NGHE BẢO BOSS HÀN NGHIỆN VỢ LÊN TRỜI

CHƯƠNG 813

Thấy ánh mắt Lưu Thiên Hàn quét tới, Nhan Nhã Tịnh không muốn anh hiểu lầm. Cô lạnh lùng hất tay Kiều Phong ra, bước nhanh về phía Lưu Thiên Hàn.

Ai ngờ, cô đã đánh giá quá thấp trình độ vô liêm sỉ của Kiều Phong, không ngờ ông ta lại đuổi theo cô.

Lần này, ông ta ôm lấy luôn cánh tay của Nhan Nhã Tịnh: “Cô Nhan, tôi từng nói tôi là người hơi quan tâm tới chuyện còn trong trắng. Nhưng chỉ cần cô chịu vá lại lớp màng kia, tôi có thể cho cô một cơ hội.”

“Cô Nhan, tôi biết cô rất có hứng thú với tôi. Hay là chúng ta chọn ngày không bằng gặp ngày, bây giờ cô đi vá lại luôn đi? Cô yên tâm, tôi sẽ đi cùng cô!”

Nhan Nhã Tịnh tức tới mức nghiến răng kêu ken két. Cái tên Kiều Phong kỳ quặc này, ông ta đúng thật là nghiện rồi à, ai cho ông ta tự tin mà cảm thấy rằng cô sẽ làm phẫu thuật cho ông ta chứ!

Nếu như chỗ này không phải là nơi công cộng, thêm vào đó cô còn muốn giữ hình tượng thục nữ tốt đẹp trước mặt Lưu Thiên Hàn, thì cô sớm đã đạp bay cái tên Kiều Phong kỳ quặc này rồi.

Bây giờ Kiều Phong đứng rất gần Lưu Thiên Hàn, những câu mà ông ta nói, Lưu Thiên Hàn có không muốn nghe thấy cũng khó.

Ánh mắt của Lưu Thiên Hàn đâm từng phát một lên trên khuôn mặt Nhan Nhã Tịnh như mũi kim độc.

Người phụ nữ này, đúng thật là bụng đói vơ quàng đấy!

Cô nhận loại khách như thế này thì cũng thôi đi, vậy mà cô còn muốn vá cho thằng già ghê tởm này sao?

Rốt cuộc là cô đã từng vá cho bao nhiêu thằng đàn ông rồi!

Càng nghĩ càng tức, mà Lưu Thiên Hàn càng tức giận thì anh lại càng thích cười khẩy. Bờ môi mỏng hơi hé, một nụ cười khẩy lạnh lẽo tận xương bật ra từ khóe môi anh.

“Ha!”

Nghe thấy tiếng cười khẩy của Lưu Thiên Hàn, Nhan Nhã Tịnh không khỏi rùng mình, anh Lưu thực sự hiểu lầm rồi.

Anh Lưu trước đây sẽ không hiểu lầm cô khi cô bị Kiều Phong quấn lấy, chỉ đánh cho cái tên Kiều Phong kỳ quặc này một trận thôi.

Nhưng anh Lưu của bây giờ, chắc chắn sẽ cảm thấy cô là loại phụ nữ vô liêm sỉ, không có nguyên tắc, đến cả loại đàn ông như Kiều Phong cũng không buông tha.

Lúc này trong mắt Kiều Phong chỉ có Nhan Nhã Tịnh đẹp đến mức khiến ông ta say đắm, không hề chú ý tới Lưu Thiên Hàn đang ngồi ở bàn ăn trước mặt, ông ta nhìn chằm chằm khuôn mặt nhỏ của Nhan Nhã Tịnh với vẻ si mê.

Kiểu phụ nữ như thế nào thì hấp dẫn nhất?

Kiều Phong cảm thấy chính là kiểu phụ nữ như Nhan Nhã Tịnh.

Rõ ràng đã từng sinh hai đứa con, nhưng trông còn trong sáng động lòng người hơn cả thiếu nữ vị thành niên, thêm vào đó còn cả cơ thể nóng bỏng đẹp đẽ này nữa, đúng là quyến rũ chết người!

Kiều Phong ra sức nuốt nước miếng, ông ta không nhịn được muốn vươn tay ra bóp lấy Nhan Nhã Tịnh.

Nhưng tay của ông ta còn chưa đặt lên, ông ta chỉ cảm thấy lồng ngực đau đớn, cơ thể tròn trịa kia của ông ta không kiểm soát được mà văng ra ngoài.

“Áaa!!!”

Kiều Phong kêu ré lên như lợn bị chọc tiết, Lưu Thiên Hàn lại chẳng nhìn ông ta lấy một cái, anh lạnh lùng đứng dậy, nhìn chằm chằm Nhan Nhã Tịnh với đôi mắt lạnh lẽo gần như có thể nhỏ nước thành băng.

“Loại khách như thế này mà cô cũng nhận à, cô đúng thật là, đói bụng vơ quàng!”

“Ha! Vì nhận khách mà cô còn làm phẫu thuật, tận tâm thật đấy!”

 

Tận tâm là một từ khen ngợi, nhưng trong giọng của Lưu Thiên Hàn lại đầy vẻ mỉa mai. Nhan Nhã Tịnh không muốn Lưu Thiên Hàn hiểu lầm, vội vàng giải thích rằng: “Anh Lưu, anh hiểu lầm rồi! Ông ta không phải khách của em, ông ta là một tên thần kinh, ai lại muốn làm phẫu thuật vì ông ta chứ!”

“Ha!”

Lưu Thiên Hàn tiếp tục cười khẩy, dáng vẻ đó của anh hiển nhiên là không tin lời Nhan Nhã Tịnh nói: “Trên đời có nhiều phụ nữ như vậy, tại sao ông ta không tìm người khác mà cứ phải tìm cô?!”

Kiều Phong hồi sức lại mất một lúc, cuối cùng cũng bò dậy từ dưới đất, ông ta thở hổn hển lao tới trước mặt Lưu Thiên Hàn: “Thằng ranh kia, tao nói cho mày biết, mày đừng có mà lo chuyện bao đồng! Cô ấy là người phụ nữ của tao, cô ấy từng đồng ý với tao là sẽ làm phẫu thuật, nếu như mày còn lo chuyện bao đồng nữa, tao…”

Bình luận

Truyện đang đọc