VỢ YÊU BẢO BỐI CỦA LỤC TỔNG

Chương 873

“Tôi mất trí nhớ, không có cách nào, không nhớ được chuyện lúc trước.” Hy Nguyệt nhún vai rồi nói: “Cô không cần phải lo, nếu như Lục Lãnh Phong truy cứu trách nhiệm thì có tôi gánh chịu.”

Khải Liên không nói gì thêm. Hy Nguyệt xem như cô đã đồng ý.

Sau khi Hy Nguyệt quay về không được bao lâu thì Lục Lãnh Phong đã trở lại, còn để người hầu bưng mấy thùng hoa quả to.

Bây giờ Hy Nguyệt ăn uống đều dựa theo thực đơn mà bà cụ Lục đưa cho, đó là phương án dưỡng thai khỏe mạnh nhất.

Mỗi ngày phải ăn đủ rau quả thịt cá, hơn nữa đều là thực phẩm hữu cơ.

Có lẽ là tháng còn nhỏ nên phản ứng của cô không có quá mạnh như thai trước.

Lục Lãnh Phong còn nhớ rõ bốn năm trước, Hy Nguyệt nôn tới nỗi trời đất quay cuồng, không còn sức lực, để cho anh xem là cô mắc bệnh rất nặng.

Hoa quả tốt nhất đối với phụ nữ có thai chính là táo và nho.

Hy Nguyệt ngồi trên ghế sô pha ăn hết một quả táo, lại ăn một chùm nho, cuối cùng thỏa mãn mà vuốt bụng.

Lục Lãnh Phong vươn tay ra đặt lên bụng Hy Nguyệt rồi nói: “Vợ ơi, em muốn ăn cái gì thì nói cho anh biết. Bây giờ một mình em ăn cho ba người, nhất định phải ăn nhiều một chút.”

Hy Nguyệt nở một nụ cười rồi nói: “Biết rồi.”

Túi Sữa Nhỏ vừa học xong một tiết toán, cậu bé đi xuống dưới lầu rồi nói: “Bố ma vương, vì sao bố lại sờ bụng mẹ, có phải là trong bụng mẹ có em bé nhỏ không?”

Lục Lãnh Phong thả tay xuống rồi ôm cậu bé lên đùi mình: “Chờ sang năm mẹ sẽ sinh cho Túi Sữa Nhỏ một cô em gái và một cậu em trai nhé, chịu không?”

“Vâng.” Túi Sữa Nhỏ cười ha hả rồi gật đầu, nếu như bố ma vương đã nói thế thì chắc chắn trong bụng mẹ đã có em rồi.

Ba người ăn xong cơm tối thì Hy Nguyệt đi về phòng nằm nghỉ.

Đây là mệnh lệnh của Lục Lãnh Phong.

Ba tháng đầu phải chú ý nhiều, nghỉ ngơi nhiều, dưỡng thai cho cẩn thận.

Cô có chút nhàm chán nên cầm tạp chí lên xem.

Lục Lãnh Phong dẫn con trai đi ra vườn đánh bóng chày, đánh xong thì về kể chuyện cổ tích cho hai đứa bé trong bụng.

Dưỡng thai phải dưỡng từ lúc còn phôi thai.

Lục Lãnh Phong kể rất sinh động, Hy Nguyệt nhìn bộ dạng chăm chú của anh thì không kiềm chế được mà nở nụ cười: “Bây giờ hai đứa bé còn chưa có lỗ tai, hoàn toàn không nghe được.”

“Không nghe được nhưng có thể cảm giác được. Con của anh chắc chắn sẽ thông minh hơn đứa trẻ bình thường gấp trăm lần.” Lục Lãnh Phong nhíu mày rồi nói một cách kiêu ngạo.

“Chỉ cần không phải là hai đại ma vương bá đạo là được.” Hy Nguyệt lẩm bẩm một câu.

Lục Lãnh Phong duỗi tay ra rồi vuốt đầu của cô mà trả lời: “Bá đạo cũng cần vốn liếng đó.”

Hy Nguyệt đồng ý với câu nói này, Lục Lãnh Phong đúng là có tư cách, ngay cả lúc anh bá đạo cũng khiến người ta thích thú.

Ngày hôm sau, cô dẫn theo Túi Sữa Nhỏ đi tới biệt thự của Hứa Nhã Phượng.

Bình luận

Truyện đang đọc