NGHE BẢO BOSS HÀN NGHIỆN VỢ LÊN TRỜI

CHƯƠNG 559

Giọng nói của An Tình, vẫn còn tiếp tục vang lên: “Anh Mục Hàng, anh có lỗi với con của chúng ta!”

“Anh Mục Hàng, anh biết khi con của chúng ta mất, trong lòng em có bao nhiêu đau đớn không? Lúc ấy, em thật sự hận mình không thể chết cùng với con của chúng ta! Huhu…”

An Tình nghẹn ngào đến mức lạc giọng, rốt cuộc cũng không thể thốt lên được một câu hoàn chỉnh.

Nắm đấm đang vung về phía An Trí Dũng của Chiến Mục Hàng cứ như vậy mà cứng đờ dừng lại giữa chừng, anh ta muốn lột da tróc thịt An Trí Dũng, nhưng tiếng khóc của An Tình khiến đáy lòng anh ta rất bực bội phiền muộn.

Quả thật, việc đứa con của An Tình chết một cách bi thảm vào sáu năm trước, anh ta có lỗi với An Tình.

Nếu không phải anh ta không bảo vệ An Tình thật tốt thì Tô Thu Quỳnh cũng sẽ không có cơ hội xuống tay với con của An Tình.

Con An Tình chết, anh ta chỉ làm cho Tô Thu Quỳnh ngồi tù năm năm, nhưng con của Tô Thu Quỳnh chết, anh ta lại muốn tự tay giết An Trí Dũng, đối với An Tình thì chuyện này không công bằng.

Đôi mắt của An Trí Dũng khôn khéo mà đảo qua đảo lại, nghe thấy tiếng khóc của An Tình, nhìn lại khuôn mặt tuấn tú viết rõ hai chữ thất bại của Chiến Mục Hàng thì anh ta biết, đêm nay, cái mạng nhỏ của anh ta vẫn còn.

An Trí Dũng lấy tay che lại sóng mũi đã được băng bó bằng băng gạc của mình, từ từ đứng dậy, anh ta gục đầu xuống, đứng sau lưng Chiến Mục Hàng: “Anh rể, anh vì chị hai và đứa cháu ngoại đã chết của em mà bỏ qua cho em lần này đi, có được không?”

“Anh rể, em biết, là do em quá vội vàng, em không nên để mình bị Tô Thu Quỳnh mê hoặc, muốn làm chuyện xấu với cô ta, nhưng anh rể, em thật sự biết sai rồi. Người xưa có câu, không gì tốt hơn biết sai mà sửa cả, em là em vợ của anh đấy, anh lại không thể cho em một cơ hội để sửa sai sao?”

“Em biết, lần này chị hai em đã lừa anh, chị hai em cũng có sai. Nhưng chị hai em hãm hại Tô Thu Quỳnh như vậy là vì cái gì cơ chứ? Còn không phải bởi vì chị hai em quá yêu anh sao?”

“Anh rể, chị hai em đang sợ đấy! Cái đồ đê… cái người đàn bà Tô Thu Quỳnh kia như đã lấy đi linh hồn của anh mất rồi, chị hai em thật sự rất sợ Tô Thu Quỳnh cướp mất anh từ tay chị ấy!”

“Anh rể, em biết việc làm lần này của chị hai em không đúng, nhưng anh thấy đấy, nể tình chị ấy làm như vậy là do quá yêu anh, vậy nên đừng trách chị ấy được không? Chị hai em, trong lòng chị ấy thật sự rất đau khổ, mỗi ngày chị ấy đều lo lắng anh sẽ bị người phụ nữ khác cướp đi.”

“Từ lúc chị hai em không màng sống chết cứu anh ra khỏi đám cháy lớn đó, chị hai em đã giao tính mạng của bản thân cho anh rồi! Nhưng còn anh rể, anh thì sao? Anh vẫn cưới Tô Thu Quỳnh! Anh trở thành chồng của Tô Thu Quỳnh, mà chị hai em chỉ là người thứ ba không thể bước ra ánh sáng, anh nói xem, trong lòng chị của em đau đớn khổ sở đến mức nào chứ?”

“Anh rể, bây giờ, trên tay chị hai em vẫn còn vết sẹo để lại khi cứu anh! Vết sẹo để lại trên tay chị hai em, cả đời này cũng sẽ không biến mất, nhưng tấm chân tình của anh đối với chị hai em thì sao? Anh rể, em thật sự hy vọng tình cảm anh đối với chị hai em có thể giống như vết sẹo trên tay chị ấy, vĩnh viễn sẽ không biến mất.”

“Anh rể, em biết, em dùng vũ lực với Tô Thu Quỳnh, em đáng hận, em đáng ghét, em đáng chết, cho dù anh có giết em thì em chấp nhận, nhưng em xin anh, em cầu xin anh hãy nhìn đến tấm chân tình của chị hai em được không?”

“Anh luôn miệng nói sẽ đối xử tốt với chị hai em, nhưng khi chị hai em trốn trong chăn, âm thầm khóc vào ban đêm thì anh đang ở đâu chứ? Chị hai em ngã bệnh, cảm thấy khó chịu muốn chết, anh lại đang ở nơi nào? Anh rể, anh hãy thương xót cho chị của em, đừng khiến chị ấy đau khổ như vậy nữa, có được không?”

“Bây giờ anh là chồng chưa cưới của chị hai em, anh lại làm Tô Thu Quỳnh mang thai, anh có xứng đáng với tấm lòng của chị em không hả?”

Bình luận

Truyện đang đọc