Chương 299
Cung Tư Mỹ vẫn nở nụ cười cao quý, điềm tĩnh tiếp lời: “Nhan Nhã Tịnh, nếu như cô thật sự không để tâm thì cô sẽ không xuống lầu.”
Không đợi Nhan Nhã Tịnh lên tiếng, Cung Tư Mỹ nói tiếp: “Nhan Nhã Tịnh, tôi là người phụ nữ đầu tiên của anh Thiên Hàn.”
Người phụ nữ đầu tiên…
Có nghĩa là mối tình đầu phải không?
Đàn ông đều có một mối tình đầu khắc cốt ghi tâm, dù là thoáng qua hay sâu đậm thì mối tình đầu đó cũng đều giống như là nốt ruồi son không thể dứt ra khỏi trái tim của người đàn ông.
Nhan Nhã Tịnh thừa nhận rằng cô cảm thấy có chút ghen tức trong lòng, nhưng cô không phải là người không có chủ kiến, cô sẽ không chỉ dựa vào những lời nói một chiều từ phía Cung Tư Mỹ mà kết án tử hình Lưu Thiên Hàn.
“Ồ, vậy thì sao?” Nhan Nhã Tịnh bình tĩnh nhướng mi: “Cung Tư Mỹ, tôi từ trước đến giờ chưa từng để tâm chuyện đó, Lưu Thiên Hàn cũng đã khá nhiều tuổi rồi, cũng không phải là một cậu bé chưa từng trải sự đời, anh ấy có người yêu cũ thì cũng là một chuyện rất bình thường mà!”
“Đúng vậy, bây giờ đã là thời đại nào rồi, giao tiếp thể xác giữa nam và nữ thật sự không quá quan trọng.” Nụ cười trên mặt Cung Tư Mỹ không hề giảm bớt: “Điều quan trọng là trong lòng anh Thiên Hàn yêu ai.”
“Nhan Nhã Tịnh, nếu như năm năm trước tôi không rời đi mà không nói lời từ biệt nào, không chia tay với anh Thiên Hàn thì anh ấy nhất định sẽ không tuỳ tiện tìm đại một cô gái nào đó để kết hôn, hôm nay cũng sẽ không đứng trước mặt tôi giả vờ có tình cảm mặn nồng với cô, cố ý chọc tức tôi.”
Năm năm trước, Lưu Thiên Hàn với cô đã đăng kí kết hôn, điều đó có chút bối rối không thể giải thích được, nhưng cô không tin Lưu Thiên Hàn làm điều đó vì mục đích chọc giận Cung Tư Mỹ.
Trực giác mách bảo cô rằng Lưu Thiên Hàn không phải loại đàn ông bốc đồng và vô trách nhiệm.
Vậy nên việc Cung Tư Mỹ nói Lưu Thiên Hàn ở bên cô để chọc tức cô ta, cô sẽ không tin.
Chuyện này, lúc sáng Lưu Thiên Hàn đã giải thích với cô rồi, cô không phải là một người não tàn, tại sao lại không tin tưởng người đàn ông của mình mà lại đi tin lời tình địch chứ!
Thấy Nhan Nhã Tịnh không nói gì, Cung Tư Mỹ tưởng rằng Nhan Nhã Tịnh đã bị lời nói của mình khiêu khích, cô ta tiếp tục nói: “Nhan Nhã Tịnh, rời khỏi anh Thiên Hàn đi, tôi thừa nhận khi nhìn thấy anh Thiên Hàn cố ý đối tốt với cô như vậy, tôi cũng cảm thấy rất khó chịu. Tôi cũng chỉ vì muốn tốt cho cô mới nói những lời này, người mà anh Thiên Hàn yêu là tôi, cô cố chấp ở bên cạnh anh ấy sẽ chỉ nhận lấy tổn thương mà thôi!”
“Ồ!” Nhan Nhã Tịnh khẽ cười: “Cung Tư Mỹ, nếu như cô chắc chắn người mà cậu Lưu yêu là cô thì cô sẽ không tìm tới tôi, mà sẽ tìm đến thẳng cậu Lưu!”
Ngừng một chút, Nhan Nhã Tịnh tiếp tục nói: “Những lời hôm nay tôi nói ở đây mong cô nhớ kỹ, tôi sẽ không rời khỏi cậu Lưu trừ khi anh ấy chủ động nói lời chia tay với tôi!”
Cung Tư Mỹ không ngờ Nhan Nhã Tịnh lại khó đối phó như vậy, có điều từ nhỏ cô ta đã luôn bắt ép bản thân phải học theo tiêu chuẩn của một quý cô nhà quyền quý, vậy nên cho dù vô cùng tức giận thì cô ta cũng vẫn luôn giữ thái độ rất bình tĩnh.
“Nhan Nhã Tịnh, tôi rất yêu anh Thiên Hàn! Tôi không muốn cô tiếp tục chen chân vào giữa, chia cắt mối quan hệ của chúng tôi.”
Nghe những lời này của Cung Tư Mỹ, Nhan Nhã Tịnh cười rạng rỡ: “Cung Tư Mỹ, cô có thật sự yêu cậu Lưu hay không thì liên quan gì đến tôi chứ?! Đối với một người đàn ông ưu tú như cậu Lưu, không thiếu cô gái ngưỡng mộ anh ấy, nếu như mỗi một cô gái ngưỡng mộ cậu Lưu đều đến cầu xin tôi chia tay, vậy chẳng phải tôi sẽ mệt chết mất sao?”
“Cung Tư Mỹ, cảm ơn cô đã yêu người đàn ông của tôi. Chà, có một người phụ nữ yêu anh Lưu như vậy, chứng tỏ người đàn ông của tôi thực sự rất hấp dẫn… tôi cũng có mắt nhìn đấy phải không?”
Cung Tư Mỹ sững sờ, cô ta có nằm mơ cũng không ngờ Nhan Nhã Tịnh sẽ nói ra những lời này.