VỢ YÊU BẢO BỐI CỦA LỤC TỔNG

Chương 746

“Nhà họ Lục cũng không phải là nơi cô muốn tới thì tới, muốn đi thì đi. Cô làm ra những chuyện bại hoại xấu xa khiến nhà họ Lục mất hết thể diện, nhất định phải chấp nhận trừng trị bằng gia pháp.”

Nói xong bà ta vung tay lên, để người phía sau bắt Hy Nguyệt lại.

Khải Liên dẫn theo một đám người áo đen đi đến.

Lục Lãnh Phong đã sớm phòng bị, biết mẹ mình sẽ đến gây chuyện, liền để Khải Liên dẫn người đến biệt thự bảo vệ cho Hy Nguyệt an toàn.

“Cô chủ, cậu chủ sẽ lập tức tới ngay.”

Khải Liên không hề hoang mang nói, lúc bà Lục còn ở cửa chính, cô ấy đã gọi điện thoại thông báo cho Lục Lãnh Phong rồi.

Lục Kiều Sam âm thầm dậm chân, cô ta biết rất rõ ràng, Lục Lãnh Phong tới, nhất định sẽ thiên vị Hy Nguyệt, gia pháp sẽ không chấp hành được nữa.

“Đám người này muốn tạo phản sao? Bà chủ là bà chủ nhà họ Lục, trừng trị con dâu là chuyện đương nhiên, ai cũng đừng mong có thể quan tâm được. Cho dù là Lục Lãnh Phong cũng phải tuân theo quy định nhà họ Lục.”

Khải Liên đứng cản trước người Hy Nguyệt, “Tôi chỉ nghe cậu chủ dặn dò, cậu chủ bảo tôi bảo vệ tốt cô chủ, ai cũng đừng hòng bước qua tôi đưa cô ấy đi.”

Hy Nguyệt đã nhìn ra, sở dĩ Lục Lãnh Phong được xưng là cậu chủ đứng đầu hào môn. Không chỉ là vì nhà họ Lục khổng lồ ở đằng sau anh, mà còn ở chỗ anh có được sức mạnh của chính mình, có một đám đàn em trung thành tuyệt, bọn họ chỉ nghe mệnh của anh, bất kỳ người nào cũng không điều khiển được. Cho nên dù là mẹ Hứa cũng phải kiêng kị anh ba phần.

Lục Kiều Sam tức giận muốn chết, trên mặt bà Lục vừa xanh vừa trắng, “Nếu như tôi nhất định phải đưa người phụ nữ này đi thì sao?”

“Vậy phải xem người của bà giỏi hơn, hay là người của tôi giỏi hơn.” Khải Liên có dáng vẻ Thái Sơn áp đỉnh, không hề có vẻ dao động chút nào.

Bà Lục co quắp khóe miệng, sắc mặt âm trầm đến đáng sợ.

Hy Nguyệt đứng sau lưng Khải Liên, yên lặng nhìn bà ta.

Bà ta không giống với mẹ Hứa.

Mẹ Hứa cũng không chỉ lo liệu việc trong nhà, mà vẫn luôn sát cánh kề vai chiến đấu với bố Hứa ở trên thương trường. Bố Hứa cũng rất coi trọng bà, để bà có thể tùy ý sử dụng sức mạnh của nhà họ Hứa.

Mà bà Lục là một người vợ không được yêu thương, Lục Vinh Hàn hạn chế bà ta rất nhiều, bà ta không được nhiều Lục.

Đúng lúc này, người giúp việc dẫn túi sữa nhỏ đi đến.

Túi sữa nhỏ nhìn tình hình trong phòng khách thì có chút sợ hãi.

“Mẹ ơi, tại sao trong nhà lại có nhiều người như vậy?”

Cậu bé muốn chạy đến bên người mẹ mình, Lục Kiều Sam nhân cơ hội xông lên trước, bế cậu bé lên, chạy vào sân sau.

“Hy Nguyệt, đây là đứa con hoang của cô đúng không, nếu cô không ngoan ngoãn đi theo chúng tôi, tôi sẽ để đứa con hoang của cô ngã chết.”

Bà Lục bị hành động này của con gái làm cho giật nảy mình, nhưng cũng không ngăn cản.

Bà ta cũng biết, nhất định phải đưa Hy Nguyệt đi trước khi con trai trở về, nếu không nhất định con trai sẽ ngăn cản.

Cả người Hy Nguyệt run mạnh lên, cũng vọt vào sân sau theo, “Thả con trai tôi ra, tôi đi với mấy người.”

Túi sữa nhỏ đã nhìn ra, bọn họ là người xấu, muốn gây tổn thương cho mẹ mình, liền liều mạng giãy dụa.

Bình luận

Truyện đang đọc