Chương 2132
Bà cụ Đỗ rời khỏi nhà họ Lục thì đi thẳng tới bệnh viện.
Bà ta kìm nén một bụng lửa giận.
Hôm nay thực sự là làm mất hết mặt mũi rồi.
Đỗ Di Nhiên mới uống canh gà xong, đang đợi bà cụ đòi lại “lẽ phải” cho mình.
Bà cụ Đỗ đi tới đầu giường, giơ tay tát bốp vào mặt cô ta, đánh cô ta sững sờ không hiểu vì sao lại bị đánh.
“Bà nội, vì sao bà lại tát cháu?”
“Bà hỏi cháu, rốt cuộc là Hy Nguyệt đẩy cháu thật, hay là cháu sai vệ sĩ hại cô ta không thực hiện được, trái lại hại mình?”
Đỗ Di Nhiên run lẩy bẩy, nức nở khóc to.
“Là Hy Nguyệt hại cháu, đều là cô ta hại cháu.”
“Hình ảnh trong camera theo dõi đã rất rõ ràng, vệ sĩ của cháu cũng đã khai hết hành vi phạm tội với cảnh sát, cháu còn gì để nói. Cháu còn dám nói dối ở trước mặt bà, làm hại bà mất hết mặt mũi ở nhà họ Lục rồi.” Bà cụ Đỗ vô cùng tức giận.
“Đều tại Hy Nguyệt chiếm lấy Lãnh Phong không chịu buông tay, làm hại cháu không thể ở bên cạnh Lãnh Phong, cháu chỉ cho cô ta chút giáo huấn nhỏ mà thôi.” Đỗ Di Nhiên không cảm thấy mình làm sai, chỉ buồn bực vì mọi chuyện không thành công, không thể khiến Hy Nguyệt một thi hai mạng.
Bà cụ Đỗ tức giận tới mức vỗ mạnh lên bàn: “Lục Lãnh Phong là chồng cô ta, không phải của cháu, cháu chỉ là kẻ thứ ba mà thôi. Cháu đùa giỡn giở trò gây tổn hại như vậy, không chỉ làm mất mặt nhà họ Đỗ, còn chọc giận nhà họ Lục và Lục Lãnh Phong. Lúc bà trở về, phòng thị trưởng gọi điện thoại tới, Đế Vương đơn phong tuyên bố tạm dừng toàn bộ hợp tác với Đỗ Thị. Cháu có biết lúc này mang tới tổn thất lớn như thế nào đối với Đỗ Thị hay không?”
Toàn thân Đỗ Di Nhiên run rẩy dữ dội: “Vì sao Lục Lãnh Phong lại làm như vậy, rõ ràng là anh ấy nói anh ấy căn bản không thích Hy Nguyệt, đã sớm muốn đá cô ta đi. Vì sao đột nhiên lại để ý cô ta rồi hả? Có phải Hy Nguyệt lại đùa giỡn giở trò gì từ bên trong, phá hủy quan hệ giữa cháu và Lãnh Phong hay không?”
Bà cụ Đỗ nghĩ tới những lời bà cụ Lục nói.
“Bà hỏi cháu, có phải cháu lén gặp mặt Lục Lãnh Phong nhiều lần hay không?”
Đỗ Di Nhiên gật đầu: “Ừm, anh ấy còn cho cháu số điện thoại bí mật, có thể liên lạc với anh ấy bất cứ lúc nào.”
Sắc bén hung ác nham hiểm xuất hiện ở trong đáy mắt bà cụ Đỗ.
“Cháu có biết có một thứ gọi là mặt nạ mô phỏng hay không? Người ở bên cạnh cháu rất có khả năng không phải là Lục Lãnh Phong, mà là một người đeo mặt nạ mô phỏng giả mạo cậu ta.”
Đỗ Di Nhiên thấp thỏm, sửng sốt một lúc lâu, sau đó liều mạng lắc đầu: “Chuyện này không có khả năng, chính là Lục Lãnh Phong, cháu tuyệt đối không nhận nhầm được.”
“Lúc cháu gặp mặt cậu ta có phải đều là buổi tối, lúc đó ánh sáng rất mờ hay không?” Bà cụ Đỗ hỏi.
Sống lưng Đỗ Di Nhiên cảm thấy lạnh lẽo, nhưng cô ta cảm thấy đây nhất định là âm mưu của Hy Nguyệt, muốn hại chết đứa bé trong bụng cô ta.
Cô ta tuyệt đối sẽ không thừa nhận, không thể để bà cụ có chút hoài nghi đối với đứa bé của cô ta.
“Không phải, chúng cháu gặp mặt vào ban ngày, ở dưới ánh mặt trời, ngay cả lỗ chân lông của anh ấy cháu đều có thể thấy được. Nếu là người khác giả mạo, cháu liếc mắt một cái có thể nhận ra được. Còn có giọng nói, cho dù người khác có thể giả mạo, giọng nói cũng không thể giả mạo, giọng nói của Lục
Lãnh Phong cháu còn có thể không quen thuộc sao? Chỉ cần anh ấy mở miệng, cháu nhắm mắt đều có thể phân biệt ra được có phải là anh ấy hay không?”