VỢ YÊU BẢO BỐI CỦA LỤC TỔNG

Chương 881

Có thể lên kế hoạch cho vụ bắt cóc cho thấy anh ta không hành động đơn độc, hơn nữa còn có một lai lịch rất đáng gờm.

Cô muốn lần theo dấu vết để tìm rõ sự tình, moi ra mục đích thật sự và đồng bọn của anh ta, hoặc là kẻ đứng sau vụ này.

Văn phòng làm việc chủ tịch tập đoàn Đế Vương.

Roy đang báo cáo kết quả điều tra cho Lục Lãnh Phong.

Kiều An gõ cửa bưng cà phê vào.

Sau khi đặt ly cà phê lên bàn, cô ta không có rời đi, mà vừa mím môi, vừa xoa xoa tay, dường như có chuyện gì đó muốn nói.

Roy thấy vậy, trầm giọng hỏi: “Cô có chuyện gì sao?”

Kiều An nuốt một ngụm nước bọt: “Tôi có chuyện cần bàn với Lãnh Phong một chút.”

Ý của cô ta là muốn Roy tránh đi một lát, nhưng Lục Lãnh Phong lại xua tay nói: “Cô có chuyện gì cứ nói thẳng, không cần phải giấu diếm Roy.”

Kiều An hít sâu hai hơi rồi mới chậm rãi nói: “Em muốn có con, Lãnh Phong, anh có thể cho em một đứa con không?”

Lục Lãnh Phong có hơi sững sờ, lộ ra biểu cảm kỳ lạ, giống như cảm thấy cô ta bị điên rồi nên ăn nói hàm hồ: “Cô có biết mình đang nói cái gì không?”

“Em biết, em muốn nhân lúc mình vẫn còn khỏe mạnh, sinh một đứa con, hoàn thành tâm nguyện của mẹ em. Xin anh thành toàn cho em đi.” Kiều An đổi thành giọng điệu cầu xin.

Lục Lãnh Phong mặt không cảm xúc, nói: “Tôi sẽ không tước đoạt quyền làm mẹ của cô, nếu cô muốn sinh con thì tự mình đi tìm đàn ông đi.” Giọng điệu của anh vô cùng lạnh lùng và tuyệt tình, như thể có một bàn chân vô hình đá Kiều An rơi xuống vực sâu vạn trượng.

“Em là người phụ nữ của anh, sao có thể có con với người khác?” Thứ cô muốn là con của anh, không phải con của người khác.

Một tia sáng lạnh sắc bén xẹt qua mắt Lục Lãnh Phong: “Kiều An, làm người nên biết thế nào là đủ, đừng quá được voi đòi tiên.”

Cơ mặt của Kiều An giật giật, nói: “Em không phải loại người tham lam đó, em chỉ là muốn cùng anh sinh con, ngoại trừ chuyện này ra, em không còn cần gì nữa cả.”

“Trên thế giới này, chỉ có một người phụ nữ mới có quyền sinh con cho tôi.” Lục Lãnh Phong nói xong liền bảo Roy đưa cô ta ra ngoài.

Kiều An khóc: “Nếu anh không đồng ý, em sẽ rời khỏi đây, đi đến một nơi mà anh cũng không tìm thấy được, anh nhất định sẽ hối hận.”

Lục Lãnh Phong không để lộ một chút biểu cảm nào, nước mắt và lời nói của cô ta không hề khiến anh động lòng.

“Đưa cô ta ra ngoài.” Anh lạnh lùng thốt ra một câu, ánh mắt chỉ chăm chăm nhìn vào máy tính, chẳng thèm để ý đến cô ta nữa.

Roy đã đưa cô ta ra ngoài.

Cô ta vô cùng thất vọng, nỗi mất mát trong lòng giống như nước sông cuồn cuộn không ngừng.

Sau khi trở về, cô ta bắt đầu giả bệnh, ngăn che tất cả mọi người bao gồm cả Roy ở bên ngoài, không ai nhìn thấy.

Finn bước đến: “Kiều An, cô nên biết, sếp ghét nhất là người phụ nữ không chịu nghe lời.”

“Tôi chỉ muốn có một đứa con, lẽ nào là quá đáng sao?”

Bình luận

Truyện đang đọc