CHƯƠNG 1331
Phí Nam Châu không chôn cất Liễu Đào bên cạnh mộ của mẹ cô ấy, anh ta đã lập một bia mộ chưa đề tên bên cạnh phần mộ của Liễu Đào, Nhan Nhã Tịnh biết rằng đó là bia mộ Phí Nam Châu lập cho chính mình.
Khi sống không thể đi cùng Liễu Đào già đi, đợi khi anh ta chết sẽ cùng Liễu Đào thiên hoang địa lão.
Sau khi rời khỏi nơi chôn cất Liễu Đào, tâm trạng của Nhan Nhã Tịnh
vẫn rất suy sụp.
Lê Mặc trông cỏ vẻ còn đau khổ hơn cô, vẫn là chàng trai tỏa nắng nhưng những giọt nước mắt ướt đẫm khóe mắt.
Lê Mặc vẫn cố gắng nhìn Nhan Nhã Tịnh cười thật tươi, anh ta nói, Nhã Tịnh, tôi sẽ trở thành nhà thiết kế trang phục xuất sắc nhất, tôi sẽ không làm thần tượng của mình thất vọng.
Nghe những lời này của Lê Mặc, Nhan Nhã Tịnh không biết phải nói gì.
Trong 25 năm cuộc đời của Liễu Đào, tất cả sự giàu sang, tiền tài đều để lại cho Phí Nam Châu. Có lẽ trong lòng cô ấy, Lê Mặc chẳng qua chỉ là một người qua đường không quan trọng, dù anh có xuống dốc trong cuộc sống hay trở nên nổi tiếng, cô ấy cũng không quan tâm .
Nhưng Nhan Nhã Tịnh muốn Lê Mặc phấn chấn lên, vì vậy cô chỉ mỉm cười an ủi anh ta.
Con người luôn phải có mục tiêu và sự kiên trì trong cuộc sống Có lẽ, sự cố chấp của Lê Mặc với Liễu Đào sẽ giúp anh ta có thể thiết kế ra những tác phẩm xuất sắc hơn và có động lực để sống tiếp.
Cái chết của Liễu Đào khiến Nhan Nhã Tịnh cảm thấy cuộc đời thật sự ngắn ngủi và không thể đoán trước được, có thể một giây trước, một người vẫn còn sống, một giây sau, người đó đã âm thầm rời khỏi thế giới này.
Cô nghĩ rằng phải trân trọng từng giây từng phút của cuộc đời, dành nhiều thời gian hơn cho những người mình yêu thương, dù có chết tức tưởi thì ít nhất cũng sẽ không cô phụ khoảng thời gian sống hạnh phúc.
Vào buổi tối, sau khi Nhan Nhã Tịnh tự tay nấu đồ ăn cho hai đứa nhỏ, dưới sự ủng hộ nhiệt tình của chúng, cô đi siêu thị mua nguyên liệu, đến biệt thự của Lưu Thiên Hàn, cố gắng cùng anh hàn gắn lại tình xưa.
Biệt thự của Lưu Thiên Hàn vẫn chưa thay mật khẩu, căn biệt thự rộng lớn nhưng trống vắng, cảm giác rất lạnh lẽo .
Nhan Nhã Tịnh cất những nguyên liệu không dùng tới vào tủ lạnh, cô chọn ra một vài nguyên liệu và chuẩn bị nấu một bữa ăn ngon cho Lưu Thiên Hàn.
Hai người, bốn món ăn và một bát canh, rất thịnh soạn.
Nhan Nhã Tịnh nấu xong, Lưu Thiên Hàn vẫn chưa về biệt thự, lúc này cô mới nhận ra mình chú tâm nấu ăn mà quên hỏi trước xem tối nay anh có về biệt thự ăn tối không.
Nghĩ đến đây, Nhan Nhã Tịnh vội vàng lấy điện thoại ra, gửi cho anh một tin nhắn.
“Anh hai, khi nào anh tan làm?”
“Có chuyện gì vậy?”
Nhìn câu trả lời ngắn gọn của Lưu Thiên Hàn, Nhan Nhã Tịnh có thể đoán được biểu cảm trên gương mặt anhlúc này lạnh đến mức nào.
Nhưng Nhan Nhã Tịnh hoàn toàn không cảm thấy chán ghét, cô tiếp tục đáp lại một cách rất nịnh nọt: “Anh hai, em đang ở nhà anh, em nấu bữa tối rồi, anh trở về cùng nhau ăn cơm đi.”
“Không rảnh!”