bác Thiên Thuật, Hồng Hoang Lôi Ấn.

Phục Thiên Thuật, Thương Sinh Trầm Phù.

Diễn sinh kiếm, đại đạo sụp đổ.

Bọn hắn giết tới sôi trào, năng lượng cuồn cuộn nương theo cánh tay va chạm, hai cánh chém giết lẫn nhau.

Keng!!

Bình luận

Truyện đang đọc