NGHE BẢO BOSS HÀN NGHIỆN VỢ LÊN TRỜI

CHƯƠNG 381

“Vũ Trúc, cô cũng đừng qua cầu rút ván nhé! Cô có dám nói, vai nữ chính trong “Trường Ca Hành” mà cô lấy được là do thực lực của cô mà không phải là vì có tôi giúp không?” Ngô Minh Triết cười xấu xa nhìn Nhan Vũ Trúc nói.

“Tôi… “

Nhan Vũ Trúc bỗng nghẹn họng, tuy cô ta với Ngô Minh Triết thật sự không phải loại quan hệ này nhưng vai nữ chính trong “Trường Ca Hành” thật sự là nhờ Ngô Minh Triết lấy giúp cô ta.

Trịnh Kiều kiên định cho rằng cô ta với Nhan Vũ Trúc là người cùng thuyền, Ngô Minh Triết nói Nhan Vũ Trúc như vậy, đương nhiên cô ta phải nói giúp Nhan Vũ Trúc.

“Ngô Minh Triết, anh có biết xấu hổ không vậy! Sao chị Vũ Trúc có thể tìm anh xin vai diễn được! Chị Vũ Trúc của chúng tôi chính là bạn gái của anh Lưu đấy! Từ chỗ anh Lưu chị Vũ Trúc của chúng tôi muốn loại vai diễn gì mà không lấy được? Còn cần phải tìm anh để xin vai chắc!”

Nghe Trịnh Kiều nói thế, trong đám đông đã có người bắt đầu phụ họa: “Đúng vậy, ảnh hậu Nhan với anh Lưu là một đôi. Có anh Lưu ở đây, cô ấy còn cần phải đi tìm loại người như Ngô Minh Triết chắc? Ôi, anh Lưu? Anh Lưu, có người bắt nạt bạn gái anh này!”

Nghe được lời đám người kia nói, Nhan Nhã Tịnh không nhịn được mà xoay người lại nhìn về phía lối vào cửa hàng.

Quả thực, Lưu Thiên Hàn cùng với Cao Bắc Vinh đang đi về phía bọn họ.

Hôm nay Lưu Thiên Hàn mặc một bộ vest màu đen được làm thủ công, bộ vest đơn giản khéo léo làm nổi bật lên dáng người cao lớn cùng với vẻ phong lưu tao nhã nhưng lại mạnh mẽ của anh. Nhan Nhã Tịnh nhìn Lưu Thiên Hàn một hồi lâu rồi mới thu hồi lại tầm mắt đặt trên người anh.

Thôi được rồi, cô thừa nhận, anh Lưu thật sự vô cùng đẹp trai, gần đây hầu như ngày nào cũng nhìn thấy anh mà vẫn bị anh làm cho choáng ngợp.

Rõ ràng là Nhan Vũ Trúc không ngờ tới Lưu Thiên Hàn sẽ đến đây, sắc mặt cô ta càng thêm khó coi, cô ta vội vàng phẩy tay ra hiệu bảo trợ lý của cô ta đừng quay nữa.

Mọi người cũng đều biết, từ trước đến nay Lưu Thiên Hàn rất ít khi xuất hiện, anh ghét nhất là bị truyền thông quay chụp lại rồi phát tán mấy chuyện riêng tư nên mọi người không ai dám tùy ý tung ảnh chụp của anh lên trên mạng.

Trịnh Kiều nhìn thấy Lưu Thiên Hàn cũng lập tức tự tin hẳn lên.

Cô ta sửa sang lại mái tóc vàng của mình, tiến lên một bước, dùng giọng nói mềm mại êm tai nhất nói với Lưu Thiên Hàn: “Anh Lưu, có người bắt nạt chị Vũ Trúc, anh phải ra mặt cho chị Vũ Trúc!”

Nói xong, Trịnh Kiều còn đắc ý liếc mắt nhìn Ngô Minh Triết một cái, có anh Lưu chống lưng cho bọn họ, cô ta muốn xem thử tên nực cười dối trá Ngô Minh Triết này còn định làm loạn thế nào được nữa!

Nhan Vũ Trúc trừng mắt liếc Trịnh Kiều một cái, trong lòng thầm mắng một câu ngu xuẩn. Cô ta rất muốn giữ chặt Trịnh Kiều lại, không để cô ta nói hươu nói vượn. Nhưng hiện tại xung quanh có nhiều người như vậy, cô ta cũng không thể quát bảo Trịnh Kiều dừng lại được.

Nói thật, bây giờ trong lòng Nhan Vũ Trúc đang rất sợ hãi, cô ta thật sự rất sợ Lưu Thiên Hàn sẽ phủ nhận quan hệ của bọn họ trước mặt mọi người. Cô ta sĩ diện như vậy, chuyện này sẽ khiến cô ta không biết phái giấu mặt mũi vào đâu!

Nhưng trong lòng Nhan Vũ Trúc vẫn ôm một tia hy vọng. Dù sao Lưu Thiên Hàn cũng cho rằng cô ta là người đã cứu mạng anh, cô ta mong anh sẽ không làm cô ta mất hết mặt mũi trước mặt mọi người.

Lưu Thiên Hàn đến nhìn cũng không thèm nhìn Trịnh Kiều lấy một cái, tầm mắt anh đặt trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Nhan Nhã Tịnh. Cuộc đời vô ngần, nhưng trong mắt anh chỉ có một mình cô.

Bị Lưu Thiên Hàn cứ thế ngó lơ như vậy, trong lòng Trịnh Kiều thấy hơi lúng túng. Nhan Vũ Trúc lặng lẽ kéo Trịnh Kiều một cái, đánh mắt ra hiệu với cô ta, ý bảo cô ta đừng nói hươu nói vượn nữa.

Trịnh Kiều lại hoàn toàn hiểu sai ý của Nhan Vũ Trúc, cô ta coi ánh mắt của Nhan Vũ Trúc thành ánh mắt cổ vũ.

Bình luận

Truyện đang đọc