CHƯƠNG 1397
Chuyện xảy ra với Tô Thu Quỳnh tối qua, Nhan Nhã Tịnh đã nghe nói, dù Tô Thu Quỳnh nói cô ấy không bị thương, nhưng không tận mắt đi qua nhìn một cái, cô không yên lòng.
Nhan Nhã Tịnh trực tiếp dừng xe ở bên ngoài khu nhà, cô vừa xuống xe, một thằng bé tầm sáu bảy tuổi bổ nhào vào người cô.
Nhan Nhã Tịnh lúc đó cũng không nghĩ nhiều, chỉ cho là đứa bé nghịch ngợm đùa giỡn không cẩn thận va vào cô, sau khi cô đỡ cho thân thể của đứa bé đứng vững, liền bước nhanh đi vào căn hộ.
Khi cô đi vào, Lâm Tiêu đang chuẩn bị bữa tối trong phòng bếp, Tô Thu Quỳnh đang ngồi trên ghế sofa ở phòng khách, ăn dưa đã được cắt sẵn.
Nhan Nhã Tịnh thật sự vui thay cho Tô Thu Quỳnh, mọi người đều không mù, đều nhìn ra Lâm Tiêu có bao nhiêu thích Tô Thu Quỳnh, ở bên Lâm Tiêu, cô ấy mới có thể có được hạnh phúc chân chính.
Tô Thu Quỳnh cũng rất quan tâm đ ến tiến triển của Nhan Nhã Tịnh và Lưu Thiên Hàn, cô ấy lo lắng nhìn cô, “Nhã Tịnh, cậu với Anh Lưu bây giờ vẫn chưa tái hợp sao?”
“Chắc là sắp tái hợp rồi.”
Nhan Nhã Tịnh nói đúng sự thật với Tô Thu Quỳnh, “Bây giờ, đổi lại là Anh Lưu cầu xin tái hợp rồi, thật ra mình còn muốn tái hợp hơn so với anh ấy, nhưng lúc trước anh ấy đáng giận quá, mình phải ghìm lại, không thể để anh tự mãn.”
Còn đắc ý tự mãn đến mức truyền ra tin đồn với sao nữ luôn, sao anh không lên trời luôn đi!
“Nhã Tịnh, cậu thật ghê gớm nha, lại có thể khiến Anh Lưu chủ động cầu xin tái hợp!” Tô Thu Quỳnh cười nhẹ một tiếng, trong đôi mắt trong sáng rõ ràng mang theo nét giảo hoạt, “Mình cũng ủng hộ cậu dền dứ với Anh Lưu lâu một chút, để xem sau này anh ấy còn dám nói chia tay với cậu hay không!”
“Thật ra, lần này Anh Lưu chủ động yêu cầu tái hợp là do mình chơi chút mưu kế nhỏ.”
Loại chuyện này, Nhan Nhã Tịnh sẽ không nói với Anh Lưu, nhưng cô sẽ không dấu Tô Thu Quỳnh, “Mình biết chuyện mà anh Lưu để ý nhất, chính là mình coi anh ấy thành thế thân, mình không yêu anh ấy. Cho nên, mình cố ý giả vờ ngủ, trong mơ gọi ra tên của anh ấy, còn nói mình không muốn anh ấy sánh đôi với Cung Tư Mỹ.”
“Thu Quỳnh, nếu như không phải đang tỉnh táo, mình sẽ không thể nào gọi ra tên anh hai trong lúc ngủ mơ, bởi vì anh hai là Lưu Gia Thành, trong lòng mình chỉ có Anh Lưu, sao có thể gọi ra tên của Lưu Gia Thành chứ!”
“Nhã Tịnh, cậu làm không hề sai, có đôi lúc, trong tình yêu cũng cần chơi bày chút mưu kế nhỏ, đợi sau này Anh Lưu khôi phục trí nhớ, anh ấy sẽ thông cho với cậu.
Nhan Nhã Tịnh và Tô Thu Quỳnh nói những lời này, đều là giao tiếp bình thường nhất giữa phụ nữ với nhau, bọn họ ai cũng không ngờ tới, những lời bọn họ vừa nói đều bị người có lòng nghe lén.
Nhan Nhã Tịnh và Tô Thu Quỳnh nói chuyện được một lúc, Lâm Tiêu đã chuẩn bị xong bữa tối.
Tài nấu nướng của Tô Thu Quỳnh đương nhiên tốt hơn nhiều so với Lâm Tiêu, ăn đồ ăn mà cô ấy nấu, Lâm Tiêu cũng sẽ cảm thấy rất rất hạnh phúc.
Nhưng anh không nỡ để Tô Thu Quỳnh xuống bếp.
Nhìn bốn món một canh bày trên bàn, Nhan Nhã Tịnh nhịn không được cảm thán, “Đại đạo diễn Lâm đều có thể làm đại đầu bếp rồi!”
“Còn ổn đi.” Lâm Tiêu cũng không khiêm tốn, anh ta quay người muốn bế Tô Thu Quỳnh đến ăn cơm, nhưng nghĩ tới Nhan Nhã Tịnh đang ở đây, anh ta vẫn là khiêm tốn không khoe ân ái.
Nhan Nhã Tịnh cảm thấy bản thân mình lì ở chỗ Tô Thu Quỳnh bên này, có chút giống bóng đèn bự, nhưng cô chính là không muốn về Tầm Viên.