CHƯƠNG 620
Anh ta đã từng nghĩ tới khả năng Nhan Nhã Tịnh sẽ từ chối mình, hoặc là cô sẽ ngượng ngùng nói điều gì đó để từ chối anh ta trước.
Nhưng khi đó, da mặt dày của anh ta sẽ có thể phát huy tác dụng, anh ta có thể mặt dày mày dạn quấn lấy cô, chia sẻ niềm vui và nỗi buồn với cô.
Nhưng anh ta không thể ngờ rằng mình lại nhận được dòng tin nhắn thế này.
Cậu là Lưu Thiên Hàn.
Đệch!
Hách Trung Văn tức đến mức muốn đập nát điện thoại di động, còn chuyện gì khiến người ta bực bội hơn là việc lén lút tán vợ người khác lại để người ta phát hiện như thế này nữa!
Nhưng da mặt của Hách Trung Văn lại rất dày, tuy anh ta cảm thấy cách làm của mình không được thoả đáng cho lắm, nhưng vẫn gửi lại một tin nhắn khác cho Lưu Thiên Hàn.
“Cậu trẻ, cậu cũng đã biết chuyện chị đại bị người ta tiêm máu rồi phải không? Có phải bây giờ cậu đã chia tay với chị đại rồi không? Sao điện thoại của chị đại lại ở chỗ của cậu? Có phải cậu khiến chị đại đau lòng quá nên chị đại quên lấy điện thoại đi không?”
Lại là chia tay!
Lưu Thiên Hàn nhìn tin nhắn hiển thị trên màn hình điện thoại, anh vô thức nheo mắt đầy nguy hiểm.
Tốt lắm, cháu trai của anh được lắm!
Đáng tiếc, cho dù trời có sập xuống, anh cũng sẽ không chia tay với Nhan Nhã Tịnh!
“Ừm, cậu biết chuyện này rồi. Nhưng cậu không nói lời chia tay với Nhan Nhã Tịnh, mà là cô ấy nói lời chia tay với cậu.”
“Sao cơ? Cậu trẻ, chị đại thật sự đã nói lời chia tay với cậu rồi à? Nói cách khác, bây giờ cậu và chị đại đã chia tay rồi! Tốt quá, cuối cùng chị đại cũng quay về cuộc sống độc thân rồi!”
Nghĩ tới việc Nhan Nhã Tịnh sắp nhào vào vòng tay mình, Hách Trung Văn kích động đến độ suýt nữa thì nhảy dựng lên, nhưng anh ta vẫn hơi lo lắng, lại nhanh chóng gửi một tin nhắn khác cho Lưu Thiên Hàn: “Cậu trẻ, cậu đừng nuốt lời đó nhé! Đường đường là đàn ông con trai, nói lời phải giữ lấy lời, cậu đã chia tay với chị đại rồi, không được quay lại đâu đấy!”
Ha! Đến chuyện quay lại cũng nói ra được!
Lưu Thiên Hàn cười nhạo, khoé miệng cũng hơi giật giật.
Anh dứt khoát nhắn lại một tin: “Ai nói cậu đã chia tay với Nhan Nhã Tịnh?”
Hách Trung Văn bối rối: “Cậu trẻ, câu này của cậu là có ý gì? Chẳng phải cậu vừa nói chị đại đã nói lời chia tay với cậu rồi đấy sao? Sao cậu lại nói câu này nữa? Cậu trẻ, không phải là thần kinh của cậu có vấn đề gì đấy chứ?”
“Đúng là Nhan Nhã Tịnh đã nói lời chia tay với cậu, nhưng cậu không đồng ý.”
“Cậu không đồng ý? Sao cậu lại có thể không đồng ý được? Chị đại đã yêu cầu chia tay rồi, cậu phải tôn trọng chị đại chứ!”
Hách Trung Văn sốt ruột muốn chết, suýt chút không khống chế được mà nói Lưu Thiên Hàn là đồ vô liêm sỉ rồi. Chẳng lẽ không phải à? Chị đại đã muốn chia tay rồi mà cậu trẻ vẫn còn bám riết không đồng ý, đó chẳng phải là vô liêm sỉ sao! Chỉ là, anh ta không có gan nói cậu trẻ là người vô liêm sỉ.
“Cậu trẻ, cậu chia tay với chị đại được không? Nhiều người phụ nữ thích cậu như vậy, cậu cũng không thiếu chị đại mà, hơn nữa rất có thể chị đại đã nhiễm bệnh rồi… Cậu trẻ, cậu đừng giành chị đại với cháu nữa mà!”