CHƯƠNG 1461
Ngừng một lát anh lại nói tiếp: “Tô Thu Quỳnh, anh cứu em, em không cần có bất kỳ áp lực tâm lý gì cả, đây đều là anh nợ em, em có thể chấp nhận anh thì đã là sự cứu rồi với anh rồi. “
“Có thể nhận được lời chúc của em, anh rất vui mừng, Tô Thu Quỳnh, anh sẽ sống tốt.
Lời nói tiếp sau đây, Chiến Mục Hàng giống như đang nói cho Tô Thu Quỳnh nghe, thực ra càng là đang nói cho chính mình nghe: “Tô Thu Quỳnh, anh sẽ sống thật tốt, anh sẽ cố gắng, ngày càng tốt hơn. “
Anh cũng sẽ cố gắng thích ứng cuộc sống không có em ở bên, anh sẽ cố gắng đón nhận một cuộc đời mới, âm thầm nhìn em hạnh phúc viên mấn.
Không ngờ đến Chiến Mục Hàng sẽ nói ra những lời này, Tô Thu Quỳnh cũng rất bất ngờ.
Đã quen với việc giương cung bạt kiếm giữa hai người bọn họ, cô trước nay chưa từng nghĩ đến đời này bọn họ còn có thể nói chuyện một cách hòa bình với nhau như vậy.
“Chiến Mục Hàng, anh có thể nghĩ thông suốt, tôi thật sự rất vui cho anh. Chiến Mục Hàng, sau này chúng ta đều sẽ sống thật tốt.”
Đều sẽ sống thật tốt…
Lời này thật sự rất dễ nghe, Chiến Mục Hàng cũng nỗ lực nói với bản thân mình rằng anh về sau nhất định phải sống thật tốt, nhưng thực ra trong lòng anh hiểu rõ, mất đi Tô Thu Quỳnh, trái tim của anh đã không còn nguyên vẹn nữa rồi, cho dù có tốt thì cũng chỉ là bình thản bên ngoài mà thôi.
Bên trong anh sớm đã thối rữa từ lâu, ăn vài trong xương, không có thuốc cứu chữa.
“Tô Thu Quỳnh, em nhất định sẽ rất hạnh phúc. “
Nghĩ đến hình ảnh Tô Thu Quỳnh và Lâm Tiêu gắn bó bên nhau, cổ họng của Chiến Mục Hàng đột nhiên có chút đau đớn, nhưng anh vấn cố gắng nói: “Tô Thu Quỳnh, anh và Lâm Tam là bạn thân từ nhỏ, anh và em cũng là quen biết từ khi còn nhỏ. “
“Chúng ta sau này, không thể làm vợ chồng, cũng không thể làm người yêu, vậy thì làm bạn bè vậy. “
Dường như sợ Tô Thu Quỳnh không đồng ý, trong giọng nói của anh mang một vẻ khẩn cầu rõ ràng: “Cứ xem như là bạn bè bình thường, rất đơn giản thôi, là kiểu bạn bè mà vấn có thể hỏi thăm, bạn bè mà tốt hơn người lạ một chút thôi. “
“Chiến Mục Hàng, hồi nhỏ chúng ta là bạn bè. Sau này chúng ta cũng sẽ là bạn bè. “
Tô Thu Quỳnh nhàn nhạt nói.
Làm bạn bè với chồng cũ thật sự rất buồn cười, Tô Thu Quỳnh cũng khong muốn làm chuyện buồn cười như vậy, nhưng Chiến Mục Hàng đã nói vậy rồi thì coi như vậy đi, dù sao có những mối quan hệ bạn bè có gặp nhau cũng chỉ là bình đạm nói một câu “xin chào” hoặc là “đã lâu không gặp”mà thôi.
Tô Thu Quỳnh nói xong lời này, bên trong phòng bệnh lại khôi phục sự yến tĩnh đến lúng túng, Chiến Mục Hàng khó chịu nhắm mắt lại, anh rất muốn Tô Thu Quỳnh có thể bước đến và nhẹ nhàng ôm anh một cái.
Nhưng cuối cùng vấn là anh mở miệng trước: “Tô Thu Quỳnh, em về đi, Lâm Tam chắc đang đợi em đó. “
“Em.
Nhẹ nhàng đáp lại một tiếng, Tô Thu Quỳnh liền đẩy cửa lớn phòng bệnh ra, vừa bước ra khỏi phòng bệnh thì môi của cô đã bị chặn lại.