CHƯƠNG 1380
Anh Lưu của lúc đó tốt biết bao nha, anh sẽ không nói cô ti tiện, anh cũng sẽ không ném đi đồ vật mà anh tặng cô, lại càng sẽ không ném đi chiếc nhẫn của bọn họ.
Anh càng sẽ không khiến cô phải đau lòng đến vậy.
Còn hiện tại thì sao, cô phải cẩn thận từng li từng tí lấy lòng, mới có thể khiến Anh Lưu quay lại, vì để anh không ghen tuông bậy bạ, cô còn phải gỡ xuống chiếc nhẫn kết hôn mà anh tặng cho cô trước khi mất trí nhớ.
Cô còn phải chơi chút tâm cơ nhỏ trong đoạn tình yêu này, ví như chuyện tối hôm qua, nửa đêm lúc anh ngồi dậy, thực ra cô cũng đã tỉnh.
Cô đã học được cách diễn kịch ở trước mặt Anh Lưu.
Cô không muốn biến thành một diễn viên ở trước mặt người cô yêu nhất, cô yêu anh, muốn dùng một mặt chân thật nhất khi đối diện với anh, đáng tiếc, kể từ sau khi anh mất trí nhớ, rất nhiều chuyện đơn giản đến không thể đơn giản hơn đều trở thành hy vọng xa vời.
Vào buổi trưa, Vu Tiếu và Hà Hân Nghi lôi kéo Nhan Nhã Tịnh nhất định muốn đi tiệm thịt nướng mới mở bên ngoài bệnh viện ăn cơm, bọn họ còn chưa ra khỏi văn phòng, Hà Hân Nghi đã nhịn không được hô lên kinh ngạc.
“Woa! Nhiều bóng bay quá nè!”
Nghe thấy lời nói của Hà Hân Nghi, Vu Tiếu cũng bước mau lao đến bên cửa sổ, “Sao lại có nhiều bóng bay như vậy? Hình như trên bóng bay còn có chữ, tôi có chút cận thị, nhìn không rõ.”
Sức tưởng tượng của Vu Tiếu đặc biệt phong phú, “Nhiều bóng bay như vậy, chắc không phải có người tỏ tình với nữ sinh đó chứ? Tôi đi lấy kính, phải nhìn cho rõ xem trên bóng bay viết cái gì!”
“Chị Tiếu, chị không cần phải đi lấy kính đâu, em nhìn thấy chữ trên bóng bay rồi.”
“Nhã… Nhã Tịnh…”
Hà Hân Nghi có chút khó khăn để phân biệt chữ trên bóng bay, “Nhã Tịnh, anh thích em.”
Sau khi đọc xong chữ trên quả bóng bay, Hà Hân Nghiên đột nhiên bừng tỉnh hiểu ra, “Nhã Tịnh?! Chắc không phải là chủ nhiệm Nhan chứ?”
Thấy Nhan Nhã Tịnh vẫn luôn yên tĩnh đứng ở một bên, dáng vẻ như hoàn toàn không có hứng thú với bóng bay đầy trời bên ngoài, Hà Hân Nghi vội vàng kích động xông tới trước mặt cô, “Chủ nhiệm Nhan, chị mau nhìn kìa! Trên quảng trường đối diện bay đầy bóng bay kìa!” Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!
“Trên quả bóng bay còn viết tên chị đấy! Chủ nhiệm Nhan, chắc chắn là thanh nên tài tuấn nhà nào đó đang tỏ tình với chị!”
Nghe thấy lời nói của Hà Hân Nghiên, Nhan Nhã Tịnh mới chậm rì rì mà đi đến trước cửa sổ, khoảng không phía trên quảng trường đối diện bệnh viện, đích thực đang bay đầy bóng bay đủ màu sắc, trên cùng còn có hai quả khinh khí cầu không nhỏ.
Giữa hai quả khinh khí cầu còn rất trẻ trâu mà giăng một tấm banner, Nhã Tịnh, anh thích em.
Nhan Nhã Tịnh hạ mí mắt xuống, cô còn đúng thật không biết, là ai lại rỗi hơi đến thế, bày ra nhiều bóng bay như vậy.
Có điều, cho dù tên của nữ sinh được tỏ tình gọi là Tịnh gì đó, cũng chưa chắc là cô.
Trên thế giới này, có Nhan Nhã Tịnh, thì cũng sẽ có Trần Nhã Tịnh, Vương Nhã Tịnh, Triệu Nhã Tịnh Lý Nhã Tịnh.
“Chắc hẳn chỉ là trùng tên thôi, không thể nào là tỏ tình với tôi đâu.” Nhan Nhã Tịnh nhàn nhạt nói, “Đi thôi, chúng ta đi ăn thịt nướng nào.”