NGẬN THUẦN NGẬN ÁI MUỘI

Nếu chỉ là một tổ chức sát thủ nhỏ, Charley đã không quan tâm nhiều như vậy, dù sao trên thế giới này cũng có rất nhiều tổ chức nhỏ, nếu như Charley phải quan tâm đến mỗi cái thì không phải là mệt chết sao!

Nhưng mà, đối với tổ chức Hắc Hồ Điệp, ông ta không thể mặc kệ được. Lúc đầu, ông chỉ mang tâm lý thú vị đi coi thử tư liệu của tổ chức sát thủ Hắc Hồ Điệp, dù sao thì nghe con trai nói, tổ chức Hắc Hồ Điệp này là do con gái của Hồ Điệp gia tộc sáng lập, đương nhiên là càng phải quan tâm nhiều hơn.

Không ngờ, càng xem ông càng kinh ngạc, tổ chức Hắc Hồ Điệp vừa mới hoàn thành một nhiệm vụ bất khả thi, điều này làm cho Charley kinh ngạc vô cùng, dù sao thì với thực lực của gia tộc thì chưa chắc đã có thể hoàn thành nhiệm vụ này!

Cho nên, khi Dương Minh gõ cửa, ông ta cũng không để ý, nói" mời vào" thôi, thậm chí ngay cả đầu cũng không ngẩng lên, đủ để thấy rõ ông ta chăm chú đến mức nào!

Bởi vì, với tốc độ phát triển của Hắc Hồ Điệp hiện nay, không bao lâu sau có thể vượt lên phía trước! Dù sao danh tiếng của tổ chức không nằm ở chổ nhận nhiều nhiệm vụ hay ít, mà là do độ khó của nhiệm vụ quyết định!

Ví dụ như Hắc Hồ Điệp, nhiệm vụ mà họ nhận chính là một nhiệm vụ cấp A+++, cũng là một trong những nhiệm vụ khó khăn nhất. Những nhiệm vụ này, sau khi hoàn thành, thì người hoặc tổ chức đã hoàn thành nó sẽ được đánh giá rất cao, không giống như những nhiệm vụ cấp B hay C, cho dù có hoàn thành cũng chẳng ai xem xét nhiều, cho dù có hoàn thành trong vòng vài giờ hay thậm chí là vài phút cũng chẳng ai thèm nhìn. Sau khi hoàn thành nhiệm vụ cao cấp xong, thì tốc độ đột phá của nhanh một cách chóng mặt, như vậy đủ để biết mức độ kinh khủng của một nhiệm vụ cấp A+++ rồi!

Người hoàn thành loại nhiệm vụ này, cơ hồ như chỉ có 1/1000 hay thậm chí là 1/10000 mà thôi, cho nên, sau khi Hắc Hồ Điệp vừa hoàn thành nó xong, liền đột phá bước ngay vào trong nhóm năm mươi tổ chức đứng đầu.

Cái này trước đây căn bản là chưa từng xảy ra, bởi vì loại nhiệm vụ như vậy, có rất nhiều tổ chức sát thủ lớn đều không dám nhận, chứ đừng nói là các tổ chức nhỏ! Nhưng mà, Hắc Hồ Điệp bây giờ đã phá vỡ thần thoại ấy, lúc đầu không có tiếng tăm gì, đùng một cái nhảy lên top năm mươi ngồi.

Nếu dựa theo tốc độ phát triển bây giờ, chỉ cần Hắc Hồ Điệp tiếp nhận thêm một nhiệm vụ cấp cao nữa và hoàn thành thì không bao lâu sau, Hắc Hồ Điệp có thể leo lên top mười, thậm chí là top năm cũng có thể!

? Bởi vì hồi trước những nhiệm vụ cao cấp này đều có rất ít tổ chức dám nhận, tuy rằng thù lao rất cao, và cũng giúp đề cao vinh dự của tổ chức, nhưng mà, loại nhiệm vụ này thật sự quá nguy hiểm, làm không tốt thì không chỉ phá hủy nhiệm vụ, mà còn phải bỏ xác lại chổ đó, còn không thì tiền mất tật mang.

Cho nên, sau khi những nhiệm vụ này được đưa vào trong danh sách" nhiệm vụ bất khả thi", thì vua sát thủ khi ấy sẽ lựa chọn một trong những nhiệm vụ ấy mà làm. Và bình thường thì chẳng có tổ chức nào dám tranh giành với vua sát thủ cả, nhưng mà, theo thời gian ước tính thì vua sát thủ của bây giờ đang trong thời gian thoái ẩn, cho nên những nhiệm vụ này cũng được bỏ xó luôn.

Nhưng không ngờ rằng tổ chức Hắc Hồ Điệp xuất hiện, và gió có đổi chiều không?

Thật ra, nếu bình tĩnh mà xem xét thì Charley không hy vọng chuyện đó sẽ xảy ra, kết quả cuối cùng rất có khả năng là tổ chức Hắc Hồ Điệp sẽ" bật" luôn gia tộc Charles để vượt lên phía trước, nhưng, cái gì đến cũng phải đến, ông phải đối mặt với hiện thực này!

Charley thầm than, mình thật sự đã già rồi, hơn nữa gia tộc Charley lại không có người nối nghiệp, ngày đó sau khi trò chuyện với Charles xong, ông ta cũng đã từ bỏ ý định bắt con trai kế thừa gia tộc, dù sao thì miễn cưỡng cũng không có hạnh phúc, tư tưởng của con trai không đặt vào trong giới sát thủ, bắt nó quản lý cả gia tộc sát thủ, không phải là làm khó nó sao!

Charley bất đắc dĩ thở dài, bây giờ việc cần thiết là phải kiếm một người hợp tác, có thể giúp cho gia tộc Charles trở lại, nế không, gia tộc Charles sẽ thật sự tiêu đời, nhưng mà ông cũng rất đau đầu trong việc chọn người hợp tác, vì không thể kiếm một người bị thiếu tinh thần lãnh đạo được, nếu không thì thật sự xong đời.

"Charley, xin chào!" Dương Minh đẩy cửa ra, tiện tay đóng cửa lại, sau đó khóa trái luôn, rồi ngồi xuống ghế đối diện Charley.

Giọng nói của Dương Minh tuy rất bình thản, nhưng đi vào trong lổ tai của Charley cứ như là tiếng sấm vang vậy! Bởi vì cho đến bây giờ Charley vẫn còn chưa nghe qua giọng nói này bao giờ cả, mà người này lại còn dùng tiếng Hán nữa! Ở trong ngôi nhà này, trừ Chu Thiên Tường cùng vợ và con trai dùng thứ ngôn ngữ này để nói chuyện ra, thì những người khác hầu như đều dùng tiếng Ý hoặc là tiếng Anh để nói chuyện, cho nên Charley mới kinh ngạc như vậy!

Vội vàng ngẩng đầu lên, nhìn thấy một người phương Đông xa lạ đang đứng trước mặt mình, Charley càng hoảng sợ: "Cậu… cậu là ai? Cậu vào đây bằng cách nào?"

"Haha, để tôi giới thiệu một chút, tôi là Dương Minh!" Dương Minh bình tĩnh nói: "Về phần tôi vào bằng cách nào thì ông không cần biết"

"Cậu… cậu đến đây làm gì?" Charley dù sao cũng là một lão cáo gì, sau khi hoảng sợ trôi qua, lập tức khôi phục lại bình tĩnh: "Cậu có biết tôi làm gì không? Cậu còn dám xông đến? Không sợ chết hay sao?"

"Haha, đây là câu nói buồn cười nhất tôi từng nghe, nếu như ông muốn uy hiếp tôi, vậy thì tôi sẽ cho ông thêm một cơ hội để ông tiếp tục, chờ sau khi ông uy hiếp xong, chúng ta sẽ? nói chuyện!" Dương Minh cũng không sợ hãi, nhún vai cười nói.

"Hừ!" Charley cũng rõ ràng, nếu Dương Minh có thể đi vào đây, thì đương nhiên không phải là một tên vô dụng rồi, nói những lời uy hiếp này căn bản không có tác dụng, trái lại chỉ làm trò cười cho người ta.

Cho nên, Charley hừ lạnh một tiếng, đổi giọng nói: "Nói mục đích của cậu đi!"

"Mục đích của tôi rất đơn giản, Chu Giai Giai là bạn gái của tôi, Chu Thiên Tường là cha của bạn gái tôi, cũng chính là cha vợ của tôi, tôi không hy vọng bọn họ xảy ra chuyện gì!" Dương Minh nói rất bình thản, bình tĩnh đến cực điểm, nhưng mà trong giọng nói mơ hồ lộ ra một vẻ uy hiếp đáng sợ.

Charley nghe Dương Minh nói xong, đầu tiên là sửng sốt, sau đó lập tức phá lên cười.

"Haha, có ý tứ, cậu đang uy hiếp tôi?"

"Bây giờ ông có thể cười, nhưng mà, nếu như các nàng xảy ra chuyện gì, như vậy tôi sẽ khiến ông phải hối hận cả đời!" Dương Minh nhàn nhạt nói.

"Đây cũng là lời nói buồn cười nhất tôi từng nghe, không biết tự lượng sức, là Chu Thiên Tường cho cậu vào?" Charley cười lạnh: "tên Chu Thiên Tường này càng lúc càng không biết quy tắc"

"Tùy ông nghĩ thế nào, nhưng mà ông có thể gọi điện cho trạm gác bên ngoài, nhìn xem có ai nghe điện thoại không?" Dương Minh nhún vai cười nói.

Charley nghe Dương Minh nói xong, nhất thời biến sắc, chẳng lẽ, tên này xông vào?

Dương Minh tiện tay lấy một vật trong túi ra đặt xuống trước mặt Charley, phát hiện trong túi của tên bảo vệ, hắn nghĩ rằng đầy là tín vật hay đồ vật gì đó của gia tộc này, Dương Minh chỉ tiện tay bỏ trong túi, không ngờ đến lúc này lại có tác dụng.

"Cái này…" Sắc mặt Charley trở nên khó coi vô cùng, đây chính là tín vật trên người của đám bảo vệ trạm gác đầu tiên, Charley đương nhiên là nhận ra.

"Quên nói cho ông biết, thân phận của tôi bây giờ là người phụ trách của Hắc Hồ Điệp!" Dương Minh nhìn nhìn sắc mặt của Charley, cười nói.

"A! Tôi còn tưởng là ai! Thì ra là tổ chức sát thủ Hắc Hồ Điệp danh tiếng! Hèn chi có can đảm nói chuyện với tôi như vậy!" Charley giật mình, sao con rể của Chu Thiên Tường lại là một nhân vật như vậy? Trong lòng đang tính toán coi có nên đối nghịch với hắn ta không.

"Ông cũng biết tổ chức Hắc Hồ Điệp à?" Dương Minh nhíu mày, còn tưởng rằng Charley không biết tổ chức của mình, không ngờ tổ chức Hắc Hồ Điệp lại nổi tiếng như vậy.

"Vừa mới hoàn thành một nhiệm vụ sao!" Charley hừ nói: "Nhưng mà, tổ chức của cậu cũng chỉ vừa mới thành lập, cậu cho rằng vậy là giỏi lắm sao? Chạy đến trước mặt tôi để hù dọa? Gia tộc Charles của tôi cũng đứng hàng thứ ba trong giới sát thủ, cậu thật sự muốn công khai đùa giỡn sao? Không biết tự lượng sức!"

"Nói những thứ vô dụng này ít thôi, ý của ông là,? không muốn tha cho Chu Thiên Tường?" Dương Minh khoát tay, cắt lời Charley, giọng nói cũng trở nên lạnh như băng.

"Đúng thì thế nào?" Giọng nói của Charley cũng trở nên cương quyết hơn, ông ta cũng không sợ thằng nhóc trước mặt này, hèn chi lúc đầu nghe cái tên Dương Minh này thấy quen tai, nhưng trong lúc nhất thời không nhớ ra là ai, bây giờ đã nhớ ra, là cái tên trong danh thiếp mà thằng con trai đưa.

Nhưng mà, lúc ấy ông ta chỉ chú ý đến Vương Tiếu Yên, cho nên quên mất tên này, bây giờ Dương Minh nhắc lại, mới nhớ ra chuyện trước.

"Nếu tôi có thể vào được một lần, là có thể đi vào lần hai, lần ba, tôi không biết cuộc sống sau này của ông sẽ như thế nào, nhưng nhất định phải sống trong sợ hãi"

Charley hít sâu một hơi, nhíu mày, ông không ngờ Dương Minh lại công khai uy hiếp mình, quả thật, có thể xuất hiện trước mặt mình, đủ để chứng minh rằng người thanh niên này không đơn giản, hơn nữa, từ cái nhiệm vụ cao cấp được hoàn thành kia, cũng có thể thấy được hắn có năng lực. Nhưng mà, dù sao thì Charley cũng sống hơn nửa đời người rồi, bị một nhân tài mới nổi trong giới sát thủ uy hiếp khiến ông ta cảm thấy khó chịu, hô hấp cũng trở nên khó khăn, nói chuyện cũng không rõ ràng.

"Thanh niên, đừng quá cuồng vọng!" Charley nhíu mày nói: "Lần này cậu có thể vào được, quả thật cũng có thể vào lần hai! Nhưng mà, cậu cho rằng ngày hôm nay khi cậu đi ra, cậu còn nguyên vẹn sao?" Charley thẹn quá hóa giận, bất chấp mặt mũi luôn, công khai uy hiếp lại.

"Haha, chuyện ông nói, làm cho tôi rất tò mò, muốn nhìn xem gia tộc Charley này mạnh như thế nào!" Dương Minh cười nói: "Điểm đầu tiên, ông có thể giữ tôi ở lại được sao, không phải là tôi khinh thường ông, nhưng, những người trong cái thành này không đáng để tôi nhìn một cái. Thứ hai, nếu ông bắt tôi lại, thì cũng sẽ có người đến báo thù thay tôi, đến lúc đó cũng bắt ông phải sống trong sợ hãi, toàn bộ gia tộc Charley sẽ phải gánh chịu một sự trả thủ điên cuồng chưa từng có!"

"Báo thù cho cậu? Người hợp tác của cậu? Cậu cũng đánh giá cao nàng ta quá rồi!" Charley nghe Dương Minh nói xong, hơi sửng sốt một chút, chẳng lẽ thằng nhóc này còn có quan hệ khác với Vương Tiếu Yên?

Đến lúc đó, Hồ Điệp gia tộc cũng tham gia?

Nhưng mà, nghĩ đi nghĩ lại thì Hồ Điệp gia tộc hẳn là không có khả năng tham gia, Vương Tiếu Yên có hôn ước riêng rồi, đây là chuyện mà những người trong giới sát thủ đều biết, bọn họ đều biết được quy định giữa Hồ Điệp gia tộc và vua sát thủ, cho nên thằng nhóc này tối đa cũng chỉ là một người bạn mà thôi, Hồ Điệp gia tộc không có khả năng công khai ủng hộ Vương Tiếu Yên.

Nghĩ đến đây, trong lòng Charley cũng yên tâm hơn, Vương Tiếu Yên trốn nhà đi, hẳn là cũng nên biết, cũng giống như thằng con trai của mình, nên biết là gia đình sẽ không đồng ý chuyện này!

"Đương nhiên là không phải nàng, nàng ta không lợi hại bằng tôi!" Dương Minh thẳng thắn.

"Vậy ai có thể báo thù cho cậu? " Charley cũng có chút tò mò, chẳng lẽ tên Dương Minh này còn có thế lực khác?

"Sư phụ tôi" Dư? ơng Minh cười nói: "Vất vả lắm ông ta mới tìm được một đồ đệ vừa ý, tôi lại bị ông hại, ông ta khẳng định sẽ điên cuồng lên, mà càng điên, thì hậu quả càng nghiêm trọng" Cái này chính là con bài tẩy của Dương Minh, tuy rằng Dương Minh có thân thủ tốt, hơn nữa lại có kỹ thuật ném phi tiêu rất cao, nhưng cũng không thể chịu nổi một đám người điên cuồng cầm súng đuổi giết, nếu như Charley thật sự muốn giết hắn cũng không phải là không có khả năng, cho nên Dương Minh phài chừa đường lui, không thể làm cho mình quá mức bị động.

Sau khi đã khôn lớn, Dương Minh cũng biết làm việc gì cũng không nên quá xúc động, nên suy nghĩ về những người bên cạnh, suy nghĩ cho những người con gái mình yêu.

Lần mạo hiểm ở châu Phi này, hành động của Vương Tiếu Yên đã làm cho Dương Minh có ý thức mạnh về chuyện này, hắn sẽ không phải giờ làm những việc không chuẩn bị nữa.

"Sư phụ của cậu? Sư phụ của cậu là ai?" Charley ngẩn người, ông cũng không ngờ Dương Minh lại trả lời như vậy.

"Phương Thiên!" Dương Minh chậm rãi nói ra hai chữ này.

Đúng lúc này, khuôn mặt của Charley lập tức đổi màu, giống như là nghe thấy hai chữ khủng khiếp vậy, kinh ngạc há to miệng ra, ngơ ngác một hồi không nói nên lời.

Tốt, Dương Minh âm thầm thở phào, xem ra Charley vẫn còn biết danh hiệu của Phương lão đầu, nếu không thì sẽ rất là mệt mỏi đây.

"Cậu… cậu là đồ đệ của vua sát thủ?" Charley giật mình nhìn Dương Minh: "Ông ta đã có đồ đệ?" Một số nghi hoặc trong đầu của Charley nhanh chóng được xác minh, hèn chi thằng nhóc này lại ở cùng một chổ với Vương Tiếu Yên, thì ra hắn là đồ đệ của vua sát thủ, là người có hôn ước với công chúa của Hồ Điệp gia tộc, mà thân phận của Vương Tiếu Yên lúc này cũng đã có khẳng định, người thừa kế của Hồ Điệp gia tộc!

Mà Charley cũng rõ ràng, vì sao lúc đầu người chỉ định nhiệm vụ là do vua sát thủ, sau đó lại chuyển cho một tổ chức không danh không tiếng, nhưng mà, người phụ trách của cái tổ chức kia chính là đồ đệ của vua sát thủ đời trước, và cũng sẽ là vua sát thủ đời sau!

Cái này làm sao mà không khiếp cho Charley khiếp sợ? Truyền thuyết nói rằng, sau một thời gian vua sát thủ sẽ thoái ẩn, và bất đầu tìm một người thừa kế, một thời gian sau, vua sát thủ mới được ra đời, làm dậy sóng giang hồ!

Charley và Phương Thiên là người cùng một thời, chỉ là không có tiếp xúc nhiều mà thôi, cho nên ông cũng biết về cái truyền thuyết kia, chỉ là, sau khi Phương Thiên thoái ẩn, ông cũng dần dần quên mất người này, không ngờ rằng, một thời gian sau, đồ đệ của ông ta lại xuất hiện trước mặt mình!

Dương Minh nói không sai, nếu như mình động vào Dương Minh, như vậy thì Phương Thiên sẽ nổi điên lên, và chuyện gì cũng sẽ dám làm, gây thương tổn cho đồ đệ của ông ta, phỏng chừng là chuyện của Chu Thiên Tường không cần phải bàn nữa, trực tiếp xóa tên gia tộc Charles trong giới sát thủ luôn, hơn nữa, đối với Phương Thiên mà nói, đây không phải là một việc khó!

"Tôi chỉ theo Phương lão đầu được nửa năm, bây giờ cũng có chút kinh nghiệm" Dương Mi? nh thấy uy hiếp có hiệu quả, cũng không cần phải giữ ôn hòa nữa, bởi vì lúc đầu thân phận của Dương Minh khẳng định là không được Charley coi trọng, hơn nữa Charley vẫn còn đang đề phòng Dương Minh, cho nên hắn căn bản là không thể làm gì khác ngoài việc giữ bình tĩnh để nói chuyện với Charley.

Nhưng bây giờ thì khác, thân phận của mình đã được làm rõ, Charley sẽ không dám hành động thiếu suy nghĩ, đồng thời hai người cũng có đủ tư cách nói chuyện với nhau, cho nên Dương Minh mới nói câu kia.

"Chỉ nửa năm mà lợi hại như vậy, vua sát thủ quả nhiên là một truyền thuyết trong giới sát thủ!" Charley gật đầu, cảm khái nói.

"Được rồi, tôi nghĩ bây giờ chúng ta có thể nói chuyện với nhau một cách ôn hòa rồi!" Dương Minh lại thay đổi nụ cười, nhưng mà lần này không phải là một nụ cười trào phúng, mà là một nụ cười chân thành.

Charley gật đầu: "Đúng vậy, cậu thật sự đủ tư cách nói chuyện với tôi, sau khi Phương Thiên rút lui, thì thân phận của chúng ta cũng sẽ có chênh lệch, vua sát thủ đời sau!"

Bình luận

Truyện đang đọc