NGẬN THUẦN NGẬN ÁI MUỘI

Phục vụ nhanh chóng mau đồ ăn đến, hẳn là do Lý Cát Tinh đã nói chuyện với phòng bếp, làm đồ ăn cho phòng của Kinh Tiểu Lộ trước, chứ nếu không, với sự đông khách như vậy, căn bản là không có khả năng đưa đồ ăn đến nhanh như vậy được.

Thấy phục vụ mang đồ ăn vào, Chu Giai Giai và Kinh Tiểu Lộ cũng dừng lại, câu chuyện này là bí mật giữa hai người, không thể nói cho người ngoài nghe được, cho nên hai người quyết định đồng thời ngậm miệng lại.

Trong lòng của Kinh Tiểu Lộ đang rất bồn chồn, mong người phục vụ này dọn đồ ăn nhanh nhanh một chút, sau đó còn tiếp tục hỏi về chuyện của Dương Minh, nhưng mà người phục vụ này tựa hồ không có ý định dừng, sau khi dọn lên vài món rồi vẫn còn ý định tiếp tục dọn lên, làm Kinh Tiểu Lộ kỳ quái, vội vã kêu lên: "Chị chờ một chút!"

"Có chuyện gì sao?" Cô phục vụ lễ phép hỏi. Tuy rằng nàng ta không biết người trong phòng này là nhân vật lợi hại nào, nhưng mà Lý Cát Tinh trước đó đã nói, nhất định phải phục vụ tốt, cho nên cô ta không dám chậm trễ, mà một lát sau, ông chủ quán cũng tự mình gọi điện thoại đến, nói là cô ta nhất định phải thỏa mãn khách trong phòng!

Lúc này, cô phục vụ đã vô cùng kinh ngạc rồi, tại sao ông chủ quán lại có số điện thoại của mình? Cô ta không nghĩ là ông chủ có khả năng lưu số điện thoại của mình lại, cái này khẳng định là đã hỏi quản lý rồi!

Tuy rằng cô ta rất kinh dị, nhưng mà cũng không dám nghi ngờ cái gì, vội vàng bảo đảm là sẽ phục vụ chu đáo. Sau đó ông chủ nói là bỏ thêm vài món ăn đặc sắc vào, dặn cô ta phục vụ cho tốt vào, còn ông ta thì chạy nhanh trở về.

"Chúng tôi đâu có gọi nhiều như vậy? Chúng tôi chỉ gọi có năm món, tại sao lại mang lên đến bảy món lận?" Kinh Tiểu Lộ tuy rằng không nhớ rõ mình đã gọi cái gì, nhưng mà khi nãy phục vụ giới thiệu, Kinh Tiểu Lộ đã tùy tiện chọn năm món, tuy rằng không nhớ tên, nhưng số lượng thì vẫn nhớ được.

"Tiểu thư, đây là do ông chủ của chúng tôi dặn dò, miễn phí vài món cho hai người" Cô phục vụ lễ phép nói.

"Miễn phí?" Kinh Tiểu Lộ nghe xong, trên mặt liền lộ ra vẻ kỳ quái: "Miễn phí thì chúng tôi cũng không ăn hết được nhiều như vậy, được rồi, chị nói bọn họ là đừng đưa lên nữa"

"Cái này. được rồi." Cô phục vụ do dự một hồi rồi gật đầu đồng ý, tuy rằng trước đó ông chủ đã nói rằng, dặn phòng bếp làm thêm vài món nữa, nhưng mà ông chủ cũng nói rằng, phải phục vụ khách trong phòng này chu đáo, bay giờ nếu khách đã đưa ra yêu cầu này, thì cô ta cũng quyết định ưu tiên chấp hành yêu cầu của khách, cho dù ông chủ có biết, cũng không thể trách được gì. Dù sao thì mọi người cũng xuất phát giống như nhau, đều muốn khách trong phòng này vui vẻ.

Mà trên thực tế, quyết định của nàng rất chính xác, và nó cũng giúp nàng tiến thêm một bước nữa. Loại nhân viên hiểu ý ông chủ, mà lại chiều ý của khách hàng như vậy, chắc chắn là một nhân tài, đương nhiên ở đây cũng không ngoại lệ.

Cô phục vụ Tiểu Bạch rời đi, vội vàng chạy xuống phòng bếp, dặn là đừng làm thêm gì nữa, phòng bếp tưởng là ý của ông chủ, cũng dừng tay lại luôn.

Nhìn thấy rốt cục đã không mang lên nữa, Kinh Tiểu Lộ thở phào nhẹ nhõm, nhưng mà ngay sau đó liền cười khổ, nhìn cái bàn đầy đồ ăn, nói: "Giai Giai, bạn đói bụng không? Hai ta cố gắng ăn đi"

Chu Giai Giai nhìn thấy nhiều đồ ăn như vậy, dở khóc dở cười: "Cho dù mình có đói, thì cũng không ăn nhiều như vậy!"

"Tiểu Lộ, gần đây có phải bạn gặp phiền phức gì không?" Chu Giai Giai nhìn thấy phục vụ không có trở lại nữa, vì thế tiếp tục nói chuyện với Kinh Tiểu Lộ.

Trước đó, Kinh Tiểu Lộ đến trường học tìm mình, trên mặt mang theo vẻ u sầu, giống như là gặp phải phiền toái lớn vậy. Mà nàng ta cũng làm ra những chuyện quái dị, chắc chắn là sẽ bị người ta nghi ngờ, cho nên Chu Giai Giai nghĩ như vậy cũng là bình thường.

Kinh Tiểu Lộ nghe Chu Giai Giai nói xong, thở dài: "Mình quả thật là đã gặp phiền phức, mà còn là một phiền phức rất lớn"

"Phiền phức rất lớn? Rốt cục là gì?" Chu Giai Giai cả kinh, ngẩng đầu nhìn Kinh Tiểu Lộ: "Bạn nói với mình đi, xem mình có thể giúp gì hay không? Nếu như mình đoán không sai, hồi nãy bạn nhờ mình khôi phục lại đoạn ghi âm trong điện thoại, hẳn là có liên quan đến phiền phức này đúng không?"

Chu Giai Giai nhìn vẻ mặt đầy nghi hoặc của Kinh Tiểu Lộ, rốt cục là phiền phức gì, mà có thể gọi là phiền phức rất lớn? Theo Chu Giai Giai thấy, nhiều phiền phức trong mắt của Dương Minh căn bản không là gì cả! Cho dù là chuyện cha mình bị nhốt, đối mặt với gia tộc Charles, thì Dương Minh cũng không tỏ ra yếu kém, và giải quyết nó một cách dễ dàng. Vậy Kinh Tiểu Lộ còn phiền phức gì không giải quyết được?

"Bạn đoán được? ' Kinh Tiểu Lộ kinh ngạc nhìn Chu Giai Giai, gật đầu nói: "không sai, đoạn ghi âm đó là một bằng chứng then chốt trong chuyện lần này, nhưng mà. có dùng được hay không thì cũng không biết nữa"

"
Tiểu Lộ, rốt cục là chuyện gì?" Chu Giai Giai nghe Kinh Tiểu Lộ nói không rõ ràng, làm cho suy nghĩ cũng trở nên không rõ ràng, cái loại cảm giác này thật là khó chịu.

"
Mình bị người ta lừa" Kinh Tiểu Lộ suy nghĩ đến chuyện của mình lại cảm thấy đau đầu, chuyện mình bị đối phương lừa từ trước đến giờ chưa từng nghe nói, thậm chí là ngay cả trên mạng cũng không thấy.

"
Tiểu Lộ, tuy rằng mình không hiểu bạn đang nói gì, nhưng mà gặp phải phiền phức thì mĩnh nghĩ bạn nên tìm Dương Minh, hẳn là hắn sẽ giải quyết giúp bạn, có gì sẽ gánh vác giúp bạn, làm sao mà không có biện pháp chứ?" Từ khi Dương Minh cứu cha của mình ra khỏi gia tộc Charles, Chu Giai Giai đã có một sự tin tưởng mù quáng vào Dương Minh rồi, nghĩ rằng vô luận là chuyện gì, chỉ cần Dương Minh ra tay, thì không gì không giải quyết được.

Kinh Tiểu Lộ đang chuẩn bị nói tiếp, thì bên ngoài truyền đến tiếp gõ cửa, Kinh Tiểu Lộ nhướng mày, bực đến nổi muốn chửi bậy lên, không thể để cho mình yên tĩnh trò chuyện được sao?

Nhưng mà, nàng hít sâu một hơi, ép cục giận trong lòng lại, bình thản nói: "
Ai? Mời vào"

Cửa phòng mở ra, liền thấy một ông mập đi vào, bên cạnh là người phục vụ Tiểu Bạch hồi nãy cùng chị Trương đứng ở cửa.

"
Kinh phó tổng, và vị tiểu thư xinh đẹp này, xin lỗi vì đã quấy rầy hai người" Ông mập này vào là cười nịnh nọt với Kinh Tiểu Lộ và Chu Giai Giai ngay, làm cho cơn tức của Kinh Tiểu Lộ và Chu Giai Giai cũng giảm bớt không ít.

Tục ngữ nói: Đánh người không đánh ai đang cười, mà nụ cười trên mặt ông mập còn tươi hơn hoa, Kinh Tiểu Lộ đương nhiên là không thể dùng từ ngữ cay độc để làm gì rồi, hơn nữa ông ta vào đây cũng không có ác ý gì, nếu như Kinh Tiểu Lộ đoán không sai, thì ông ta mang theo chị Trương tiếp khách đến xin lỗi mình.

Trước đó chị Trương xảy ra xung đột với mình, tuy rằng Kinh Tiểu Lộ không để trong lòng, nhưng mà ông chủ quán không xem việc này là chuyện nhỏ được, ông ta mang theo chị Trương đến xin lỗi. Dù sao thì đây cũng là một tư thái cúi đầu, Kinh Tiểu Lộ căn bản là không thể giận cá chém thớt được.

"
Tôi là ông chủ của quán ăn này, tên là Chu Hỏa Tiến" Ông mập cười cười đi đến nói: "Kinh phó tổng, trước đó chị của em vợ thứ ba của tôi đã đắc tội với cô, xin cô đừng để ý trong lòng, lần này tôi mang chị ta đến xin lỗi cô"

Cái gì đây? Chị của em vợ thứ ba? Cái quan hệ rối loạn gì thế này? Kinh Tiểu Lộ trực tiếp bị Chu Hỏa Tiến làm cho nhức đầu. Nhưng mà, cái quan hệ này không cần nàng phải đi tìm hiểu, nhìn nhìn Chu Hỏa Tiến, sau đó lại nhìn chị Trương, rồi cười nhạt nói: "
không có gì, tôi cũng không để ý"

"
Tiểu Bạch, đem ly rượu lại đây" Ông mập nhìn cô phục vụ, sau đó nói.

"
Vâng, ông chủ" Tiểu Bạch cung kính gật đầu, sau đó mang ba ly rượu đã được chuẩn bị trước đến trước mặt chị Trương.

Chị Trương không nói hai lời, cầm lấy một ly, đưa đến trước mặt Kinh Tiểu Lộ nói: "
Kinh phó tổng, tôi kính cô một ly, xin cô tha thứ"

"
Chờ một chút" Kinh Tiểu Lộ khoát tay, nói với Chu Hỏa Tiến và chị Trương: "Xin lỗi, tôi không uống rượu"

"
Kinh phó tổng không cần uống, đây là chị Trương xin lỗi cô" Chu Hỏa Tiến vội vàng giải thích.

Kinh Tiểu Lộ lúc này mới gật đầu, mà chị Trương thấy Kinh Tiểu Lộ gật đầu, vội vã uống cạn ly rượu vào bụng, rồi uống tiếp hai ly còn lại, tổng cộng là ba ly rượu, sắc mặt không biến đổi, cả người vẫn rất tỉnh táo: "
Kinh phó tổng, chuyện trước kia, xin đừng để trong lòng, nếu cô thấy tôi không vừa mắt, thì ngày mai tôi sẽ từ chức, xin cô đừng làm khó Chu tổng"

"
Tôi đã nói rồi, không có gì, tôi cũng không để ý" Kinh Tiểu Lộ khoát tay: "Được rồi, các người ra ngoài đi, bên tôi còn có chút chuyện"

"
Tốt, tốt" Chu Hỏa Tiến thấy Kinh Tiểu Lộ có vẻ không truy cứu trách nhiệm của mình, mới yên tâm lại, vội vàng mang chị Trương và Tiểu Bạch đi ra ngoài.

Bình luận

Truyện đang đọc