NGHE BẢO BOSS HÀN NGHIỆN VỢ LÊN TRỜI

CHƯƠNG 187

Nhan Nhã Tịnh rất buồn ngủ, cô muốn về phòng đi ngủ, nhưng Lưu Thiên Hàn bây giờ vẫn đang ở trong căn chung cư nhỏ, có anh ở đây, cô thật sự không ngủ được.

Nhìn thấy Lưu Thiên Hàn từ trong phòng của hai bé đi ra, Nhan Nhã Tịnh vội đi tới: “Cậu Lưu, chuyện tối hôm nay, cảm ơn anh, thời gian đã không còn sớm nữa, anh mau về nghỉ ngơi sớm đi.”

Lời này của Nhan Nhã Tịnh nói rất uyển chuyển, nhưng rõ ràng là hạ lệnh đuổi khách với Lưu Thiên Hàn.

Cô cho rằng sau khi cô nói xong lời này, Lưu Thiên Hàn sẽ biết điều mà rời đi, ai ngờ Lưu Thiên Hàn lại không hề khách sáo mà ngồi trên sô pha ở phòng khách.

“Tôi đói rồi.”

“Hả?!” Nhan Nhã Tịnh đần mặt, anh đói thì về nhà ăn cơm, liên quan gì tới cô!

Sau khi phản ứng lại, Nhan Nhã Tịnh cười khàn nói với anh: “Cậu Lưu, thật ngại quá, vì giúp tôi đón An Bảo và An Mỹ về, làm chậm trễ việc anh ăn tối. Anh mau về ăn tối đi. Tối nay thật là làm phiền anh rồi.”

“Tôi ăn cơm ở đây.” Lưu Thiên Hàn vẫn dưng dửng ngồi trên sô pha, dáng vẻ đó, rõ ràng là muốn ở lì ở đây không đi rồi.

“Hả?”

Nhan Nhã Tịnh sững người, cô thật sự nghi ngờ tai mình có vấn đề.

Cậu Lưu ở trong cuộc video call còn kêu cô cút, dáng vẻ còn rất ghét cô cắt đứt chuyện tốt của anh, bây giờ sao lại ở lì ở chung cư của cô không chịu đi?

Lẽ nào, cậu Lưu đây là đói tới ngốc rồi?

Tính cách của Lưu Thiên Hàn thật ra rất quyết đoán, nhưng khí thế của Lưu Thiên Hàn quá mạnh, ở trước mặt anh, khí thế của cô yếu tới mức đáng thương, đầu óc còn thỉnh thoảng ngừng hoạt động.

Lúc này, cô cũng không nghĩ nhiều, chỉ là cảm thấy tối nay cậu Lưu quả thật đã giúp cô chuyện lớn, nếu anh cứ muốn ở đây ăn cơm, cô cũng không thể để anh đói hỏng bụng được.

Nhan Nhã Tịnh đi lục tủ lạnh, đồ hôm nay Tô Thu Quỳnh đi siêu thị mua đều vứt ở trên đường, đồ trong tủ lạnh còn ít tới đáng thương, chỉ có mấy cây cải, trứng gà với cả một vắt mì.

Cậu Lưu không thích ăn mì.

Nhan Nhã Tịnh đóng tủ lạnh lại: “Cậu Lưu, chỗ tôi chỉ có mì, anh hình như không thích ăn mì, hay là tôi giúp anh gọi đồ ăn ngoài nha.”

Nói rồi, Nhan Nhã Tịnh mở app ra, muốn đặt đồ ăn ngoài cho Lưu Thiên Hàn.

Suy nghĩ một chút, cô vẫn nhìn anh và hỏi: “Cậu Lưu, anh muốn ăn gì?”

“Mì.”

“Hả?”

Nhan Nhã Tịnh thật sự cảm thấy tinh thần của Lưu Thiên Hàn rất phân liệt, anh đã từng nói, anh không thích ăn mì, anh vậy mà còn muốn ăn mì.

Có điều, Nhan Nhã Tịnh rất nhanh đã hiểu được, cậu Lưu còn từng nói anh muốn ăn Cố Bắc Vinh, cuối cùng không phải cũng không ăn sao?

Trái tim của đàn ông, như kim đáy bể, không đoán được, cô cũng không cần thiết lãng phí sức để đoán.

Nếu anh đã muốn ăn mì, vậy cô đi nấu là được, dù sao nấu mì cho anh cô đâu có mất miếng thịt nào.

Động tác của Nhan Nhã Tịnh rất thuần thục, rất nhanh, một bát mì trắng nóng hôi hổi được bê tới trước mặt Lưu Thiên Hàn: “Cậu Lưu, mì nấu xong rồi.”

“Ừ.”

Lưu Thiên Hàn cầm đũa lên, từ từ ăn, động tác của anh trông rất nho nhã quý tộc, một bát mì bị anh ăn giống như đồ ăn riêng hàng đầu.

Bình luận

Truyện đang đọc