NGHE BẢO BOSS HÀN NGHIỆN VỢ LÊN TRỜI

CHƯƠNG 916

Cứ tiếp tục để Lâm Tiêu chiếm lấy Tô Thu Quỳnh, anh ta sẽ chết mất!

Chiến Mục Hàng đột ngột khiêng Tô Thu Quỳnh lên vai, mặc kệ tất cả mà đi về phía lối VIP.

“Chiến Mục Hàng, đồ điên nhà anh, anh thả tôi xuống mau!”

Tô Thu Quỳnh dồn sức giãy dụa, nhưng sức lực của Chiến Mục Hàng quá lớn, cho dù cô có đánh anh ta, cấu anh ta hay là đá anh ta, anh ta vẫn khiêng cô thật chặt, vững vàng như núi.

“Tô Thu Quỳnh, phải, anh điên rồi! Cho dù anh có điên thì cũng sẽ không buông em ra nữa!”

Chiến Mục Hàng cố chấp đặt Tô Thu Quỳnh vào trong xe, để tránh cho cô nhảy khỏi xe, anh ta còn khóa an toàn ở bên ngoài.

Lúc đạp chân ga, Chiến Mục Hàng không nhịn được mà quay người nhìn ra ghế đằng sau, Tô Thu Quỳnh lạnh lùng nhìn chằm chằm anh ta, anh ta không thể nào hình dung được đó là ánh mắt như thế nào.

Chán ghét? Căm hận?

Tóm lại, ánh mắt của Tô Thu Quỳnh khiến Chiến Mục Hàng khó chịu từ tận đáy lòng, thứ trong lồng ngực kia đau đến co rút. Anh ta biết rõ trong lòng, rằng Tô Thu Quỳnh chắc chắn rất hận anh ta, rằng trong lòng cô, anh ta chắc chắn còn ghê tởm hơn thằng già buồn nôn thô tục Chu Tuấn Hùng kia. Nhưng phải làm sao đây, cho dù Tô Thu Quỳnh có coi anh ta là mãnh thú kinh hoàng thì anh ta cũng không thể buông tay được!

Khoảng thời gian trước, đúng thật là anh ta muốn chiều theo ý Tô Thu Quỳnh, cố gắng lấy lòng Tô Thu Quỳnh, để cô thay đổi cái nhìn về anh ta.

Nhưng Tô Thu Quỳnh đêm nào cũng ở bên Lâm Tiêu, cô chẳng nhìn anh ta lấy một cái, tất cả sự cố gắng của anh ta đều vô ích.

Anh ta không thể tiếp tục cứ thế thuận theo Tô Thu Quỳnh được nữa, nếu anh ta cứ tiếp tục thuận theo cô thì sẽ chỉ thành toàn cho cô và Lâm Tiêu thôi.

Mà anh ta, cho dù rơi xuống địa ngục vô tận cũng không thể chắp tay tặng Tô Thu Quỳnh cho Lâm Tiêu được.

Cho nên, anh ta chỉ có thể dùng cách ngu ngốc nhất, nhốt Tô Thu Quỳnh bên cạnh anh ta để thể hiện, lấy lòng một cách vụng về, để cô nhìn thấy sự thay đổi của anh ta, thấy mặt tốt của anh ta.

Lúc Tô Thu Quỳnh lạnh lùng chế nhạo anh ta, trái tim Chiến Mục Hàng như bị dao cứa. Nhưng Tô Thu Quỳnh bỗng nhiên yên lặng như vậy, không nói không rằng, Chiến Mục Hàng cũng thấy hoảng sợ từ tận đáy lòng.

Trước giờ anh ta lạnh lùng kiệm tời, tiếc chữ như vàng, nhưng ở trước mặt Tô Thu Quỳnh lại trở thành một kẻ lắm chuyện.

Anh ta cất lời với trái tim đang thấp thỏm: “Tô Thu Quỳnh, là lỗi của anh, anh không nên cưỡng bức em hết lần này đến lần khác, càng không nên nghe lời nói từ một phía của An Tình, tống em vào tù.”

“Tuy rằng lúc em ở trong tù không phải anh cho người hành hạ em, nhưng anh vẫn là kẻ đầu sỏ khiến em tổn thương. Tô Thu Quỳnh, anh biết anh sai rồi, anh hối hận vì đã làm như thế, em có thể đừng hoàn toàn kết tội tử hình cho anh được không? Tô Thu Quỳnh, anh cầu xin em, cho anh một cơ hội sửa đổi đi.”

“Chiến Mục Hàng, anh nói xem anh có nực cười không chứ?” Tô Thu Quỳnh cười đầy mỉa mai: “Nếu như anh đã biết mình làm sai thì không nên đã sai rồi lại sai tiếp, ép buộc tôi một lần nữa!”

“Chiến Mục Hàng, anh dừng xe lại ngay! Tôi muốn quay về!”

Bình luận

Truyện đang đọc