NGẬN THUẦN NGẬN ÁI MUỘI

- Điều đó làm sao có thể? Chờ lúc ta làm hiệu trường rồi, ta muốn thu thập hắn thế nào thì thu thập thế đó! Đến khi ấy Lưu Duy Sơn cũng bao che không nổi hắn!

Từ phó hiệu trưởng hừ lạnh một tiếng, rất bá đạo mà nói.

- Đúng vậy! Hừ hừ, hắn đám đoạt nữ nhân với con, cậu Tư nhất định phải chỉnh chết hắn!

Phạm Kim Triết gật đầu nói.

- Ngươi yên tâm đi, chuyện này cứ giao cho cậu Tư! Cho dù không khai trừ hắn, cũng phải cho hắn bị xử phạt, để cho hắn ở trước mặt toàn bộ giáo sư làm bản kiểm điểm, để cho hắn xấu hổ chết!

Từ phó hiệu trưởng nói:

- Ha ha, vẫn là cậu Tư lợi hại!

Phạm Kim Triết nịnh hót nói.

Phạm Kim Triết bị Dương Minh khi dễ thê thảm, thật sự là hết chiêu rồi, mới nghĩ tới nhờ cậu làm phó hiệu trưởng của hắn. Tuy nói là họ hàng xa, có điều Phạm Kim Triết lúc bình thường cũng không ít lần hiếu kính cậu Tư này, cho nên quan hệ cũng tương đối tốt!

Phạm Kim Triết cẩn thận suy nghĩ, nếu đã không phải là đối thủ của Dương Minh, vậy thì chèn ép Dương Minh ở trường học, như vậy Dương Minh cũng chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt!

Vì thế, Phạm Kim Triết liền đi tìm cậu Tư. Cậu Tư của hắn vừa nghe tên Dương Minh, tra hồ sơ, sau đó còn nghe ngóng từ chỗ người hướng dẫn. Dương Minh lại là còn nuôi của Lưu Duy Sơn! Vậy tốt lắm, đang lo không có gì công kích Lưu Duy Sơn chứ, đây chính là một cơ hội tốt cho mình!

Dương Minh xin nghỉ phép lâu dài không đi học, đây vốn chỉ là chuyện nhỏ. Nhưng là Từ phó hiệu trưởng lại muốn nắm lấy nó làm cái cớ! Ở trong cuộc họp hiệu trưởng lôi ra, đây là do Lưu Duy Sơn dung túng, nếu không chỉ là học sinh bình thường, ai có thể xin phép lâu như vậy? Cho dù có chuyện này, cũng không đến mức như vậy chứ? Hơn nữa, còn có chuyện gì quan trọng hơn đi học đây?

Cho nên, trong cuộc họp vừa rồi, Từ phó hiệu trưởng liền làm khó dễ một phen. Bây giờ Lưu Duy Sơn lâm vào thế khó xử, chuẩn bị gọi Dương Minh tới hỏi một chút rồi hãy nói.

- Chờ mà xem, một lát nữa Dương Minh tới, cậu ra mặt cho ngươi!

Từ phó hiệu trưởng vỗ vỗ ngực bảo đảm nói:

- Ngươi đi về trước đi, đừng ở chỗ này nữa, để cho người khác nhìn thấy sẽ không tốt!

Bây giờ là thời kỳ nhạy cảm, Từ phó hiệu trưởng cũng sợ Lưu Duy Sơn biết quan hệ giữa mình và Phạm Kim Triết, lại tính kế Phạm Kim Triết! Như vậy có thể được không bù nổi mất! Trên thực tế, hắn là lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử, Lưu Duy Sơn vốn dĩ khinh thường dùng thủ đoạn như vậy!

Lưu Duy Sơn là bằng vào uy vọng trong giới học thuật mới lên làm hiệu trưởng. Không giống Từ phó hiệu trưởng kia, là dựa vào luồn cúi hối lộ mới lên làm hiệu trưởng.

- Được, vậy ta cáo từ trước, cậu Tư!

Phạm Kim Triết nghe được thì vui mừng không ngớt. Dương Minh lập tức sẽ bị khai trừ rồi, xem ngươi lúc này còn làm bộ làm tịch trước mặt ta thế nào! Chờ ngươi bị khai trừ rồi, thì cũng không có cơ hội tiếp xúc Triệu Oánh nữa, đến lúc đó ta lại tiếp tục tấn công theo đuổi, ta không tin không nắm được Triệu Oánh!

Nghĩ tới đây, trong lòng Phạm Kim Triết vô cùng vui vẻ, cao hứng đi ra khỏi phòng làm việc của cậu Tư.

Vì để tránh cho Lưu Duy Sơn và Dương Minh trao đổi lời khai, khiến cho Dương Minh có cơ hội giở trò, cho nên chờ sau khi Phạm Kim Triết đi, Từ phó hiệu trưởng liền đi tới phòng làm việc của Lưu Duy Sơn, nói với ông:

- Lưu phó hiệu trưởng, hay là chúng ta cùng nhau đến phòng họp đi, chờ Dương Minh tới, xem hắn nói như thế nào!

- Vậy thì đi thôi.

Lưu Duy Sơn thản nhiên nói. Ông trước nay vẫn nhìn không thuận mắt Từ phó hiệu trưởng này, chỉ biết nịnh nọt các loại, còn đối với nghiên cứu học vấn thì kém xa lắc xa lơ.

Trong phòng họp, hiệu trưởng đã ở sẵn đó, có điều hắn đã không thế nào quản chuyện của trường học nữa, rất nhanh thôi sẽ về hưu rồi, không cần thiết đắc tội với người ta. Giờ phút này hắn cũng thấy được Từ phó hiệu trưởng và Lưu Duy Sơn đang tranh đấu, bất luận là người nào kế nhiệm vị trí của hắn, thì cũng không liên quan tới hắn mấy.

Dương Minh rất nhanh đã đến trường học, ở trong phòng làm việc của Tiếu Tình gặp nàng ta. Tiếu Tình nhìn thấy Dương Minh, vội vàng đứng dậy:

- Chuyện này, cũng là đột nhiên phát sinh, Từ phó hiệu trưởng chính là cố ý đối nghịch cùng cha nuôi! Em đi giải thích một chút, chỗ chúng ta còn có giấy xin phép mà!

Vừa nói, Tiếu Tình đem một chồng giấy xin phép lấy ra, chuẩn bị đi cùng Dương Minh đến phòng hiệu trưởng.

- Ha hả, không có chuyện gì. Tiếu Tình tỷ, chị yên tâm đi, em chắc chắn sẽ không liên lụy đến cha nuôi. Chút chuyện nhỏ này, chính em có thể giải quyết!

Dương Minh thản nhiên gật đầu.

- Em á! Cũng sắp bị trường học khai trừ rồi, còn nói không sao? Cha nuôi lần này nếu như bảo vệ em, nhất định sẽ bị Từ phó hiệu trưởng công kích. Nếu như không nói đỡ được cho em, em còn có thể đi học sao?

Tiếu Tình có chút lo lắng lắc đầu:

- Em cho rằng chuyện này là chuyện nhỏ sao? Nghỉ phép lâu như vậy, hắn nhất định bắt lập biên bản.

- Em nghỉ có xin phép, lại không phải đi làm chuyện xấu gì, xem hắn có thể như thế nào?

Dương Minh thản nhiên nói:

- Nếu như hắn thật muốn làm gì, như vậy em cũng không ngần ngại chơi đùa với hắn!

Tiếu Tình thở dài, không biết Dương Minh tại sao lại tự tin như thế:

- Em có cách đối phó rồi sao?

- Tiếu Tình tỷ, chị vẫn chưa yên tâm về e, sao?

Dương Minh mở to mắt nhìn Tiếu Tình, cười nói.

- Được rồi, vậy em cũng phải cẩn thận chút.Từ phó hiệu trưởng kia lai giả bất thiện( chẳng tốt đẹp gì cả)!

Tiếu Tình nhắc nhở.

Dương Minh và Tiếu Tình cùng đi đến phòng họp của hiệu trưởng, Từ phó hiệu trưởng uy nghiêm ngồi ở đó, thấy Dương Minh đi vào, cũng không đợi hắn nói chuyện, liền trực tiếp đặt câu hỏi:

- Dương Minh phải không? Em lâu như vậy không đến đi học, chạy đến đâu mà chơi thế?

Từ phó hiệu trưởng nói một câu kia, đúng là chụp mũ Dương Minh có hành vi trốn học đi chơi. Cũng là thiết kế tội danh cho Dương Minh, để dễ bề cho lát nữa khai trừ hắn.

- Ha hả, ngài là Từ phó hiệu trưởng sao?

Dương Minh nhìn người đặt câu hỏi trước mặt một cái. Tuy rằng không nhận ra hắn, nhưng mà thái độ kiểu này, nhất định là Từ phó hiệu trưởng, không thể nghi ngờ:

- Ngài nói ta là đi chơi sao? Ta đây có chút khó hiểu. Ngài là Thiên Lý Nhãn, hay là Thuận Phong Nhĩ vậy? Làm sao lại biết ta là đi chơi chứ?

- Khụ khụ!

Bị Dương Minh vặn ngược lại, Từ phó hiệu trưởng sắc mặt nhất thời trở nên khó coi, nhìn lại:

- EM vô duyên vô cớ vắng mặt. Không cần biết em đi làm cái gì, chuyện này đều không chấp nhận được. Em có còn đem kỷ luật trường học để vào mắt hay không? Em thử xem xem, có học sinh nào giống như em, không lên lớp trong thơi gian dài như thế?

- Từ phó hiệu trưởng, nếu như ta nhớ không lầm, ta đã xin nghỉ rồi, ta còn viết cả giấy xin phép, bên trong cũng được phê chuẩn rồi. Tại sao lại gọi là vô cớ nghỉ học chứ?

Dương Minh hỏi ngược lại.

- Xin phép? Ngươi xin ai? Giấy xin phép đưa cho ta xem nào!

Từ phó hiệu trưởng trong lòng cười lạnh, ta còn sợ ngươi không nói đến chuyện giấy xin phép nữa. Lúc này ngươi đem giấy xin phép lấy ra, vừa lúc quấn luôn cả Tiếu Tình vào! Cả nhà Lưu Duy Sơn đều không làm đúng quy định. Dương Minh con chưa nói gì, Tiếu Tình đã mở miệng trước, đem giấy xin phép cầm trong tay đặt ở trên bàn Từ phó hiệu trưởng, nói:

- Từ phó hiệu trưởng, giấy xin phép của Dương Minh ở chỗ này, cũng đã được khoa chúng ta phê chuẩn, không thể nói là vô cớ nghỉ học gì đó!

-o0o-

Mình post send vài chương ai muốn biên chuyện này thì pm mình. mình dịch cũng được nhiều nhưng không có thời gian biên

Bình luận

Truyện đang đọc