VỢ YÊU BẢO BỐI CỦA LỤC TỔNG

Chương 871

“Tớ tên là Hứa Nhã Phượng, anh tớ là Hứa Nhã Thanh! Mà Tiểu Quân tên đầy đủ là Hứa Kiến Quân. Những chuyện này cậu không cần phải hỏi Lục Lãnh Phong, hỏi con trai của cậu là có thể xác nhận được.” Hứa Nhã Phượng nói một cách từ tốn.

Hy Nguyệt vô cùng kinh ngạc, Lục Lãnh Phong chưa từng nói với cô về Hứa Nhã Thanh, cũng chưa từng nói là Tiểu Quân là con trai của ai.

Điều duy nhất cô biết là Tiểu Quân không phải là con ruột của anh!

Xem ra chuyện Lục Kiều Sam nói cô bỏ trốn hôm trước không phải bỏ trốn với Thời Thạch mà là với Hứa Nhã Thanh.

Hứa Nhã Phượng lại nói tiếp: “Chị dâu, sao cậu lại mất trí nhớ?”

“Tôi ngã đập đầu, chấn động não, quên đi rất nhiều chuyện.” Hy Nguyệt nói một cách hời hợt, không nói mọi chuyện cho Hứa Nhã Phượng biết.

Hứa Nhã Phượng nhìn cô với vẻ mặt thâm thúy: “Cậu muốn khôi phục ký ức không?”

“Đương nhiên muốn, không có ý ức tôi cảm giác như mình là một kẻ ngu, cho dù bị người khác lừa gạt cũng không biết.” Hy Nguyệt nói không hề do dự.”

“Tớ có thể giúp cậu, tớ là một bác sĩ tâm lý, có lẽ dùng biện pháp thôi miên có thể khơi gợi được ký ức của cậu.” Hứa Nhã Phượng nói.

Hy Nguyệt còn có chút do dự, cô suy nghĩ một lúc rồi mới nói: “Làm thế nào để liên hệ với cô.”

“Hỏi Tiểu Quân là được rồi.” Hứa Nhã Phượng mỉm cười rồi nói.

Hy Nguyệt quay về sảnh tiệc, Lục Lãnh Phong thấy cô thì vội vàng bước lên đón: “Sao thế, đi đâu mà lại đi từ ngoài vào?”

“Bên trong có chút buồn bực, ra ngoài hít thở không khí.” Hy Nguyệt nhún vai rồi nói với giọng điệu hờ hững.

“Nếu em không muốn ở đây thì chúng ta đi về.” Lục Lãnh Phong ôm lấy vai cô rồi nói.

Hy Nguyệt gật đầu, đúng là cô muốn quay về, muốn hỏi con trai về những gì Hứa Nhã Phượng nói.

Hai người trở lại biệt thự bên bờ hồ, Túi Sữa Nhỏ đang định đi ngủ.

Hy Nguyệt bước vào phòng rồi ngồi xuống bên giường cậu bé.

“Con trai, có phải con tên là Hứa Kiến Quân không?”

Túi Sữa Nhỏ mở mắt ra thì nhìn thấy cô, trong mắt cậu bé mang theo một chút buồn bã: “Mẹ còn không nhớ được tên của con.”

Hy Nguyệt vuốt ve đầu của cậu bé để an ủi rồi nói: “Vậy thì tên bố con là gì?”

Túi Sữa Nhỏ chớp mắt rồi nâng tay lên che miệng lại: “Con nói rồi thì mẹ đừng kể cho bố ma vương nhé, bố không muốn con nói cho mẹ biết.”

“Được, đây là bí mật giữa hai chúng ta, mẹ sẽ không nói cho ai đâu.” Hy Nguyệt nghéo tay với cậu bé.

Túi Sữa Nhỏ ngồi dậy rồi dán miệng vào tai Hy Nguyệt mà nói nhỏ: “Ba con tên là Hứa Nhã Thanh, ba ruột.”

“Hứa Nhã Phượng là cô con à?” Trái tim của Hy Nguyệt co lại.

“Vâng.” Túi Sữa Nhỏ gật đầu thật mạnh: “Cô ấy giỏi lắm, cô ấy là tiến sĩ tâm lý học đó.”

Bình luận

Truyện đang đọc