Sự tình lớn khó giải quyết mà lão Buffon nói nhẹ như chẳng tốn chút công sức nào, có thể thấy thế lực của hắn có ảnh hưởng cỡ lớn như thế nào.
Phương Thiên không khỏi thầm rúng động, Dương Minh nhìn tầm thường thế mà lại thu được một đệ tử đặc biệt, không ngờ lại tận tâm tận lực đến thế! Xem ra của vận khí Dương Minh cũng thật tốt.
"Tuy còn chưa có tin tức cụ thể của Dương Minh cùng anh hai nhưng nghe Mr. Buffon thông báo, tôi nghĩ bọn họ chắc chắn bình an. Vậy chúng ta cũng nên chuẩn bị một chút, đợi khi tiểu anh hùng của chúng ta trở về là cử hành yến tiệc mừng công luôn!" Lúc này gánh nặng trong lòng Vương Nhược Thủy như được cất xuống, nhìn thấy vẻ hoan hỉ của mọi người thì đưa ra đề nghị.
"Chủ ý này trất tốt!" Mộc quản gia gật đầu tán thành: "Song không biết Dương Minh và gia chủ khi nào mới về đây!"
Vương Tiếu Yên nghe xong lại trở nên trầm lặng, dù tin tức có chính xác nhưng chừng nào Dương Minh cùng cha còn chưa trở về thì lòng nàng vẫn còn canh cánh không yên.
Lúc này đang trên đường trở về, Vương Tung Sơn nhịn không được hưng phấn gọi một cú điện thoại về gia tộc. Lập tức bên kia đã có người nhấc máy.
"A lô? Là gia chủ sao?" Mộc quản gia chưa kịp hỏi Dương Minh có trở về cùng lão không thì bên này Vương Tung Sơn lớn tiếng cười nói." Mộc quản gia, tôi và Dương Minh đều không có chuyện, chúng tôi đang trên đường trở về, mau chuẩn bị mấy món nhậu ngon ngon một chút, mấy hôm nay tôi chưa được hớp rượu nào sất!"
"Thật tốt quá gia chủ, lát nữa tôi đi sai người hầu chuẩn bị, hai người có thể bình an thật sự là quá tốt!" Thần sắc Mộc quản gia tan hẳn vẻ lo lắng vui sướng đáp lời.
"Dương Minh không có chuyện gì chứ?" Qua lời đáp của Mộc quản gia Vương Tiếu Yên đã biết phụ thân điện về nhưng chưa nghe tin tức về Dương Minh nên nàng có chút nóng vội hỏi.
"Ha ha, Yên Yên, cháu tiếp chuyện điện thoại với gia chủ đi, ta đi dặn dò người hầu chuẩn bị tiệc rượu nghênh đón hai người trở về." Mộc quản gia nhìn thấy bộ dáng gấp gáp của Vương Tiếu Yên thì mỉm cười đưa điện thoại sang cho nàng.
"A lô, là papa sao? Cha có khỏe không?" Vương Tiếu Yên tiếp nhận điện thoại hỏi.
"Ta sao? Đương nhiên lão già này còn gân lắm!" Vương Tung Sơn cười cười: "Yên Yên, con quan tâm đến papa chưa xong? Cha vừa rồi đã nghe thấy con gái rượu của ta chỉ quan tâm đến Dương Minh thôi mà?"
Vương Tiếu Yên không ngờ tới phụ thân nghe được lời vừa rồi của nàng, nhất thời sắc mặt ửng hồng lên nói: "Người ta vốn biết papa không sao nên quan tâm Dương Minh một chút…"
"Dương Minh hả, nó đang ở lái xe, rất tốt" Vương Tung Sơn cười nói: "Con muốn trò chuyện với nó một lát không?"
"Cũng không cần... Papa, tạm biệt. Chờ khi hai người trở về chúng ta sẽ liên hoan thật lớn." Nghe thấy Dương Minh đang lái xe Vương Tiếu Yên tuy rất muốn nhưng đành thôi, dù sao sự an toàn của hắn luôn được nàng để lên hàng đầu.
Cúp điện không lâu, một tên trực ban đệ tử vào thông báo là có người của gia tộc Douglas đến.
"Gia tộc Douglas?" Mộc quản gia nghe xong có chút sững sờ: "Bọn hắn cho người tới đây làm gì?"
"Chắc là đã nhận được tin của gia tộc Lancer nên muốn đến cầu hòa chúng ta chăng?" Phương Thiên cười nhẹ một tiếng nói: "Gould tuy đã chết song ta đố chúng mà dám đến vấn tội, nếu không thì bọn chúng đúng là ngốc hơn bò à!"
"Điều này cũng đúng" Mộc quản gia đồng ý nói: "Vậy cho người gia tộc Douglas vào đi, tôi cũng muốn xem bọn chúng muốn gì."
Lúc này trong đại sảnh tiếp khách của gia tộc Hồ Điệp, một người trung niên khoảng hơn năm mươi mặc âu phục màu đen đang cẩn thận ngồi ở trên ghế sa lon, hắn nhìn thấy đám người Mộc quản gia tới thì vội vàng đứng lên: "Hân hạnh được gặp Mộc tiên sinh."
Nói xong lại đưa ánh mắt tập trung lên Vương Nhược Thủy: "Vị này chính là em gái của Vương gia chủ chăng?"
Vương Nhược Thủy khẽ gật đầu không đáp mà ngồi xuống một bên, còn Mộc quản gia đã nhận ra hắn: "Thì ra là Wagner trưởng lão. Không biết các hạ đến gặp chúng ta là muốn chỉ giáo cái gì?"
Wagner là Đại trưởng lão của gia tộc Douglas, cũng là anh trai ruột của gia chủ. Tin tức gia tộc Lancer bị diệt bọn họ tự nhiên đã nhận được!
Lại nói Douglas và Lancer có quan hệ thông gia nên tại gia tộc Lancer cũng có mấy người hầu hay đưa tin về gia tộc Douglas. Khi biết sự cố tại trang viện của Lancer đồng thời nghe tin Gould đã chết thì gia chủ gia tộc Douglas nổi giận lôi đình nhưng lại cảm thấy sợ hãi và bất lực vô cùng!
Hiện tại gia tộc Lancer đã bị diệt, gia chủ Douglas một chút tâm tư phản kháng cũng không còn chứ đừng nói là đòi công đạo gì đó cho Gould!
Hắn tự hỏi thực lực gia tộc Douglas còn kém hơn gia tộc Lancer rất nhiều, ngay cả gia tộc Lancer hùng mạnh mà đối phương cũng thoải mái tiêu diệt như vậy thì gia tộc của hắn có tính là gì?
Dù muốn báo thù song trước thực lực tuyệt đối hết thảy đều là mây bay. Tuy rằng đứa con chết vô ích nhưng gia chủ Douglas cũng không dám mở miệng oán hận một câu, ai bảo đối phương thực lực siêu cường như vậy?
Chuyện này chỉ có thể nén giận cắn răng mà nuốt vào bụng. Bất quá Đại trưởng lão Wagner lại đề nghị hắn phải nhanh chóng tới lấy lòng gia tộc Hồ Điệp, hơn nữa phủ nhận chuyện quan hệ với gia tộc Lancer.
Không ai dám đảm bảo sau này gia tộc Hồ Điệp lại không hướng mũi dao nhọn sang gia tộc Douglas. Diệt một tộc cũng tính là diệt, diệt thêm một tộc nữa thì có gì khác? Chỉ sợ đến lúc đó chính là gia tộc Douglas phải treo cờ tang!
Vì vậy đành gia chủ Douglas phải ôm hận mà xuống nước, song đứa con trai vừa bị giết mà hắn trực tiếp đi gia tộc Hồ Điệp lấy lòng thì không ổn. Chỉ sợ không kìm được hận thù mà phá hỏng đại sự. Vì thế Đại trưởng lão đành đại diện cho gia tộc Douglas nhanh chóng tới gia tộc Hồ Điệp.
"Ha ha, Mộc quản gia, không biết Vương gia chủ có nhà hay không?" Wagner khách khí hỏi han một câu.
"Gia chủ?" Sắc mặt Mộc quản gia lạnh lùng âm trầm nói: "Tệ gia chủ ở nơi nào thiết tưởng Wagner trưởng lão phải rõ hơn ta chứ?"
"Điều này…" Wagner thật không ngờ Mộc quản gia không chút khách khí hỏi thẳng khiến hắn có chút rối loạn, nhưng không hổ là kẻ lão luyện, suy nghĩ một chút hắn mở miệng nói: "Không dấu gì Mộc quản gia, trong gia tộc chúng ta đều nghĩ chuyện lúc trước là do thằng mất dạy Gould hành sự lỗ mãng."
"Sao vậy Wagner trưởng lão, ngươi nhắc đến Gould là muốn đến vấn tội chúng ta chăng?" Mộc quản gia hừ lạnh một tiếng hỏi.
"Tại hạ đâu dám." Wagner cười khổ nói, thầm nghĩ Mộc quản gia này đang muốn gây khó dễ a!
"Gould hắn ngông cuồng tự đại nên không thể sống, tội hắn gây thì hắn phải chịu. Khi trước gia tộc Douglas chúng ta đã họp và quyết định bãi miễn thân phận thừa kế đồng thời trục xuất vĩnh viễn Gould ra khỏi gia tộc. Cho nên sự sống chết Gould không liên quan đến gia tộc Douglas chúng ta!"
Mộc quản gia nghe thì trong lòng cười lạnh, Gould thì chết rồi còn gia tộc Douglas dám tới báo thù sao, lúc này muốn nói thế mà chẳng được. Trên mặt Mộc quản gia lại tỉnh bơ nói:
"Thì ra là thế, ta đang còn lo lắng về cái chết của Gould, không biết phải giải thích sao với gia tộc các ngươi, xem ra hiện tại thì miễn, thật là quá tốt."
Wagner cười gượng nói: "Chỉ cần Vương gia chủ bình an thì ta đã an tâm, nếu gia chủ không ở nhà vậy thỉnh Mộc quản gia chuyển lời giúp lập trường của gia tộc Douglas chúng ta tới ngài gia chủ!"
"Ồ? Lập trường gì thế?" Mộc quản gia như không hiểu hỏi một câu.
"Gia tộc Douglas chúng ta và gia tộc Hồ Điệp cùng ở trấn Gaara luôn có tình hữu nghị, về sự việc lúc trước gia tộc chúng ta quả thật muốn nói một lời xin lỗi, chuyện như vậy sau này sẽ không phát sinh lần nữa!" Wagner có vẻ kính nể nói.
"Tốt, Wagner trưởng lão đã nói như vậy ta sẽ cặn kẽ chuyển lại gia chủ, xin ngài cứ yên tâm." Mộc quản gia đầu đồng ý.
"Nếu như thế, tại hạ không quấy rầy chư vị nữa, xin cáo từ." Wagner thấy mục đích đã thành thì đứng dậy chuẩn bị ra về.
Tại Trung tâm.
"Tiến sĩ, trung tâm đã mất đi liên hệ cùng Jetson!" Một nhân viên nghiên cứu mặc bộ đồng phục bảo hộ lao động màu xanh, đeo mắt kiếng lo lắng đẩy cửa văn phòng tiến sĩ Benjamin hốt hoảng nói.
"Mất đi liên hệ? Sao vậy Lorent?" Benjamin đang bất mãn vì gã trợ lý đột ngột xông vào thì cả kinh vội vàng hỏi lại.
"Mười lăm phút trước, hệ thống tín hiệu trong cơ thể Jetson kết nối với máy tính trung tâm đột nhiên liên tiếp gián đoạn" Nhân viên điều hành kêu là Lorent tiếp tục giải trình:
"Lúc đầu tôi còn tưởng đường truyền trục trặc nên không có để ý, song một lát sau thử liên lạc lại vài lần nhưng không được. Tôi đã mở hệ thống định vị Gps tìm kiếm vị trí Jetson, nhưng không ngờ cũng hệ thống không thể xác định được. Điều này là do con Chip định vị GPs trong cơ thể hắn đã hỏng chăng!"
"Thử thông qua hệ thống liên lạc với Jetson xem sao?" Tiến sĩ Benjamin nghe xong thì khẽ cau mày hỏi." Tôi cũng đã thử qua song hắn không hề hồi âm!" Lorent nghi hoặc hỏi: "Tiến sĩ, hay là Jetson đã tháo Chip định vị rồi bỏ trốn?"
"Không thể." Benjamin lại khoát tay áo: "Ba năm trước ta đã đem con Chip đó gắn vào đại não của hắn, tích hợp thêm hệ thống cung ứng điện năng trong đó, nếu hắn dám tháo Chip thì khác chi đã biến thành một cục sắt vụn".
"Nói như vậy, thực sự không phải là do Jetson bỏ trốn?" Lorent nghi ngờ hỏi.
"Đương nhiên hắn không ngu ngốc mà đi làm cái việc tự sát như thế, nhất định vấn đề ở chỗ khác." Tiến sĩ Benjamin khẳng định nói.
"Hay là do hệ thống xử lý trung ương của hắn có trục trặc?" Lorent hỏi.
"Cũng không thể, khi chế tạo Jetson ta đã nghĩ tới điểm này, ngoài hệ thống xử lý trung ương chính ta còn thiết kế thêm cho hắn một hệ thống dự phòng. Nếu hệ thống chính hỏng thì hệ thống dự phòng sẽ tự khởi động. Chúng ta vẫn có thể liên lạc với Jetson. Mà khả năng hai bộ xử lý trung tâm đều hỏng thì không đến 1/100." Benjamin nói.
"Ngươi liên lạc với cục tình báo, thu thập tin tức ở gia tộc Lancer cho ta!" Khi trước tiến sĩ Benjamin đã đồng ý cho Jetson trước khi đi chấp hành nhiệm vụ được về gia tộc xử lý chuyện riêng.
"Vâng, tiến sĩ, vậy tôi đi ngay." Lorent gật đầu rất nhanh rời khỏi văn phòng của Benjamin.
Còn lại một mình, chân mày lão tiến sĩ càng nhíu chặt hơn! Jetson là người máy do đích thân lão thiết kế chế tạo, lão vốn rõ thực lực của hắn hơn ai hết! Đây là sản phẩm khoa học kỹ thuật mới nhất, là người máy đời rất cao, sau nhiều thí nghiệm sau khi thất bại của vô số nhà khoa học mới chế tạo thành công! Hiện tại đột nhiên mất liên hệ khiến trong lòng lão nhất thời dâng lên dự cảm bất tường. Sau khi loại bỏ tất cả các khả năng thì chỉ còn mỗi điều là thân thể Jetson n đã bị tổn hại.
Nghĩ đến đây khóe miệng lão co rúm! Tuy trong tay có kỹ thuật nhưng chế tạo hắn cũng vô cùng khó khăn. Linh kiện thật sự rất khan hiếm và đắt đỏ, công nghệ chế tạo lại vô cùng phức tạp, trước mắt ngoại trừ Jetson là thành phẩm thì các người máy khác đều là bán thành phẩm, lắp ráp được thành phẩm này là tốn vô số tâm huyết nhiều năm!
"Tiến sĩ, gia tộc Lancer đã bị người diệt tộc!" Lorent rất nhanh trở về phòng thí nghiệm thất thanh nói.
"Cái gì?" Benjamin nghe xong nhất thời cả kinh: "Bị người diệt tộc là sao? Thế là thế nào?"
"Ngay tại đêm hai mươi hai tại gia tộc Lancer đã xảy ra một vụ nổ lớn khiến toàn bộ thành viên chủ chốt chết sạch, tuy rằng tin tức từ phía chính phủ cung cấp là một tai nạn ngoài ý muốn nhưng chúng ta có thể suy ra là gia tộc Hồ Điệp làm." Lorent giải thích.
"Diệt tộc? Nói như vậy dưới sự bảo hộ của Jetson mà gia tộc Lancer vẫn không tránh khỏi họa này?" Sắc mặt tiến sĩ Benjamin trở nên âm trầm: "Vậy Jetson có mặt trong vụ nổ không?"
Lorent cười khổ nói: "Tiến sĩ, cục tình báo có nói, không phát hiện thi thể Jetson."
"Không có xác sao..." Trong mắt lão tiến sĩ nhất thời xẹt qua một tia hy vọng nhưng rất nhanh lại ảm đạm xuống: "Có lẽ đã bị gia tộc Hồ Điệp phát hiện ra sự khác thường mà đem xác đi cũng không chừng."
"Gia tộc Hồ Điệp!" Lorent nghe xong trên mặt hiện ra vẻ tàn khốc: "Tiến sĩ, ngay cả chúng ta mà bọn chúng cũng dám xem thường thế sao? Lại cả gan dám động đến người của trung tâm!"
"Sao không?" Tiến sĩ Benjamin lại cười lạnh một tiếng: "Lorent, làm người không nên quá tự đại, trung tâm thì thế nào? Gia tộc Hồ Điệp có thực lực đối phó được Jetson, hiện tại chúng ta tùy tiện xuất thủ thì không phải tự mình chuốc lấy đau khổ sao?"
Lorent nhất thời cả kinh lập tức tỉnh lại, không sai, nếu gia tộc Hồ Điệp có thể tiêu diệt Jetson, như vậy trung tâm lỗ mãng báo thù thật không sáng suốt.
Mà Dương Minh đâu biết trung tâm đã đoán ra mọi chuyện, hắn còn cho là thủ tiêu Jetson thì thần không biết quỷ không hay, trong khoảng thời gian ngắn trung tâm cũng không thể điều tra được.
Sở dĩ nghĩ như vậy vì hắn cho rằng Jetson tự ý hành động giấu diếm hành tung với trung tâm. Jetson có chết trung tâm chỉ phát hiện là hắn mất tích, không ngờ tiến sĩ Benjamin đối với hành tung của Jetson lại rõ như lòng bàn tay.
"Khi trước ta không có để gia tộc Hồ Điệp ở trong mắt, song hiện tại không thể coi thường!" Tiến sĩ Benjamin duỗi tay mở máy tính, trên màn ảnh click vào một cái tên gọi là Liệp Ưng.
"Tiến sĩ, có chuyện gì phân phó?" Tại Trung Quốc Liệp Ưng nhận được tín hiệu, liền tranh thủ lấy cái máy tính nhỏ như lòng bàn tay nhanh chóng hồi đáp.
"Liệp Ưng, Jetson có vấn đề, sinh tử không rõ nên không tới trợ giúp ngươi, kế hoạch của ngươi cứ tạm hoãn lại." Tiến sĩ Benjamin thở dài nói.
"Cái gì! Jetson tiên sinh xảy ra vấn đề?" Trong lòng Liệp Ưng cả kinh, trong mắt lại toát ra tia thất vọng!