VỢ YÊU BẢO BỐI CỦA LỤC TỔNG

Chương 731

“Nếu còn có thể tìm thấy một người phụ nữ giống em như đúc, anh sẽ không chút do dự mà bắt lấy rồi.” Tần Nhân Thiên nhún vai, cười ảm đạm.

Hy Nguyệt không nói gì, chỉ xem như anh ta đang nói đùa.

Túi sữa nhỏ chạy qua, mặc bộ âu phục nhỏ, đeo nơ nhỏ, xem rất khôi ngô tuấn tú.

“Mẹ, chúng ta nên xuất phát rồi, nhất định bố đang đợi chúng ta trong nhà thờ rồi.”

“Được, chuẩn bị xuất phát.” Hy Nguyệt mỉm cười xoa đầu cậu bé, trên mặt tràn đầy hạnh phúc và vui sướng.

Tần Nhân Thiên nhìn thấy trong mắt, trong lòng đau âm ỷ.

Lễ cưới tổ chức ở thánh đường Anthony của Thành Đô.

Hy Nguyệt và Hứa Nhã Thanh đã bàn bạc, hôn lễ tổ chức nhỏ, chỉ mời một số bạn bè thân thiết, không mở tiệc đãi khách khứa phung phí.

Dẫu sao thân phận của cô đặc biệt, làm lớn quá mức không chừng sẽ thu hút người già chuyện, làm chủ đề lớn.

Bố mẹ nhà họ Hứa nghĩ tới bọn họ là lễ cuối bổ sung, cũng đã đồng ý.

Tiếc nuối duy nhất của Hy Nguyệt là bố mẹ và em trai không thể đến tham gia lễ cưới của cô.

Một người không thể quay về làm chính mình, là một sự xót xa.

Nhưng, với cô, quay về làm chính mình càng đau buồn hơn.

Trong nhà thờ, khách khứa đầy sảnh.

Tay Hy Nguyệt cầm đóa hoa hồng tươi đẹp, chậm rãi bước trên thảm trải màu đỏ, ánh mắt nhìn về phía chú rể phía xa.

Chú rể cũng đang nhìn về phía cô.

Giờ này phút này, trong mắt của bọn họ chỉ có nhau, trong lòng cũng chỉ có nhau, muôn vật đất trời, khách khứa đầy sảnh cũng bị ngăn che bên ngoài.

Đi đến bên cạnh anh ta, cô cười xinh đẹp, anh ta cảm thấy trái tim của mình đã tan thành một ao nước xuân, chỉ những từ ngữ đơn giản như xao động, phấn khởi, mừng rỡ này hoàn toàn không thể nói lên tâm trạng hiện tại của anh ta.

Linh mục bắt đầu đọc diễn văn hôn lễ: “Hôm nay chúng ta tụ họp trước chúa trời và quý khách, là vì hôn lễ thiêng liêng của cô dâu, chú rể là bà Y Nhược và ông Hứa Nhã Thanh này…”

Sau khi nói xong, ông ta chuyển ánh mắt qua Hứa Nhã Thanh: “Chú rể, cậu có đồng ý lấy cô dâu làm vợ không? Bất kể tương lai cô ấy giàu có hay nghèo khổ, bất kể mai sau cô ấy khỏe mạnh hay bệnh tật, cậu cũng bằng lòng ở bên cô ấy mãi mãi không?”

“Tôi đồng ý.” Hứa Nhã Thanh nhìn nguồi phụ nữ bên cạnh thâm tình.

Linh mục lại chuyển ánh mắt qua Hy Nguyệt: “Cô dâu, cô có đồng ý gả cho chú rể không? Bất kể tương lai anh ấy giàu có hay nghèo khổ, bất kể mai sau anh ấy khỏe mạnh hay bệnh tật, cô cũng bằng lòng ở bên anh ấy mãi mãi không?”

“Tôi đồng ý.” Hy Nguyệt nói không chút do dự.

Linh mục mỉm cười: “Được, nếu bất kỳ ai biết lý do gì khiến cuộc hôn nhân lần này không thể thành lập, mời nói ra, hoặc mãi mãi giữ im lặng.”

Trong nhà thờ có một hồi im lặng, ngay lúc linh mục tuyên bố trao đổi nhẫn, đột nhiên cửa nhà thờ bị đẩy ra.

Bình luận

Truyện đang đọc