CHƯƠNG 1342
Cơ thể Nhan Nhã Tịnh đột nhiên lảo đảo một cái, trực tiếp ngã bò trên mặt đất.
Tay của cô không ngừng tóm loạn trên mặt đất, nhưng chi dù cô có ra sức tóm thế nào đi chăng nữa, lần này, cô cũng không có cách nào bò dậy từ trên mặt đất được.
Lúc Cung Trí Cương từ trong phòng tắm đi ra, liền nhìn thấy một cảnh như thế này, một cô gái mặc váy liền thân màu trắng, bò trên mặt đất không ngừng cào giống như bơi chó vậy, chân còn hơi cong lên, dễ thương mê người đến không hình dung được.
Cung Trí Cương trước nay luôn cẩn thận, chỉ là không ngờ đến tối nay lại có người lớn mật dám bỏ thuốc trong vào rượu của anh, anh không ngờ đến có người không sợ chết, vậy mà lại trúng kế của người khác.
Anh trước nay giữ mình trong sạch, bị bỏ thuốc xong tất nhiên sẽ không đi tìm phụ nữ phát ti3t, anh trực tiếp về phòng tắm nước lạnh.
Nhưng không ngờ đến trong phòng của anh vậy mà lại tự nhiên xuất hiện một cô gái.
Đây là, nữ nhân mà đám người cổ hủ nhà họ Cung đó tìm đến sao?
Cho dù là có cảm thấy bóng lưng của cô có chút mê người, phản ứng đầu tiên của Cung Trí Cương vẫn là phải đem cô vứt ra ngoài.
“Đứng dậy! Cút! ”
Tron giọng nói của Cung Trí Cương có mang theo sát khí rõ ràng, người đàn ông đi ra từ Tu La Tràng, trên người anh mang theo sự u ám như địa ngục vậy, khiến cho người khác không khống chế được mà sợ hãi.
Nếu như vào lúc tỉnh táo thì Nhan Nhã Tịnh chắc chắc sẽ bị giọng nói của Cung Trí Cương dọa cho không nhẹ, nhưng sau khi say rượu, phản ứng của cô luôn châm chạp, đối với giọng nói này cô thật sự không cảm thấy sợ hãi gì cả.
Hơn nữa bây giờ cô đã say lắm rồi, sớm đã quên mất trời trăng mây gió gì rồi, quên mất tình cảnh hiện tại của mình.
Cô chỉ mơ hồ mà nghĩ, có người tìm cô xem bói sao?
Nhan Nhã Tịnh xoay mặt qua, dùng đôi mắt say lờ đờ nhìn Cung Trí Cương, gương mặt tuấn tú cách không xa kia, không ngừng lắc qua lắc lại khiến cô nhìn không rõ.
Sau đó, gương mặt kia lại bắt đầu xuất hiện rất nhiều ảo ảnh, cuối cùng đều biến thành khuôn mặt của Lưu Thiên Hàn.
Phòng bao trên tầng cao nhất Lam Điều, nói là phòng bao nhưng kỳ thực càng giống phòng khách hơn.
Phòng bao tầng cao nhất trang trí xa hoa, không thua phòng tổng thống của khách sạn năm sao chút nào.
Đèn trần trong phòng khách ánh sáng mông lung, chiếu lên khuôn mặt nhỏ nhắn của Nhan Nhã Tịnh, làm khuôn mặt trắng trẻo của cô, càng trắng nõn tinh xảo đến mức nhìn không ra một chút tỳ vết nào.
Cung Trí Cương ngẩn ra, anh làm sao cũng không nghĩ tới, người con gái trong phòng bao vậy mà lại là Nhan Nhã Tịnh.
Anh sống bao nhiêu năm nay, đây là người con gái duy nhất khiến anh động lòng.
Nhìn gương mặt đã xuất hiện vô số lần trong giấc mơ của anh khiến anh ngày nhớ đêm mong đang ở ngay trước mặt này, Cung Trí Cương lập tức cảm thấy dược tính trong cơ thể mà lúc nãy khó khăn lắm mới bị nước lạnh áp chế xuống lại bắt đầu điên cuồng xâm chiếm từng sợi dây thần kinh của anh.
Cơ thể anh nóng lên đáng sợ ngay trong tức khắc, đôi mắt của anh cũng không khống chế được mà nóng lên.
Nhất là khi nhìn thấy cô tươi cười từng bước đi về phía anh, cơ thể anh càng nóng như cái bàn ủi.
“Nhã Tịnh. “