VỢ YÊU BẢO BỐI CỦA LỤC TỔNG

Chương 877

Anh ta muốn làm chút chuyện đối với đứa bé này.

Trong giới những người nổi tiếng vang truyền một thông tin, Hy Nguyệt mất tích, là do bị bắt cóc.

Cô bị bắt cóc tra tấn đủ kiểu, không những thất thân, mà còn mang thai đứa con hoang của bọn bắt cóc.

Lục Lãnh Phong lại bị cắm sừng.

Sự việc này nhanh chóng truyền đến tai Hy Nguyệt.

Một tia lạnh buốt xẹt qua trong mắt cô, cô nhớ rất rõ, mình không có bất kỳ mối quan hệ nào với “Thời Thạch” cả.

Cô là hoàn toàn trong sạch.

Lục Lãnh Phong đương nhiên cũng nghe được tin đồn này.

Chuyện này trừ anh và Hy Nguyệt, cũng chỉ có bọn bắt cóc biết.

Người truyền những thông tin này ra ngoài chỉ có thể là bọn bắt cóc mà thôi.

Anh cho người truy tìm nguồn căn của thông tin này, đối phương dùng Facebook, địa chỉ IP ở một trang web đen.

Đối phương đã chuẩn bị chu đáo mọi thứ, sẽ không để anh tra ra được mình.

Anh vừa trở về biệt thự, Hy Nguyệt bước tới nói: “Lục Lãnh Phong, tôi trong sạch, tôi không có bị bắt cóc làm nhục gì cả. Cho dù tôi bị mất đi ký ức cũng sẽ không tùy tiện để người khác đụng vào người mình.”

“Anh biết.” Lục Lãnh Phong vịn vào vai cô, giọng điệu vô cùng chân thành nhưng cũng rất kiên định, trước giờ anh chưa từng nghi ngờ sự trong sạch của cô.

Anh biết rất rõ, là có người có dụng tâm xấu, muốn hãm hại cô và đứa con.

Anh đã từng phạm sai lầm một lần, tuyệt đối sẽ không để nó tái diễn lại lần thứ hai.

Điều quan trọng nhất là, đứa trẻ được thụ thai trong biệt thự trên núi còn chưa tới một tháng, vì thế mới có thể xác định bọn họ không có bị thuốc làm hại.

Hy Nguyệt đưa tay lên xoa xoa phần bụng dưới vẫn bằng phẳng: “Tôi lo lắng, người đó là muốn nhắm vào đứa bé, chuyện tôi mang thai có lẽ đã khiến người nào đó bị kích động.”

Lục Lãnh Phong cũng nghĩ như vậy, anh đào ba tấc đất cũng phải đào cho ra được tên khốn kiếp đó rồi đem hắn đi phanh thây thành ngàn mảnh.

Tôi đó, bà Lục và Lục Kiều Sam cũng tới, Lục Kiều Sam vừa nghe kể chuyện này thì vội vã nói cho mẹ cô ta, đây chính là cơ hội tốt để đối phó với Hy Nguyệt, cô ta làm sao có thể bỏ qua được?

Vẻ mặt bà Lục rất nghiêm túc: “Lãnh Phong, con nói thật cho mẹ biết, có đúng là Hy Nguyệt bị người ta bắt cóc hay không?”

Lục Lãnh Phong nhíu mày: “Sao mẹ lại tin mấy chuyện vô căn cứ đó chứ?”

“Không có lửa làm sao có khói, vô duyên vô cớ, không thể nào có người ăn nói lung tung, dựng ra mấy tin đồn bắt cóc này được, trừ phi nó thật sự bị bắt cóc. Hơn nữa, nó mất tích hai tháng rưỡi đây, không rõ tung tích, mẹ có lý do để tin nó thật sự bị bắt cóc.” Bà Lục điềm tĩnh phản bác lại.

Lục Kiều Sam bĩu môi nói: “Lãnh Phong, em muốn che giấu cho cô ta cũng vô dụng. Không biết cô ta bị bao nhiêu tên bắt cóc thay phiên nhau xơi qua rồi, nói không chừng ngay cả đứa con trong bụng là của ai cũng không biết. Đến lúc đó, xét nghiệm AND ra kết quả, kẻ bị chê cười chính là em đó, chi bằng sớm thôi cô ta đi, còn cứu vãn được thể diện của bản thân.”

Hy Nguyệt nhìn hai người bọn họ, cười lạnh nói: “Tôi hoàn toàn trong sạch, cây ngay không sợ chết đứng, ai cũng đừng hòng bôi nhọ tôi. Còn về những tin đồn thất thiệt đó, mấy người không có não muốn tin tôi cũng không còn cách nào khác.”

Bình luận

Truyện đang đọc