VỢ YÊU BẢO BỐI CỦA LỤC TỔNG

Chương 2150

Bà cụ Đỗ vẫy tay bảo người hầu trói cô ta lại.

“Nếu hôm nay cháu không đến nhà họ Lục nhận lỗi, từ nay về sau, cháu không còn là người nhà họ Đỗ nữa.”

“Cháu không đi, cháu chết cũng không đi.” Đỗ Di Nhiên như bị bệnh tâm thần thét chói tai, tròng mắt đều đã lồi ra.

Hoa Vô Song lắc đầu: “Con thấy cô ta bị ma nhập rồi, với bộ dạng này đi tới nhà họ Lục, chắc chắn sẽ không nói được lời hay, đến lúc đó chẳng phải là càng khiến người nhà họ Lục tức giận hơn sao. Con thấy nên bịt miệng cô ta lại, không cho cô ta nói chuyện, đi tới nhà họ Lục thì để cô ta dập đầu, coi như nhận lỗi.”

Bà cụ Đỗ gật đầu, bà ta cũng ngại Đỗ Di Nhiên quá ầm ĩ.

Đỗ Di Nhiên đã chết tâm rồi: “Hoa Vô Song, đồ phụ nữ đê tiện này, bà và Hy Nguyệt cấu kết với nhau làm chuyện xấu bắt nạt tôi, tôi sẽ không để bà dễ chịu.”

“Từ nhỏ tới lớn, có chuyện gì tôi không ngoan ngoãn phục tùng cô, những tội nghiệt hiện giờ, đều do cô gây ra. Cô thực sự nghĩ rằng nhà họ Lục sẽ ngồi yên sao? Nếu không phải nể mặt nhà họ Đỗ và bà cụ, nhà họ Lục còn có thể để cô vui vẻ ở đây, đã sớm im hơi lặng tiếng xử lý cô rồi.” Hoa Vô Song tức giận nói.

Bà cụ Đỗ biết rất rõ ràng, nhà họ Lục luôn sát phạt quyết đoán, thành phố Long Minh là địa bàn của bọn họ, muốn Đỗ Di Nhiên biến mất là chuyện vô cùng dễ dàng. Đây là cho bà ta mặt mũi, mới xử lý nhẹ như vậy.

Đi tới nhà họ Lục.

Đỗ Di Nhiên nghiến chặt răng, không chịu quỳ xuống.

Vệ sĩ đá vào đầu gối cô ta một cái, chân cô ta mềm nhũn quỳ xuống, vệ sĩ ấn mạnh đầu cô ta dập đầu ba cái.

Đỗ Di Nhiên hung dữ trừng mắt với Hy Nguyệt, đôi mắt đều sắp chảy ra máu.

Chuyện này đúng là vô cùng nhục nhã, cô ta lớn như vậy, luôn cao cao tại thượng, cho tới bây giờ đều chưa từng chịu nhục như thế.

“Được rồi, buông đứa bé ra đi, dù sao cũng là người có thai.”

Bà cụ Lục nói.

Hoa Vô Song đâu dám buông cô ta ra, trực tiếp sai người giữ chặt.

“Chuyện này thực sự là lỗi của Di Nhiên, hi vọng đừng vì con bé mà ảnh hưởng tới hợp tác giữa hai nhà.” Hoa Vô Song nói.

Cô nhỏ Đỗ cũng đi cùng tới, lo lắng cho Đỗ Di Nhiên nhưng cô ta không ngăn cản, để Đỗ Di Nhiên xin lỗi.

Lợi ích của tập đoàn Đỗ Thị quan trọng hơn Đỗ Di Nhiên nhiều.

“Bà chủ Lục không có chuyện gì là may mắn, Di Nhiên cũng đã nhận lấy trừng phạt rồi.”

“Lập tức đưa người phụ nữ kia về thành phố Tinh Không, vĩnh viễn không được bước vào thành phố Long Minh một bước.” Giọng nói của Lục Lãnh Phong rét lạnh thấu xương.

“Cháu yên tâm đi, bọn cô nhất định sẽ đưa Di Nhiên trở về, sẽ không quấy rầy các cháu nữa.” Hoa Vô Song nói.

Sau khi Đỗ Di Nhiên trở về, khóc như mưa.

Cô ta chưa từng chịu nhục nhã lớn như vậy, quả thực giống như bị vô số bàn tay tát.

“Các người hơi quá đáng, sao có thể đối xử với tôi như vậy được? Tôi đường đường là thiên kim của nhà họ Đỗ, dựa vào cái gì phải xin lỗi một đứa hạ đẳng như vậy?”

Bình luận

Truyện đang đọc