VỢ YÊU BẢO BỐI CỦA LỤC TỔNG

Chương 2194

“Cô còn một tuần là tới ngày sinh dự tính, nói một cách nghiêm khắc, đã không tính là sinh non. Còn vị trí thai, tôi xem qua siêu âm B, là bình thường, chỉ cần cô dựa theo lời tôi nói mà làm, sẽ không có chuyện gì.” Bà đỡ nói.

Đỗ Di Nhiên đã không nghĩ được nhiều như vậy, chỉ cần có thể nhanh chóng sinh đứa con hoang trong bụng này ra, bảo cô ta làm gì cô ta cũng nguyện ý.

“Phải mất bao lâu mới có thể sinh ra, tôi đau tới mức sắp không chịu nổi rồi.”

“Có lẽ còn cần mấy tiếng nữa, thai đầu đều rất chậm.” Bà đỡ nói.

Sau đó trong phòng không ngừng truyền ra tiếng kêu đau đớn của Đỗ Di Nhiên.

Cô ta cảm thấy mình sắp chết.

Đều tại tên khốn nạn kia, gây họa cho cô ta, hại cô ta có con, nếu không thì sao cô ta có thể gặp phải tội lớn như vậy.

Kêu một lát, vậy mà cô ta bắt đầu chửi ầm lên.

Bà đỡ vô cùng bất đắc dĩ: “Cô Đỗ, cô để dành chút sức lực đi, đừng để tới lúc nên dùng lực, cô không còn sức lực, vậy thì không xong đâu.”

Đỗ Di Nhiên nghe thấy thế, không dám mắng nữa.

Nếu đứa bé trong bụng là của Lục Lãnh Phong, cho dù cô ta liều mạng cũng sẽ sinh ra.

Đáng tiếc là đứa con hoang, không có một chút tác dụng nào.

Lục Lãnh Phong, cũng là một trong những đầu sỏ hại cô ta, nếu anh có thể thích cô ta, nguyện ý ở bên cô ta, cô ta đã không giở thủ đoạn như vậy, bị người ta chui vào chỗ trống.

Sinh con đau như vậy, sao Hy Nguyệt không chết đi.

Ông trời cũng quá ưu ái cô rồi. Tải ápp ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Đợi cô ta rời khỏi nơi này, nhất định phải báo thù, phải đòi lại tất cả những thứ Lục Lãnh Phong và Hy Nguyệt nợ cô ta.

“Ôi, đau muốn chết, đau chết mất, tôi không muốn sinh nữa…”

Tám tiếng sau, cuối cùng Đỗ Di Nhiên cũng sinh ra một đứa con trai.

Ngày hôm sau, người đàn ông ngồi máy bay trực thăng tới, nhìn thấy đứa bé thì vô cùng vui sướng.

Đỗ Di Nhiên không muốn liếc mắt nhìn hai bọn họ lấy một cái: “Đứa con hoang đã sinh ra, anh có thể thả tôi đi chưa?”

Người đàn ông nhún vai, người nhà họ Đỗ tìm cô ta khắp nơi, không cẩn thận ngày nào đó sẽ điều tra tới nơi này, đưa cô ta trở về, mới không để lộ mình.

“Cô yên tâm đi, qua hai ngày nữa, tôi sẽ đưa cô về.”

“Từ nay về sau, đừng lại cùng đứa con hoang này xuất hiện ở trước mặt tôi, nếu không tôi nhất định sẽ giết anh.” Đỗ Di Nhiên nghiến răng nghiến lợi nói.

Người đàn ông cười hung ác nham hiểm: “Đừng nói chuyện tuyệt tình như vậy, cô cần tôi, chỉ có tôi mới có thể giúp cô đạt được Đỗ Thị.”

“Đừng đánh giá mình quá cao như vậy, loại con chuột thối tha giống như anh, chỉ có thể trốn ở trong cống ngầm, ngay cả mặt cũng không dám lộ ra.” Đỗ Di Nhiên tức giận, nói với giọng điệu mỉa mai.

“Suy nghĩ kỹ một chút đi, cô nhất định sẽ thay đổi chủ ý.” Người đàn ông hừ nhẹ một tiếng.

Bình luận

Truyện đang đọc