Nhiều năm kinh nghiệm lăn lộn trên truyenfull.vn đã nói cho Tiểu Lý biết, đây là một bài viết rất thú vị! vì thế hắn tập trung nhìn xuống dưới.
Tôi à, xin ra trong một gia đình cũng không giàu có gì, nhưng mà sự ham thích hư vinh của tôi rất mạnh, bình thường tôi hay nói với bạn bè và đồng nghiệp là, tôi có một người bạn trai rất có tiền, mỗi ngày hắn đều lái BMW đến đón tôi đi, chỉ để thỏa mãn lòng tự trọng yếu đuối của tôi.
Nhưng mà, tôi biết những cái này cuối cùng vẫn là lời nói dối, đều là giả, tôi chỉ dùng những cái này để làm ảo về thân phận của tôi trước mặt bạn bè hay đồng nghiệp, trên thực tế, đừng nói là xe BMW, ngay cả một cái bánh xe tôi cũng không có, thậm chí ngay cả tiền xăng tôi cũng không có.
Tôi dùng lời nói dối để thỏa mãn lòng tự tôn của tôi, cùng sự ham thích hư vinh của tôi, nhưng mà, chuyện gì đến cũng phải đến! Ngày hôm qua, bạn học thời trung học của tôi gọi điện đến, nói rằng tháng sau nàng ta sẽ kết hôn, muốn tôi tham gia hôn lễ, hỏi tôi rằng có thể cho nàng mượn xe hay không.
Haizzz, tôi không biết nên làm sao cho phải, bình thường tôi hay nói với các nàng rằng, chiếc xe của bạn trai tôi bình thường là cho tôi lái, các nàng liền tin là thật, mà lúc đó đầu của tôi cũng nóng lên, tự nhiên đáp ứng! Cái này không phải dễ làm, tôi chạy đi đâu để kiếm một chiếc BMW làm xe hoa đây?
Muốn tôi nói thật, tôi đúng là không có can đảm đó, nói ra rồi, thì làm sao mà rút lời lại được, kêu tôi nói với các nàng rằng, trước đây đều là tôi lừa các nàng sao? Vậy chẳng phải là bị người ta cười chết à? Vốn tất cả mọi người đều hâm mộ tôi, cứ như vậy, tôi sẽ trở thành đối tượng bị khinh bỉ, vậy chẳng phải là rất mất mặt sao? Vừa nghĩ đến thôi là đầu của tôi đã tê dại rồi!
Tôi có một người chị em, không đậu nổi vào đại học, nhưng mà được gả cho một người có tiền, mặc dù chồng của nàng ta đã già lắm rồi, đủ lên làm ông nội của nàng luôn, nhưng mà chỉ cần có tiền là có mặt mũi rồi! Còn tôi, trước đây cũng là đối tượng được nhiều người hâm mộ, có một bạn trai rất đẹp trai, làm việc cho một công ty nổi tiếng, mỗi ngày đều lái BMW đến trường đến công ty, như vậy là vinh quang cỡ nào!
Nhưng mà, tất cả sẽ tan biến như một giấc mộng sao? Tôi không cam lòng, nếu như tôi nói ra sự thật, vậy sau này làm sao mà tôi có thể ngẩng đầu lên được?
Nghĩ đến những cái này liền thấy đau đầu, tôi không muốn như vậy, tôi nhất định phải xuất hiện một cách vinh quang trước mặt chị em, để thần thoại về tôi được tiếp tục! Tôi muốn lái xe BMW đi tham dự hôn lễ, tôi thích cái cảm giác cao cao tại thượng được người ta hâm mộ, được người ta nịnh nọt, tôi muốn tôi là tiêu điểm của mọi thứ, tôi là ngôi sao của tất cả!
Cho nên, tôi quyết định, tôi lấy một tháng của tôi, đổi lấy quyền sử dụng xe BMW trong một ngày! Chú ý, ban ngày tôi còn đi làm và đi học, chỉ có thể dùng vào buổi tối!
Ba mươi mốt buổi tối, đổi lấy một ngày lái xe BMW, hẳn là rất công bằng đúng không? Ở dưới còn có ảnh chụp của tôi nữa, nhưng mà đã che mặt rồi, nếu như muốn đổi thì liên hệ QQXXXXXX, nhớ cho biết về xe BMW của bạn, nếu tôi cảm thấy được, tôi sẽ cho bạn ảnh chụp của tôi. Những xe cũ và sản phẩm cấp ba trong nước xin đừng quấy rầy.
Đây là nội dung của bài viết, mà ở dưới còn có một tấm ảnh chụp nữa, là hình của người viết, nhưng mà mặt đã bị che lại rồi, chắc là không muốn để cho người khác nhận ra.
Tiểu Lý cảm thấy rất thú vị, vì thế gọi người đồng sự bên cạnh: "Ê, đến xem một chút đi, ở đây có một bài viết rất thú vị nè! Cô gái này bán cô ta một tháng, để đổi lấy quyền sử dụng xe BMW một ngày!"
"A? Thật không? Để tao xem!" Người đồng sự vội la lên, rồi nhào đến màn hình máy tính của Tiểu Lý coi, sau đó nói: "không thể nào? Đúng là có chuyện vớ vẫn như vậy tồn tại sao? Lão Lý bên phòng nhân sự vừa mới mua BMW xong đó, hẳn là có thể đủ điều kiện!"
"Thôi đi, mày không thấy sao, sản phẩm cấp ba trong nước thì đừng liên hệ!" Một người đồng nghiệp khác lên tiếng: "Người như vậy còn bày đặt kén cá chọn cạnh, thế tại sao nàng ta không tự đi bán thân luôn đi?"
"Hay lắm!" Vương Hiểu Nhiễm nhìn thấy kiệt tác của mình đã được người ta chú ý đến, vô cùng đắc ý, cái bài viết từ tay của nàng ra, nàng hao hết rất nhiều tâm tư, rốt cục cũng đã viết ra được một bài kinh hãi thế sự.
Vương Hiểu Nhiễm biết, Tiểu Lý là một người thích lên mạng, khi không có gì làm thường lên lướt web, mà những chuyện kinh động trên mạng, đương nhiên là không trốn khỏi cặp mắt của Tiểu Lý rồi! Quả nhiên, vừa mới đăng không lâu, thì đã bị Tiểu Lý thấy, nghe mọi người bình luận, Vương Hiểu Nhiễm làm bộ lơ đãng nói: "Nhưng mà, tấm ảnh này nhìn rất là quen mắt?" Nghe Vương Hiểu Nhiễm nhắc như thế, ánh mắt của mọi người bắt đầu tập trung về cảnh của tấm ảnh.
"Ơ? Đúng la quen mắt thật!" Tiểu Lý nhìn tấm ảnh nói.
"Đúng vậy. Cảnh vật này nhìn thấy quen quen? Hình như đã gặp ở đâu đó rồi?" Một người khác chỉ tay vào tấm ảnh nói.
"Hình như là công ty chúng ta? Phong cách lắp đặt thiết bị rất tương tự!" Một người khác chỉ vào tấm hình nói: "Hình như đúng là công ty chúng ta!"
"Đúng là không nói thì thôi, nhắc đến liền nhớ, đây không phải là bồn hoa của công ty chúng ta sao?" Một người khác nữa chỉ vào màn hình, sợ hãi kêu lên.
"không sai, đây là hành lang trong công ty của chúng ta, đầu năm nay vừa mới dọn lại!"
"không sai, đúng là vậy!" Một người khác nữa kêu lên (mẹ kiếp, nhiều người quá vậy!): "Cô gái này không phải trong công ty của chúng ta sao? Anh xem, cô ta mặc đồng phục của công ty này!"
"Tiểu Lộ, cô gái này tên là Tiểu Lộ. không phải là Kinh Tiểu Lộ chứ?" Lại có một người khác hô lên.
"Đúng là như vậy, cô gái này có vóc dáng không khác gì Kinh Tiểu Lộ!"
"Hẳn là Kinh Tiểu Lộ rồi, bài viết này nói cũng tương tự như nàng, không phải là đang kể lại chứ? không phải là Kinh Tiểu Lộ có bạn trai lái BMW sao, và trong công ty cũng có danh tiếng à, thì ra đều là khoác lác!"
"Cái con khoác lác này, bắt đầu lên mạng để xin giúp đỡ, không ngờ rằng đã bị chúng ta nhìn thấy!"
Vì thế, những lời bình luận, xỉ vả, chê bai bắt đầu lan tràn khắp công ty, trải qua sự xác nhận của mọi người, cô gái trong hình chính là Kinh Tiểu Lộ! Còn Vương Hiểu Nhiễm thì bắt đầu đắc ý.
Tấm ảnh này là do nàng chụp lén, nhưng mà góc độ rất hoàn hảo, thọat nhìn giống như là tự chụp vậy, cứ như vậy, danh tiếng của Kinh Tiểu Lộ trong công ty bị tụt dốc thảm hại.
Vì thế, trong chiều nay, Kinh Tiểu Lộ cảm thấy ánh mắt của mọi người nhìn mình rất kì quái, lúc đầu nàng ta cũng không cảm thấy gì, nhưng mà càng lúc càng có nhiều ánh mắt khác thường, còn nhỏ giọng nghị luận này nọ, làm cho Kinh Tiểu Lộ rất buồn phiền, trở về phòng làm việc, hỏi cô bạn làm chung với mình có quan hệ không tồi: "Tiểu Tô, xảy ra chuyện gì vậy? Người trong công ty tại sao lại nhìn mình bằng ánh mắt lạ lùng thế? Ngày hôm nay mình bị gì à?"
Vừa nói Kinh Tiểu Lộ vừa nhìn gương kiểm tra xem quần áo của mình có gì không thích hợp hay không, những người này tại sao lại nhìn mình như thế?
"Tiểu Lộ, bạn thật sự không biết sao? Nhưng mà nghĩ lại, bài viết đó hẳn không phải là do bạn viết đâu." Tiểu Tô cũng tương đối hiểu Kinh Tiểu Lộ, biết thái độ làm người của nàng, cho nên suy nghĩ một cái liền hiểu được, nếu Kinh Tiểu Lộ muốn mượn xe BMW, thì cũng không cần phải lên mạng cầu xin, dựa vào dung nhan của Kinh Tiểu Lộ, tùy tiện là cũng có thể mượn được thôi.
"Bài viết gì?" Kinh Tiểu Lộ kì quái hỏi.
"Bạn quả thật là không biết rồi, vậy đợi chút đi, mình tìm cho xem" Nói xong, Tiểu Tô liền mở máy tính ra, lên mạng, tìm vào cái bài viết đó, sau đó lên yahoo, gửi đường dẫn qua cho Kinh Tiểu Lộ.
"Đây là cái gì??" Kinh Tiểu Lộ mở trang web của Tiểu Tô gửi qua, nhìn xem xuống dưới, lúc đầu còn mang tâm lý xem thú vị, nhưng mà xem được một hồi, sắc mặt của Kinh Tiểu Lộ liền trở nên khó coi! Người trong tấm ảnh, Kinh Tiểu Lộ làm sao mà không nhận ra? Ảnh chụp của chính nàng ta thì làm sao nàng ta không nhận ra được?
"Ai làm vậy?" Kinh Tiểu Lộ tức muốn điên lên, đây không phải là giá họa sao? Mình đã đắc tội với ai? Tự nhiên bị gửi một bài viết như vậy? Nhìn thấy tấm ảnh này, rõ ràng là chụp trong công ty!"
"Mình cũng không biết nữa" Tiểu Tô lắc đầu nói: "Mình cũng chỉ nghe người trong công ty nói thôi, bây giờ trong công ty đang nghị luận chuyện này đó!"
"Tức chết đi được!" Kinh Tiểu Lộ nhìn bài viết, càng xem càng tức giận: "không được, mình phải làm sáng tỏ một chút, cái này không phải là hủy hoại danh dự của mình sao? Mình muốn lái BMW, còn cần phải tự bán mình như vậy sao?"
"Mình hiểu mà, đây không phải là tác phong của bạn, nhưng mà người khác." Tiểu Tô bất đắc dĩ lắc đầu nói: "Tiểu Lộ, mình phỏng chừng đây là trò của ai đó, bạn càng tức giận, thì người đó càng đắc ý, chúng ta bớt giận rồi tính."
"Hừ, mình xem ai sợ ai? Như thế này là không xong với mình đâu!" Kinh Tiểu Lộ nuốt nước bọt tức giận nhìn bài viết, trong đầu muốn cái gì là có cái đó đấy, độc ác đến cực điểm.
Kinh Tiểu Lộ nghe Tiểu Tô nói xong, nghĩ lại cũng thấy đúng, nếu như mình nổi giận lên, vậy chẳng phải là làm cho người đó thêm đắc ý sao? Cho nên cần phải giữ bình tĩnh, không thể tức giận được, cẩn thận nghĩ xem nên làm gì bây giờ thì hơn.
Vương Hiểu Nhiễm đắc ý vô cùng, nàng không ngờ hiệu quả lại mãnh liệt như vậy, lúc đầu còn lo lắng không biết nên khuếch tán chuyện này thế nào, nhưng không ngờ tinh thần nhiều chuyện của đồng nghiệp còn lớn hơn nàng tưởng nữa, chỉ qua một buổi trưa thôi mà toàn bộ người trong công ty đều biết. Đương nhiên, Vu Trì cũng biết chuyện này, Vương Hiểu Nhiễm mượn cơ hội này tiếp cận với Vu Trì: "Anh xem, Kinh Tiểu Lộ này nhìn thì thanh thuần, nhưng không ngờ lại là một người như vậy."
Vu Trì cũng không ngờ rằng Kinh Tiểu Lộ mà mình theo đuổi bình thường luôn làm ra vẻ cao cao tại thượng, thanh thuần ngây thơ lại có bộ mặt xấu xa như vậy, sau lưng làm ra những chuyện dơ bẩn như vậy, dùng quyền sử dụng bản thân cô ta một tháng để đổi lấy quyền lái xe BMW một ngày!
Cái quyền sử dụng này là gì, không cần nói cũng biết, Vu Trì đương nhiên rất rõ ràng, cho nên hắn mới nổi điên lên, cho rằng mình bị mù mắt rồi, coi trọng một người như vậy! Hắn ta vỗ mạnh một cái xuống đùi, mắng: "Cái con tiện nhân này, thật sự là nhìn lầm rồi!"
"Haizz, các cô gái thoạt nhìn càng ngây thơ trong sáng, thì sao lưng không biết là ra cái loại chuyện dơ bẩn gì nữa!" Vương Hiểu Nhiễm nói: "Anh cũng đừng khổ sở nữa, con gái tốt còn rất nhiều, cần gì phải treo cổ lên một cây?"
"Hay con mẹ nó, trước đó tôi đúng là bị mù!" Vu Trì ngoài miệng tuy nói vậy, nhưng trong lòng vô cùng khó chịu, hắn thật sự không chấp nhận được sự thật này.
Vương Hiểu Nhiễm là người biết quan sát sắc mặt, nàng thấy Vu Trì khó chịu, cũng biết đây là một cơ hội tốt, vì thế nói: "Trong lòng anh hẳn là khó chịu đúng không? Một lát ra về, em cùng anh đi uống một chén, chúng ta đến quán bar nha" Trong lòng Vu Trì đang tức giận, nghe Vương Hiểu Nhiễm đề nghị như vậy, đương nhiên là gật đầu rồi. Vì thế, sau khi ra về, Vương Hiểu Nhiễm cùng Vu Trì đến quán bar gần công ty, hai người bắt đầu uống với nhau, nhưng mà cái Vu Trì uống là rượu, còn Vương Hiểu Nhiễm chỉ uống nước ngọt thôi.
Nửa đêm, Vương Hiểu Nhiễm dẫn Vu Trì đi mướn phòng, nàng ta là một người biết dụ dỗ đàn ông, chỉ hai ba chiêu thôi đã khiến cho Vu Trì rơi vào trạng thái" t*ng trùng lên đến não", hai người bắt đầu mây mưa với nhau luôn.
Đợi đến khi hỗn chiến xong, Vương Hiểu Nhiễm nhìn Vu Trì ngủ say một bên, khóe miệng mỉm cười, lấy trong túi xách ra một con dao nhỏ, cắn răng một cái, cắt một đường trên ngón tay của mình, máu tươi liền chạy ra.
Vương Hiểu Nhiễm đem ngón tay dính máu của mình trây lên trên tấm lót giường, sau đó còn chà xuống dưới chổ ấy nữa, cuối cùng mới yên tâm ngủ bên cạnh Vu Trì.
Nàng biết, một người đàn ông như Vu Trì khẳng định là coi trọng lần đầu tiên của con gái, nếu như phát hiện ra mình không phải là lần đầu tiên, thì Vu Trì khẳng định là sẽ mang tâm lý chơi qua đường với nàng mà thôi. Cho nên hoặc là không làm hoặc là làm cho tới, Vương Hiểu Nhiễm nhân cơ hội Vu Trì say rượu mà làm ra cái hành động vĩ đại này.
Ngày hôm sau, Vũ Trì tĩnh lại, đầu đau như búa bổ, giơ tay ra kiểm tra điện thoại trên đầu giường, liền mò trúng một thân thể mềm mại, Vu Trì hoảng sợ, nhất thời tỉnh táo lại, quay đầu lại nhìn, thì phát hiện ra đó chính là Vương Hiểu Nhiễm!
Nhìn Vương Hiểu Nhiễm đang nằm lỏa thể trên giường, cảnh tượng tối qua khi say rượu hiện lên trong đầu của Vu Trì, tuy rằng hắn uống say, nhưng mà cơ thể vẫn có cảm giác, cũng nhớ lại được chuyện tối qua. hắn và Vương Hiểu Nhiễm đã làm.
Vu Trì nhíu mày, trong lòng hắn thích Kinh Tiểu Lộ, cho nên không có cảm giác gì với Vương Hiểu Nhiễm cả, nhưng mà phải thừa nhận rằng, khí chất trên người Vương Hiểu Nhiễm cũng không tồi.
Vu Trì nhấc chăn lên, khi hắn nhìn thấy tấm lót giường bị dính máu, cả kinh đến không ngờ, không thể nào? Vương Hiểu Nhiễm là lần đầu tiên? Vu Trì nhanh chóng kiểm tra thân thể của mình, phát hiện ra nó có dính máu, càng thêm xác định điểm này.
Vậy phải làm sao bây giờ? Tuy rằng hắn cũng chơi không ít gái rồi, nhưng mà đều là gái gội đầu hay là gái của chổ karaokke thôi, căn bản là không hề buồn phiền cái gì cả, nhưng mà ngày hôm nay hắn lại xảy ra quan hệ với một người đồng nghiệp, mà nữ đồng nghiệp này còn là lần đầu tiên nữa!
Thật ra, Vương Hiểu Nhiễm đã sớm tỉnh lại, nàng vẫn giả bộ ngủ, nàng đợi đến khi Vu Trì tỉnh lại trước, phát hiện những" dấu hiệu" do nàng để lại ngày hôm qua, thì mới bắt đầu tỉnh lại.
Vương Hiểu Nhiễm ngồi dậy, mở mắt ra, nhìn thấy Vu Trì đang trần truồng, làm ra vẻ kinh ngạc hô lớn: "A. xảy ra chuyện gì? Sao tôi lại ở đây?"
"Ngày hôm qua. chúng ta đều uống." Vu Trì xấu hổ nhìn Vương Hiểu Nhiễm, ngày hôm qua hai người mướn phòng thế nào hắn cũng không nhớ, chỉ có chút ấn tượng về những cú đẩy mà thôi, khi đó hắn cũng hơi tỉnh tỉnh lại, nhưng sau khi xong thì lại buồn ngủ ngay, cho đến sáng hôm nay mới tỉnh lại.
"A." Vương Hiểu Nhiễm mở chăn của mình ra nhìn xong hét lên, phải nói là nàng giả bộ rất giống, rất có thên phú về lãnh vực nghệ thuật: "Chúng ta.., chúng ta."
"Xin lỗi." Vu Trì bây giờ cũng chỉ có thể nói được điều này, tuy rằng hắn là một kẻ ăn chơi, nhưng mà từ đó đến giờ cũng chưa trải qua loại chuyện này bao giờ cả, lúc này cũng không biết nên làm sao cho phải.
"Anh nói xin lỗi với tôi thì có lợi ích gì?" Vương Hiểu Nhiễm khóc lên: "Tôi đã như vậy rồi, anh còn xin lỗi thì có tác dụng gì. người ta ngày hôm qua nhìn thấy anh đau khổ, mới mời anh đi uống. anh lại làm với người ta như vậy. hu hu hu."
"Đừng khóc, Vương Hiểu Nhiễm, em đừng khóc, có gì chúng ta từ từ nói." Vừa thấy Vương Hiểu Nhiễm khóc, Vu Trì liền cảm thấy bối rối, hắn không biết Vương Hiểu Nhiễm đang giả bộ, tuy rằng bình thường hắn hay khoác lác, nhưng mà đến lúc xảy ra chuyện thật sự, hắn lại không biết nên nói cái gì.
"Nói cái gì chứ. uổng cho tôi. còn có hảo cảm với anh. trong lòng còn cho rằng anh là người tốt. không ngờ anh lại làm chuyện này với tôi." Vương Hiểu Nhiễm vẫn tiếp tục khóc lóc.
Có hảo cảm? Vu Trì không ngu, nghe Vương Hiểu Nhiễm nói như vậy, tâm tình nhất thời thả lỏng! Nếu Vương Hiểu Nhiễm đã có hảo cảm với mình, như vậy nói lên rằng đã có cách giải quyết! Hắn chỉ sợ Vương Hiểu Nhiễm đem chuyện này nói cho mọi người biết, như vậy, chuyện của Kinh Tiểu Lộ còn chưa xong, thì mình đã trở thành một tên mặt người dạ thú trong mắt của mọi người! Trong khoảng thời gian này Vu Trì giống như ông hoàng trong công ty, sống không cần làm gì cả, chỉ việc nói nhảm và chờ đến tháng lãnh lương, quả thật là cuộc sống thần tiên!
Bình thường hay khoác lác với đồng nghiệp, được người ta nịnh nọt, Vu Trì cũng không muốn mất đi, loại cảm giác này thật sự quá tốt, ngay cả Hầu Chấn Hám tổng giám đốc cũng phải khách khí nữa, làm cho Vu Trì càng thêm sảng khoái.
Cho nên, bây giờ nghe Vương Hiểu Nhiễm có ý đối với hắn, như vậy thì chỉ cần nói tốt, thì phỏng chừng là sẽ không có chuyện gì! Dù sao thì hắn cũng không còn dự định theo đuổi Kinh Tiểu Lộ nữa, bây giờ Vương Hiểu Nhiễm nhìn cũng đẹp, tìm một bạn gái như vậy cũng không tồi.
Cho nên, tâm tư của Vu Trì bắt đầu động, hắn suy nghĩ một chút, sắp xếp lại ngôn ngữ, sau đó nói: "Vương Hiểu Nhiễm, em đừng khóc nữa, thật ra, anh cũng có hảo cảm với em, hai người chúng ta đều có ý với nhau, cho nên mới cùng nhau. xảy ra chuyện tối hôm qua, cái này cũng không thể trách ai được."
"Vậy anh đang trốn tránh trách nhiệm?" Vương Hiểu Nhiễm nghe Vu Trì nói xong, trong lòng vui vẻ, nhưng vẫn làm ra vẻ tức giận.
"không có, không có. ý của anh là. em làm bạn gái của anh nha. được không?"