VỢ YÊU BẢO BỐI CỦA LỤC TỔNG

Chương 376

Điều này tựa hồ làm cho lửa giận của anh càng thêm bùng phát, hàm răng đột nhiên cắn vào môi cô, lực đạo tuy rằng không nặng, nhưng vẫn có thể cảm giác được đau đớn rõ ràng.

Cô hoảng sợ run rẩy, theo bản năng muốn đẩy anh ra, anh ta nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô khóa ra đằng sau, khí tức nóng bỏng như lửa liệt hỏa bao vây cô

Lúc này, tại Giang Thành, Hy Mộng Lan đang tích cực cứu mẹ.

Khi cô đến một nhà hàng, cô gặp bạn cùng lớp của Hy Nguyệt, tên là Tiễu Mỹ: “Đây không phải là chị gái của Hy Nguyệt, Mộng Lan sao? Đã lâu không gặp chị, chị có biết gần đây giang thành đã xảy ra chuyện rất thú vị.”

“Có chuyện gì vậy?”

“Có người ở các nhà hàng lớn treo thưởng, tìm một cô gái, tiền thưởng lên tới 500.000.” Tiểu Mỹ nói, giảo hoạt cười: “Tôi cảm thấy tôi giàu rồi.”

Hy Mộng Lan cũng là một người phụ nữ thập phần bát quái, liền tò mò hỏi: “Tiểu Mỹ, tôi mời anh uống trà sữa, anh nói cho tôi biết, là chuyện gì xảy ra…”

Hôm nay Lục Kiều Sam đặc biệt tốt bụng, mời Lục Lãnh Phong và Hy Nguyệt đi tắm suối nước nóng, nói muốn cải thiện quan hệ đang căng thẳng giữa hai người.

Lục Lãnh Phong quyết định cho cô ta một cơ hội.

Đi đến biệt thự có suối nước nóng, anh liền nhìn thấy Hy Mộng Lan, lông mày bất giác nhíu lại, Lục Kiều Sam lại muốn tính kế anh sao?

“Lục Kiều Sam, tôi chỉ cho cô một cơ hội, sự nhẫn nại của tôi là có hạn!”

“Tất cả mọi người đều là người thân, cùng nhau ra ngoài chơi thôi, chị và Mộng Lan là bạn tốt, bọn chị rất hợp nhau, không giống một số người, luôn luôn bất hòa” Lục Kiều Sam bĩu môi.

Hy Nguyệt ở trong lòng hừ nhẹ một tiếng, liền biết người phụ nữ này tuyệt đối sẽ tốt bụng như vậy.

Hy Mộng Lan đi tới, nhìn Lục Lãnh Phong thấp giọng gọi: “Lãnh Phong!”

Lục Lãnh Phong mặt không đổi sắc, không để ý tới cô ta, dường như cô ta là không khí vô hình.

Cô ta cắn môi dưới, tin rằng rất nhanh, anh sẽ không ngó lơ cô ta như vậy nữa.

“Chị họ, chị không phải trở về Giang Thành sao? Sao chị lại quay lại sớm vậy?” Hy Nguyệt hỏi.

Lục Kiều Sam nhìn cô một cái, thay Hy Mộng Lan trả lời: “Chuyện của mẹ cô ấy, tôi đã tìm chú Hai giải quyết, cô ấy đương nhiên đã trở lại.”

Một tia sáng sắc lạnh lóe lên trong mắt Lục Lãnh Phong “Không cần để ý tới những người không quan trọng. Nói xong nắm lấy tay cô và đi vào bên trong.

“Chị họ của tôi sẽ không tha cho con rùa vàng như anh, chị cả của anh giờ lại bảo vệ cho cô ta như vậy, anh phải chuẩn bị tâm lý thật tốt.” Hy Nguyệt cẩn thận nhắc nhở.

Đôi môi mỏng của anh vẽ ra một nụ cười lạnh châm chọc: “Hẳn là cô mới là người cần chuẩn bị tâm lý.”

Lời này như một mũi kim bén nhọn đâm vào tử huyệt của cô.

Thật vậy, nếu anh ta muốn đổi vợ thì danh phận của cô hiện giờ sẽ phải nhường cho người khác.

Cô cúi đầu xuống, một chút u sầu từ trên mặt lặng lẽ hiện lên.

Lục Lãnh Phong cũng không nhận ra, nhưng sự trầm mặc của cô khiến anh bực bội, ghét nhất là thái độ thờ ơ, tiêu cực đối mặt của cô.

Ngay cả chó cũng biết để bảo vệ lãnh thổ của mình, thế mà kẻ ngốc này lại không biết gì cả.

“Tốt nhất cô nên tích cực ứng chiến, nếu không sẽ chuẩn bị cuốn gói khỏi nhà.”

“Tôi biết rồi.” Thanh âm của cô nhẹ như muỗi, rõ ràng là không đủ khí thế.

Bình luận

Truyện đang đọc