NGHE BẢO BOSS HÀN NGHIỆN VỢ LÊN TRỜI

Chương 1168

Nguyên liệu cô đã chuẩn bị sẵn, cô nấu cho Lưu Thiên Hàn mấy món nhỏ mà trước kia anh thích ăn nhất, luôn tiện nấu nồi cháo kê.

Nhìn Nhan Nhã Tịnh đeo tạp dề ngâm nga một điệu bưng cơm nước lên, Lưu Thiên Hàn hoảng hốt trong một khoảnh khắc.

Giống như, một cô vợ nhỏ hiểu chuyện ngoan ngoãn, vì muốn lấy lòng chồng mình mà tỉ mỉ làm một bàn đồ ăn ngon chứa đầy tình yêu.

Sau khi bưng hết tất cả món ăn lên bàn, Nhan Nhã Tịnh cởi tạp dề, cũng ngồi xuống trước bàn ăn.

Cô nở nụ cười tươi như hoa nhìn Lưu Thiên Hàn, “Anh Hai, anh nếm thử xem tay nghề của em thế nào! Nếu anh thích ăn đồ ăn em nấu, về sau mỗi ngày em đều nấu cho anh.”

Khi nói lời này, Nhan Nhã Tịnh vô thức đặt tay ra sau lưng.

Cô cảm thấy bản thân mình thực quá ngốc, đều nấu ăn nhiều lần như vậy rồi, tối nay lúc thái rau cô vẫn không cẩn thận thái trúng tay mình.

Còn may là tốc độ phản ứng của cô rất nhanh, vết thương thái trúng cũng không sâu, chỉ có điều, do da cô quá trắng quá non, nên chút vết thương đó nhìn lên có vẻ khá nổi bật.

Lưu Thiên Hàn ngồi trước bàn ăn, không hề có chút ý định muốn động đũa.

Nhan Nhã Tịnh thấy anh không động đũa, không khỏi có chút thấp thỏm, “Anh Hai, sao anh không ăn? Có phải anh không thích mấy món này không?”

“Nhan Nhã Tịnh.”

Lưu Thiên Hàn đột nhiên mở miệng, giọng nói của đàn ông trầm thấp nồng hậu, êm tai dễ nghe đến không nói nên lời, nghe kỹ còn có thể nghe ra trong giọng nói của anh mang theo chút ngượng nghịu khó tả.

“Anh Hai, anh sao vậy?”

“Nhan Nhã Tịnh, em còn chưa từng mua quần sịp cho anh!”

Giọng nói ồm ồm vang lên trong không khí, Nhan Nhã Tịnh nghe thấy đầu tiên là sững người, liền sau đó mi mắt cong cong thiếu chút nữa bật cười ra tiếng.

Vại dấm chua nào đó vẫn còn đang vướng mắc vụ hồi nãy nha!

Anh Lưu thật đáng yêu quá đi mất!

Nhan Nhã Tịnh hiểu rõ tính khí của Lưu Thiên Hàn, cô biết nếu bây giờ cô cười quá lố, người đàn ông gượng gạo đó nhất định sẽ thẹn quá hoá giận, cô dường như dùng hết sức lực toàn thân mới không để bản thân cười đến rút gân.

Nhan Nhã Tịnh cười, gương mặt tuấn tú của Lưu Thiên Hàn càng thêm xị xuống, dáng vẻ kiêu ngạo gượng gạo đó nhìn đến Nhan Nhã Tịnh trong lòng ngứa ngáy, thật muốn lao lên cắn một miếng.

“Mua mua mua!”

Nhan Nhã Tịnh dựa đến bên người Lưu Thiên Hàn, cô vốn muốn ôm lấy anh dỗ dành anh, nhưng lại sợ bị anh phát hiện ra vết thương trên tay cô, nên cô chỉ cọ cọ nửa thân trên lên người anh, “Anh Hai, anh là người đàn ông của em, em không mua cho anh thì mua cho ai! Anh muốn bao nhiêu, em đều mua cho anh!”

Bình luận

Truyện đang đọc