VỢ YÊU BẢO BỐI CỦA LỤC TỔNG

Chương 677

“Mẹ, ngày mai con đi công viên Disney chơi có được không ạ?” Túi sữa nhỏ chớp đôi mắt to nhìn cô, bày ra vẻ mặt khẩn cầu tha thiết.

“Được chứ, bảo bối.” Hy Nguyệt cưng chiều xoa xoa đầu thằng bé.

Bây giờ, đối với cô thằng bé là tất cả, vì nó, cô có thể làm bất cứ chuyện gì, kể cả làm một tội phạm.

Ngày thứ hai, cô và Tiểu Quân vừa mới đi ra khỏi cửa lớn của khách sạn, đã nhìn thấy xe của Lục Lãnh Phong đang đỗ ở đó rồi.

Nhìn qua cửa kính xe, nhìn thấy khuôn mặt bá đạo không gì sánh được của anh, lại còn mê hoặc người ta đến chết nhưng không đền mạng, cô bị dọa cho chết khiếp: “Lục Lãnh Phong, anh đến đây làm gì vậy?”

“Tôi đồng ý với Tiểu Quân đưa thằng bé đi công viên Disney chơi, đương nhiên là đến đây để đón thằng bé rồi.” Lục Lãnh Phong nhún nhún vai, khóe miệng nhếch lên một độ cong đùa cợt.

Anh phát hiện ra, túi sữa nhỏ chính là thần trợ công của anh.

Túi sữa nhỏ cử động đôi môi nhỏ, cười một cách ranh mãnh: “Mẹ, tối qua con không nói với mẹ, con còn hẹn cả chú ma Vương đi cùng chúng ta, mẹ nhìn thấy chú ấy, có phải rất kinh ngạc không?”

Hy Nguyệt như bị mắc nghẹn thứ gì đó ở cổ, khóc không được cười cũng chẳng xong.

Kinh ngạc?

Kinh sợ còn nghe được.

Lục Lãnh Phong kéo cửa xe: “Cô Hứa, nếu như cô không muốn đi thì tôi có thể tự mình đưa Tiểu Quân đi chơi.”

Hy Nguyệt không vui lườm anh một cái, ngoài mặt thì cho cô quyền lựa chọn, nhưng trên thực tế cô chẳng có bất kì sự lựa chọn nào cả, anh ta đưa con của cô đi, cô có thể không đi sao?

“Hôm nay làm phiền anh Lục rồi.” Câu nói này được cô nói với điệu bộ cắn chặt răng, dứt lời cô liền ôm lấy túi sữa nhỏ ngồi vào trong xe.

Tâm tư của trẻ con là thuần khiết nhất, vui vẻ cũng là điều đơn giản nhất.

Người lái xe là Finn, thằng bé ngồi giữa Lục Lãnh Phong và Hy Nguyệt, trong tay đang cầm chiếc ipad chụp một tấm ảnh chụp chung.

“Nói thật lòng, ba người trông rất giống một gia đình đấy.” Finn dùng kính chiếu hậu để nhìn bọn họ, cười nhẹ nhàng.

“Cũng được, thằng nhóc này giống mẹ nó hơn một chút.” Lục Lãnh Phong nhẹ nhàng xoa đầu túi sữa nhỏ, nếu như thằng bé mà giống Hứa Nhã Thanh y xì đúc, e rằng anh có cố cũng chẳng thích nổi.

“Boss, anh có phát hiện ra lông mày và đôi mắt của nhóc con rất giống với anh không?” Finn dùng ngữ điệu không để tâm nói ra câu này, dường như chỉ tiện mồm nói một câu.

“Không ngờ mắt cậu có vấn đề, hôm khác đến khoa mắt khám đi.” Lục Lãnh Phong tức giận trừng mắt nhìn anh ta một cái.

Đây chính là đang xát muối vào vết thương của anh.

Túi sữa nhỏ tuy đáng yêu nhưng cuối cùng vẫn là con của Nhím nhỏ và Hứa Nhã Thanh, là một cái gai nhọn trong tim anh, bình thường không chạm vào thì không đau, nhưng một khi chạm vào thì sẽ đau khổ tột cùng.

Nếu ban đầu anh có thể cùng Nhím nhỏ sinh một đứa trẻ thì tốt biết mấy, tất cả những chuyện sau này cũng sẽ không xảy ra.

Bình luận

Truyện đang đọc