VỢ YÊU BẢO BỐI CỦA LỤC TỔNG

Chương 117

Song Tử rút dao ra, đẩy ngã Hy Tuyết nằm xuống.

Vậy là bây giờ không ai cản chị ta nữa, chị ta có thể ngồi vào vị trí Lục thiếu phu nhân rồi!

Song Tử nhìn bàn tay đầy máu của mình, nhìn Hy Tuyết nằm thảm thương ở đó, chị ta không muốn giết Hy Tuyết đâu, nhưng mà…

Giữ một kẻ biết về chuyện mình làm bên cạnh, cách tốt nhất vẫn nên thủ tiêu.

Lỡ đâu lắm lời lại chuốc họa vào thân thì khổ!

” Hy Tuyết, xin lỗi nha ” Song Tử mỉm cười nói.

Hy Tuyết đã mất máu quá nhiều, chất độc trong con dao cũng thấm vào cơ thể của cô ta.

” Cô…cô…”.

” Tôi…làm ma…cũng…không…”.

” Tha…cho…cô…”.

Song Tử tiến đến, chị ta tuyệt tình đạp vào tay Hy Tuyết.

” Hại người hại mình, cô không biết sao?”

Hai ngày sau.

Hy Nguyệt lờ mờ tỉnh dậy, cô cảm giác như mình vừa ngủ một giấc thật dài vậy.

Hy Nguyệt ngơ ngác ngồi dậy, cô đang nằm trên giường của một căn phòng xa lạ. Cô nhìn xung quanh, định nhúc nhích thì nhận ra tay bị còng ra sau lưng.

Ở đây là đâu?

Tại sao cô ở đây?

Hy Nguyệt nhớ đến chuyện mình gặp Hy Tuyết, sau đó bất ngờ lăn ra mà ngã cái đùng rồi bất cmn tỉnh nhân sự luôn.

” Chết tiệt ” Cô tìm cách để cởi bỏ còng tay này ra, nhưng có vẻ không được ổn áp mấy.

Cạch

Cửa phòng bất ngờ đẩy ra, Hứa Chí Quân đẩy cửa đi vào, vẻ mặt anh không được vui vẻ mấy.

” Cô chịu tỉnh rồi đó à?” Hứa Chí Quân tiến đến hỏi.

” Anh…anh là ai chứ?” Hy Nguyệt lùi lại, người đàn ông này là ai? Anh ta quen biết cô sao?

” Cái đấy tôi nên hỏi cô đấy ” Hứa Chí Quân đi đến sofa ngồi xuống.

” Sao…sao chứ?”.

” Tôi đang ở đâu đây?” Hy Nguyệt hỏi.

” Cô đang ở trên chiếc du thuyền lớn, chúng ta đang dự tiệc, bữa tiệc sẽ kết thúc vào chiều nay ” Hứa Chí Quân đáp.

” Du thuyền…tiệc?” Hy Nguyệt vẫn chưa hiểu chuyện gì, cái gì mà du thuyền lớn?

Sao cô lại ở trên du thuyền chứ?

Cuối cùng Hy Tuyết đã đưa cô đi đâu?

” Cô không biết sao? Cô đã ngủ li bì trong căn phòng này suốt hai ngày đấy ” Hứa Chí Quân đứng dậy, anh bước đến chỗ cô.

” Hả…hai…hai ngày?”.

Cô đã ngủ li bì suốt hai ngày sao?

Li nước cam đó…không lẽ nào.

Bình luận

Truyện đang đọc