VỢ YÊU BẢO BỐI CỦA LỤC TỔNG

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 561

Có phải cố với tổng giám đốc có mối quan hệ cá nhân không hả?

Cô cảm thấy không biết mình có nên làm hẳn một tấm thiệp, viết lên một dòng chữ ngắn: Tôi với tổng giám đốc không có chuyện gì cả.

Những người này quá khó hiểu rồi.

Chẳng lẽ bị tổng giám đốc kêu đến thì không phải là bàn công việc sao, sao cái gì cũng nói thành chuyện riêng được vậy.

Cô quyết định, đóng lại zalo, bịt chặt lỗ tai, vùi đầu vào công việc, nhất định không để bị phân tâm.

Chạng vạng tối, sau khi tan làm, cô đi đến bãi đỗ xe chuẩn bị lái xe về nhà.

Còn chưa đi đến trước xe đã nghe thấy tiếng của một tiếng nổ vang động truyền tới.

Tốc độ xe dường như rất nhanh, lúc chiếc xe kít lại đã phát ra một tiếng “Kétttt” chói tai vang vọng.

Hy Nguyệt quay đầu lại, còn chưa thấy rõ mặt của người đằng sau đã bị bắt vào trong xe.

Cô vô cùng hoảng sợ, liều mạng gào lên chói tai.

Trong kính chiếu hậu, chiếu vào một khuôn mặt mà cô vô cùng muộn phiền.

Giọng nói của cô đột nhiên biến mất, bị dọa đến đơ cả người.

Lại là Lục Lãnh Phong.

Lục Lãnh Phong không đáp lại một lời nào, yên lặng nhưng không khí trong xe đều bị khí sắc lạnh lùng của anh bao trùm.

Hy Nguyệt nhìn ra ngoài cửa sổ, phát hiện ra đây không phải là đang trên đường về nhà nghĩ dưỡng của nhà họ Lục sao?

“Chúng ta… Chúng ta đang đi đâu vậy?”

Lục Lãnh Phong không để ý tới cô, vẫn không ngừng đạp chân ga, chiếc xe phóng nhanh như điện chớp vậy, đi rất nhanh tới điểm đích.

Đây là một biệt thự ở ngoại ô, lần trước cô đã tới đây, bị nhốt trong một mật thất vô cùng đáng sợ.

Lục Lãnh Phong lôi cô ra khỏi xe, giống như một con chim ưng quắp một chú gà con, đi thẳng lên tầng ba.

Đi vào trong mật thất, cửa mật thất đã đóng lại trong nháy mắt, toàn bộ dây thần kinh của cô đều căng cứng lại đến đỉnh điểm, giống như chuẩn bị đứt vậy.

“Tôi không muốn ở chỗ này, tôi phải về nhà.”

Bình luận

Truyện đang đọc