NGẬN THUẦN NGẬN ÁI MUỘI

"Bạn gái mới? Tao đoán 80% là dâm ý của hắn" Dương Minh bĩu môi khinh bỉ, hắn đương nhiên biết Trương Tân đang nói đến ai, nhìn thoáng qua tấm hình trong điện thoại kia, đích thật là Vương Tuyết.

"Mẹ kiếp, cái gì dâm ý, không phải bạn gái để cho tao chụp sao?" Điền Đông Hoa chụp lấy điện thoại, bất mãn nói.

"Lo lắng cái gì, hai ta đều là người trưởng thành rồi, yêu đương là chuyện bình thường!" Dương Minh học theo cách nói của Điền Đông Hoa.

"Trời, làm sao mày biết?" Điền Đông Hoa nghe xong, lập tức tái mặt.

"Vừa rồi tao xuống lầu đã nhìn thấy" Dương Minh nhàn nhạt nói.

"Mày không thể chừa cho tao chút mặt mũi sao! Xong rồi, về sau tao không còn mặt nhìn người." Điền Đông Hoa cầu xin.

"Nhột quá." Dương Minh cảm thấy lạnh sống lưng, quay trở về phòng mình, hắn cởi bộ đồ trên người ra, tránh cho bọn Trương Tân hoài nghi.

Sau khi dọn dẹp xong, Dương Minh ra ngoài.

"Lão Điền, sao mày lại đến với Vương Tuyết? Không phải mày thích Chu Giai Giai sao?" Dương Minh kỳ quái hỏi.

"Tao thích thì có lợi ích gì, con nhỏ đó không hề có phản ứng! Nhưng không sao, thua kế này tao bày kế khác!" Điền Đông Hoa nói: "Vì thế tao tìm đến người bạn tốt bên cạnh nàng ta là Vương Tuyết, thường xuyên qua lại, rồi cuối cùng quen thuộc nhau luôn!"

"Sau đó hai đứa lâu ngày sinh chuyện?" Dương Minh tiếp tục nói.

"Cũng gần như vậy, Vương Tuyết nói cho tao biết Chu Giai Giai đã có người trong lòng rồi, hơn nữa đến chết cũng không quên, tao không còn cách nào, đành phải từ bỏ!" Điền Đông Hoa nói: "Chẳng qua tao phát hiện ra Vương Tuyết làm bạn gái cũng rất được, cho nên tao liền thích nàng."

"Tất nhiên là như vậy rồi, tao cũng không nói thêm gì." Dương Minh lắc đầu, mình cũng không thể can thiệp vào chuyện người ta! Có phải là cha mẹ của hắn đâu, nói chi cho mệt.

"Mày còn gì muốn nói không? Tao thật tâm mà!" Điền Đông Hoa thề.

"Được rồi, vậy chúc mày sớm ngày vào giáo đường" Dương Minh đi vào toilet chuẩn bị đánh răng rửa mặt.

Sáng hôm sau, Dương Minh liền gọi điện cho Hầu Chấn Hám, Dương Minh chuẩn bị tối nay hành động, cho nên bên Bạo Tam Lập phải tùy thời đợi lệnh.

"Bên Bạo Tam Lập có gian tế hay không?" Dương Minh có chút lo lắng hỏi.

"Cái này khó mà nói, chẳng qua yên tâm đi, tôi sẽ tập trung họ lại, thu hết tất cả phương tiện liên lạc, vì để phòng ngừa, có thể dùng tín hiệu" Hầu Chấn Hám đối với những việc này rất lành nghề.

"Được, việc này giao cho anh, tùy thời chờ điện thoại của tôi" Dương Minh phân phó.

"Không thành vấn đề, Dương ca, anh yên tâm" Hầu Chấn Hám cam đoan.

Cúp điện thoại, Dương Minh đi học bình thường, hôm nay Điền Đông Hoa rất tích cực đi học, lúc sáng Dương Minh đang đánh răng, hắn đã thúc dục nhiều lần, hỏi khi nào thì Dương Minh đến lớp.

Lúc đi vào căn tin, miệng hắn cứ luôn léo nhéo bên tai, làm cho Dương Minh bực mình, tức giận nói: "Mày đi sớm như vậy, Vương Tuyết cũng chưa đến"

"Điều này cũng đúng." Điền Đông Hoa gật đầu, chẳng qua trên mặt sốt ruột quá đáng, làm cho người ta phát lạnh.

Tới phòng học rồi, quả nhiên Vương Tuyết còn chưa đến, lớp học bắt đầu lúc 8h30, mà bây giờ mới có 7h sáng, thậm chí là những học sinh chăm chỉ còn chưa tới nữa là.

Đợi đến 8h, Điền Đông Hoa gần như biến thành" Hòn Vọng Thê" rồi, thì vương Tuyết và Chu Giai Giai mới đến phòng học, Dương Minh trong khoảng thời gian này vẫn luôn suy nghĩ về kế hoạch buổi tối.

"Vương Tuyết, bên này nè!" Điền Đông Hoa giơ tay lên kêu.

Vương Tuyết nhìn thấy vẻ nhiệt tình của Điền Đông Hoa, không khỏi đỏ mặt, Chu Giai Giai đã sớm biết chuyện này, phỏng chừng là ngày hôm qua Vương Tuyết đã nói, cho nên Chu Giai Giai cũng không kinh ngạc bao nhiêu.

Chẳng qua nếu Vương Tuyết và Điền Đông Hoa có thể ngồi cùng một chổ, vậy thì những bữa học sau mình có thể danh chính ngôn thuận cùng ngồi với Dương Minh sao? Không chừng lâu ngày có thể phát sinh chuyện, Dương Minh và Tô Nhã hồi đó cũng như vậy mà. Chu Giai Giai vô cùng vui sướng nghĩ đến tương lai của mình, mà Dương Minh bên này cũng chỉ cười khổ, vốn muốn tránh Chu Giai Giai, xem ra lần này khó tránh khỏi!

Chẳng qua lúc ngồi, Vương Tuyết lại khó khăn! Trong phòng học, một bài có bốn chổ, bốn người có thể cùng ngồi, nhưng vấn đề là, ai sẽ ngồi kế ai!

Nếu như để mình ngồi giữa với Điền Đông Hoa, vậy thì Dương Minh và Chu Giai Giai sẽ ngồi hai bên, nếu như vậy, sẽ chẳng được lợi ích gì! Nhưng đến để cho Dương Minh và Chu Giai Giai ngồi giữa, vậy thì Điền Đông Hoa khẳng định không đồng ý!

Vấn đề này thật hao tổn tâm trí! Chu Giai Giai tựa hồ như cũng nhìn thấu sự do dự của vương Tuyết, chẳng qua chuyện này quả thật không dễ, trừ phi mình và Vương Tuyết tách ra ngồi!

"Điền Đông Hoa, đứng lên!" Vương Tuyết bỗng nhiên nói,

"A? Vì sao?" Điền Đông Hoa sửng sốt.

"Anh ngồi ở bên cạnh đi, em và Chu Giai Giai ngồi giữa!" Vương Tuyết nói, nếu mình và Chu Giai Giai không muốn tách ra, vậy chi bằng để cho Dương Minh và Điền Đông Hoa tách ra?

"Anh và Dương Minh phải đi ra?" Điền Đông Hoa kỳ quái hỏi.

"Anh không muốn để cho hai chúng ta nói chuyện bị người khác nghe thấy sao?" Vương Tuyết nhỏ giọng ám chỉ.

"Đúng vậy!" Điền Đông Hoa nghe lý do của Vương Tuyết, lập tức đồng ý, xoay người đập Dương Minh qua một bên, để cho Chu Giai Giai và Vương Tuyết ngồi ở giữa, còn mình ngồi bên cạnh.

Dương Minh bất đắc dĩ lắc đầu, lão Điền à, thoạt nhìn đâu có vẻ dại gái đến như vậy chứ! Tại sao lại khuất phục? Dương Minh bất đắc lắc lắc đầu, thầm nghĩ, càng muốn làm thì càng loạn! Cô nàng Chu Giai Giai này sao lại đột nhiên tiếp cận mình?

Kỳ thật, nếu như không có chuyện trước kia, thì Chu Giai Giai lôi kéo làm quen với Dương Minh, thì Dương Minh như vậy khẳng định sẽ nhìn thấy vấn đề bên trong, nha đầu này tám chín phần là có ý tứ với mình!

Nhưng hai người hai người xảy ra xung đột, hơn nữa nhiều năm không gặp, lúc này nói Chu Giai Giai thích mình? Đánh chết Dương Minh cũng không tin! Chẳng qua, cho dù tìn thì sao? Dù bây giờ Dương Minh không còn hận thù Chu Giai Giai, nhưng cũng không có nghĩa là hắn có thể làm tổn thương đến người con gái mà hắn đã từng thích, Tô Nhã!

Được rồi, nếu không có khả năng sinh ra vấn đề gì, vậy thì cứ tùy nàng thôi, không phải chỉ là ngồi bên cạnh thôi sao? Đồng ý ngồi thì cứ ngồi!

Vốn, cái nhóm bốn người này đã kỳ quái, nhưng lại càng xảy ra chuyện kỳ quái hơn nữa! Vương Chí Đào lén lút chạy đến lớp của Dương Minh, thấy được Dương Minh, lập tức chạy nhanh lại.

"Dương Minh, tôi ngồi ở đây được không? Cậu cũng biết nguyên nhân." Vương Chí Đào nhỏ giọng nói chuyện.

Dương Minh đang định gật đầu đáp ứng thì Chu Giai Giai đã nói chuyện:? Không được, tôi còn có vài chuyện muốn nói với Dương Minh, cậu ngồi phia trước đi!"

"
Được, không thành vấn đề, tôi ngồi phía trước cũng được!" Mỹ nữ lên tiếng, Vương Chí Đào tự nhiên nghe theo, bất quá hắn có chút kỳ quái, Dương Minh có quan hệ thế nào với Chu Giai Giai? Hắn không phải đã nói không quen Chu Giai Giai sao? Không quen có thể ngồi cùng một chổ?

Vương Chí Đào bắt đầu suy nghĩ linh tinh? Không phải quá trùng hợp aso? Hay là Dương Minh cũng có ý theo đuổi Chu Giai Giai? Cái suy nghĩ này bắt đầu, liền không thể dừng lại!

Đúng vậy, rất có thể! Vương Chí Đào không thể không cẩn thận, lần trước tranh đoạt Trần Mộng Nghiên, hắn đã thất bại, lần này nếu tiếp tục thất bại, vậy thì hắn muốn đi đập đầu cho rồi!

"
Bạn có chuyện gì muốn nói với tôi?" Dương Minh thấy mình đổi chổ không thành công, vì thế nhíu mày, có chút tức giận.

"
A?" Chu Giai Giai sửng sốt, vừa rồi mình chỉ tùy tiện tìm một cái cớ để cho Vương Chí Đào không ngồi cạnh mình, nhưng nàng tìm Dương Minh, cũng không có chuyện gì đặc biệt, chỉ là nàng thích ngồi bên cạnh Dương Minh thôi! Chẳng qua, nếu Dương Minh đã hỏi, Chủ Giai Giai lại tiếp tục tìm một lý do, ví thế nói: "Là như vậy, mình có vài vấn đề. muốn hỏi bạn."

"
Hả?" Dương Minh sửng sốt, có chút khó hiểu, không thể nào? Bình thường có bao giờ thấy hỏi cái gì đâu, có cái gì để hỏi? Hơn nữa, sao không đi hỏi thầy, hỏi mình càng không có tác dụng sao?

Phía trước, Vương Chí Đào nghe Chu Giai Giai nói xong, cũng khẽ câu mày, bạn học hỏi thăm bài vở của nhau, cũng không phải là một dấu hiệu tốt, năm đó Dương Minh và Trần Mộng Ngiên cũng phát triển như vậy!

Vương Chí Đào đương nhiên không biết đây chỉ là cái cớ của Chu Giia Giai mà thôi, hắn còn tưởng Chu Giai Giai thật sự có chuyện cần hỏi Dương Minh! Vì thế vội la lên: "
Chu Giai Giai, bạn có vấn đề gì thí cứ hỏi tôi. tôi tuy rằng không phải hệ máy tính, nhưng tôi cũng biết khá nhiều!"

Bình luận

Truyện đang đọc