Chương 137
Hy Nguyệt nhìn đứa nhỏ đỏ hỏn này, cô mỉm cười.
” Y tá…giúp tôi lấy điện thoại đi ” Hy Nguyệt lên tiếng.
Cô y tá thật thà nghe theo, sau đó đem lại cho cô.
Hy Nguyệt cố gắng vuốt ve tóc tai, điều chỉnh gương mặt mình, sau đó nói:” Nào, chụp cho tôi và con tôi đi “.
Đi sinh nhưng không quên đam mê chụp hình!
…
Lát sau y tá ôm đứa bé ra, cánh cửa vừa mở ra mọi người đều im bặt.
Nhìn thấy đứa bé trên tay y tá, Lục Lãnh Phong đều đơ ra.
” Sinh rồi, là bé trai ” Y tá nhìn anh mỉm cười nói.
” Sinh…sinh xong rồi sao?” Anh lấp bấp, tiến đến nhìn đứa trẻ trong tay cô y tá.
” Sinh xong rồi “.
” Đây là con trai anh “.
” Đây…đây là con trai tôi sao…”.
” Tôi…tôi làm ba rồi…”.
…
Cả nhà tập trung đứng trong phòng bệnh. Nhìn Hy Nguyệt đang nằm trên giường, bên cạnh là đứa bé trai đáng yêu mũm mĩm.
” Bà xã, em vất vả rồi ” Lục Lãnh Phong cảm động nhìn cô, anh bật khóc luôn rồi.
” Bà xã…anh vui quá ” Anh nắm lấy tay cô, vừa khóc vừa nói như đứa trẻ.
Thấy anh khóc như một đứa trẻ lạc mất mẹ, Hy Nguyệt mới sinh không còn sức nhưng không thể nhịn được cười.
Đây là Lục Lãnh Phong sao?
Làm ba rồi liền cảm động đến bật khóc?
” Anh xem…ở đây không ai khóc, chỉ có anh khóc đấy ” Hy Nguyệt lên tiếng, cô nhìn mọi người.
Mộ phu nhân và Mộ Viên Thiệu bất ngờ, đứa trẻ này từ bé cả hai ông bà ít khi thấy nó khóc. Bây giờ đã lớn xác như vậy, lại đi khóc vì mình đã làm ba.
Lục Viên Thần cũng đơ ra nốt, biết nói gì đây, đây không phải em trai của anh, nhất định không phải Lục Lãnh Phong.
Còn thư kí Lâm chẳng tin vào mắt mình nữa, ai đó chọc mù mắt anh luôn đi?
Lục Thiên Tư thì từng thấy cảnh Lục Lãnh Phong khóc lóc thế này nên chỉ phì cười, không biết sau này ba chăm con hay con chăm ba đây nhỉ?
Hứa Chí Quân thì cảm động đến rơi nước mắt cùng Lục Lãnh Phong, không ngờ chỉ mới nhận lại em gái, anh đã lên chức làm cậu rồi.
Thật hạnh phúc mà.
Cảm động đến rớt nước mắt.