NGHE BẢO BOSS HÀN NGHIỆN VỢ LÊN TRỜI

CHƯƠNG 193

Nhan Nhã Tịnh vốn chỉ nức nở một chút, nghe thấy giọng nói này của Lưu Thiên Hàn, cô càng khóc dữ hơn.

Lại không à, Lưu Thiên Hàn bây giờ mặt mày đen thui như người khác nợ anh mấy trăm tỷ, giọng nói cũng lạnh băng, không dọa Nhan Nhã Tịnh càng thảm hơn mới lạ!

Tính cách của Lưu Thiên Hàn luôn lạnh nhạt, đừng nói phụ nữ rơi nước mắt, cho dù khóc chết, anh cũng sẽ không nhíu mày.

Nhưng nhìn thấy Nhan Nhã Tịnh rơi nước mắt, anh thật sự không chịu nổi.

Anh trước giờ chưa từng để tâm một người phụ nữ như vậy, anh yêu, anh tình nguyện dâng giang sơn của anh chỉ vì đổi lấy nụ cười rạng rỡ của cô.

“Nhan Nhã Tịnh, đừng khóc!”

Lưu Thiên Hàn mặt mày lạnh lùng, lại nói lần nữa.

Đối mặt với gương mặt băng đó của Lưu Thiên Hàn, lần này Nhan Nhã Tịnh quả thật không khóc nữa, chỉ là vai của cô không ngừng co rúm lại, rõ ràng là đang cố gắng kìm nén.

Trong lòng Nhan Nhã Tịnh khó chịu, tự dưng khó chịu, nhưng bị Lưu Thiên Hàn quát như vậy, cô không khóc nữa.

Sắc mặt của Lưu Thiên Hàn đáng sợ như vậy, cô cảm thấy nếu cô còn dám khóc nữa, anh chắc chắn sẽ đánh cô một trận.

Võ lực của cậu Lưu cao như vậy, đám người Cao Bắc Vinh cũng không đánh lại anh, cô ở trước mặt anh, càng không chịu một kích, cô không muốn bị cậu Lưu đánh cho tìm răng trên đất, thiếu chân cụt tay.

Cô sợ đau…

Nhìn thấy bộ dạng này của Nhan Nhã Tịnh, trong lòng Lưu Thiên Hàn tràn ngập cảm giác thất bại nặng nề, anh đã cố gắng dỗ cô như vậy, cô sao còn khó chịu như thế? Hơn nữa, cô nhìn trông hình như còn rất sợ anh.

Thấy khóe mắt của Nhan Nhã Tịnh còn có vệt nước mắt chưa khô, Lưu Thiên Hàn không nhịn được mà đưa tay, muốn lau nước mắt cho cô. Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Anh vừa đưa tay ra, cơ thể của Nhan Nhã Tịnh lập tức rúm lại, hơn nữa còn lùi lại một chút.

Trong lòng Lưu Thiên Hàn cực kỳ buồn bực, cô sợ anh như vậy sao?!

“Cậu Lưu, tôi không khóc nữa, anh đừng đánh tôi!”

Nhan Nhã Tịnh tưởng Lưu Thiên Hàn đưa tay ra là muốn đánh cô, vội vàng thấp giọng nói.

Khóe miệng của Lưu Thiên Hàn giật giật, anh muốn đánh cô hồi nào?!

Anh cả đời này chỉ từng dỗ một người phụ nữ là cô, lại bị cô coi thành anh muốn đánh cô, ông trời xin đừng đùa như vậy có được không!

Lưu Thiên Hàn mấp máy môi, anh muốn giải thích với Nhan Nhã Tịnh, anh sẽ không đánh phụ nữ, đặc biệt là sẽ không đánh cô, nhưng anh vừa cụp mắt thì nhìn thấy cơ thể yêu kiều của cô.

Ánh mắt tối sẫm giống như trúng cổ.

Nhan Nhã Tịnh cũng nhìn ra điều khác thường của Lưu Thiên Hàn, chạm vào ánh mắt tràn ngập sự cướp đoạt của anh, trong lòng cô không kìm được mà hoảng loạn.

Cô co rúm tới góc tường: “Cậu Lưu, anh không thể tiếp tục mờ ám với tôi nữa! Cho dù tôi là vợ cũ của anh, anh đối với tôi như vậy cũng là phải chịu trách nhiệm pháp luật.”

Nhan Nhã Tịnh sợ lời cô nói không thể hù dọa được Lưu Thiên Hàn, cô cắn răng, nói tiếp: “Chúng ta bây giờ đã ly hôn rồi, tôi có thể kiện anh! Tôi không có nói đùa với anh đâu, tôi thật sự sẽ kiện anh!”

Giọng nói của Nhan Nhã Tịnh càng lúc càng nhỏ, cuối cùng tắt tiếng, gần như không nghe thấy, không đủ can đảm.

Bình luận

Truyện đang đọc