NGẬN THUẦN NGẬN ÁI MUỘI

Đây quả thật giống như là cặn bã giữa nhân loại vậy, hai tên này gặp nhau, ra vẻ vô cùn ghợp ý, còn đang thao thao bất tuyệt về quá trình" chơi" tiểu minh tinh.

Đương nhiên, mặc dù còn cách rất xa, nhưng mà nội dung nói chuyện một chữ cũng không lọt khỏi mắt của Dương Minh.

"Lão đại, mày và anh hai của Hoàng Nhạc Nhạc quen biết nhau thế nào?" Hoàng Vinh Tiến đi rồi, Trương Tân liền hỏi.

Hắn rất tò mò, làm sao mà Dương Minh có thể quen biết với Hoàng Vinh Tiến, một người sống ở ngoài.

"Haha, nói đến cũng thấy trùng hợp, hôm bữa lễ tình nhân, lúc tao và Trần Mộng Nghiên đi ra biển chơi, vô cùng gặp được anh ấy, lúc ấy đi cùng với Điền Đông Hoa, bởi vì tay của mày còn chưa khỏi, cho nên không rũ mày đi" Dương Minh cười nói: "Lúc ấy, Điền Đông Hoa và anh ấy đánh bạc, Điền Đông Hoa bị quần cho thua gần cháy túi"

"Cái đó là đương nhiên, nhà anh ấy mở sòng bạc mà, sao có khả năng bại dưới tay tên ngốc Điền Đông Hoa ấy được" Trương Tân gật đầu.

"Cho nên, tao liền ra giúp cho Điền Đông Hoa chơi mấy ván. kết quả." Dương Minh còn chưa nói xong, đã bị Trương Tân cướp lời.

"Kết quả khẳng định là mày thắng! Haha, cái này không cần nghĩ cũng biết." Trương Tân cười noi.

"Được rồi, đừng nịnh tao nữa, tao như thế nào, mày còn không rõ sao" Dương Minh khoát tay nói tiếp: "Cho nên quen biết nhau như vậy đó, hai người nói chuyện thấy hợp ý, sau đó, anh ấy có một người bạn tên là Kỉ Tiểu Hạp gặp rắc rối, nên tao đứng ra hỗ trợ giải quyết, vì thế quan hệ càng tốt hơn một chút."

"Mấy hôm trước, tao đi uống cafe gần khách sạn có gặp lại anh ấy, anh ấy nói cuối tuần này. cũng là hôm nay, sẽ tổ chức một buổi party, mời tao tham gia. Nhưng mà bởi vì tao đã đáp ứng với Nhạc Nhạc, cho nên đành phải từ chối, nhưng mà không ngờ rằng, cuối cùng lại đến đây, anh hai của Hoàng Nhạc Nhạc tự nhiên lại là anh ấy."

Nói xong, Dương Minh móc cái thiệp mời bên trong túi ra đưa cho Trương Tân.

Trương Tân mở ra xem, quả nhiên là mời Dương Minh tham gia buổi party này, kí tên là Hoàng Vinh Tiến.

"Không phải chứ, trùng hợp vậy à!" Trương Tân sợ hãi than lên.

"Tao cũng thấy rất là trùng hợp, thật không ngờ!" Dương Minh cất thiệp mời vào trong túi, nhưng mà cái thiệp này đã hết tác dụng rồi.

"Nhưng, nếu anh ấy đã biết chuyện của mày và Trần Mộng Nghiên, tại sao lại có thể đồng ý chuyện của mày và Hoàng Nhạc Nhạc nữa?" Trương Tân kì quái hỏi.

Dương Minh nhất thời choáng váng, có một số việc có thể nói thẳng ra với Hoàng Vinh Tiến, nhưng mà kể cho Trương Tân và Vương Mi nghe, thì khó mà nói quá. Chẳng lẽ lại kể rằng mình bị Hoàng Nhạc Nhạc" hấp diêm"? Vậy thì sẽ không được tốt cho Hoàng Nhạc Nhạc đâu!

Cho nên, sau khi cân nhắc nửa ngày, cuối cùng Dương Minh đã nặn ra được một lý do rất là hợp lý: "Cái này. anh ấy cũng không phải là người bảo thủ gì, chính anh ấy cũng có vài vợ mà. cho nên, nếu muốn trách người thì nên xem xét bản hân trước, chỉ có người trong cuộc mới hiểu được người trong kẹt, vì thế anh ấy cũng không có yêu cầu gì cả."

"Ồ." Trương Tân gật đầu, làm ra vẻ" thì ra là thế", nói: "Hắc hắc, nói như vậy, xem ra anh ấy cũng không phản đối!"

Vương Mi rất kì quái, bởi vì bình thường Hoàng Vinh Tiến không giống người như vậy, càng không phải là loại người như vậy, nhưng mà, Vương Mi cũng không thể đi hỏi được? Chẳng lẽ đi hỏi" anh ơi anh có mấy bà vợ phải không"? Đúng là bệnh thần kinh.

Kết quả, Hoàng Vinh Tiến xui xẻo không biết mình đã bị Dương Minh bán đứng, đổ hết mọi tội lỗi lên đầu, đang nói chuyện với bạn mà hắc xì mấy cái, làm cho hắn suy nghĩ: cái gì thế này? Chẳng lẽ có người nói xấu sau lưng mình?

"Hoàng ca ca, anh sao vậy? Có phải là bị cảm không?. em có thuốc cảm nè." Một cô gái miễn cưỡng cho là xinh đẹp thấy Hoàng Vinh Tiến hắc xì, liền quan tam hỏi.

Hoàng Vinh Tiến lập tức nhìu mày, cô gái này là một quả phụ, xưa nay luôn xuất hiện trong đám đàn ông con trai trẻ để".", nhưng đừng nghĩ rằng nàng ta chỉ có cái vẻ ngoài, lúc chồng nàng ta chết có để lại một công ty cho nàng, ở đây có rất nhiều người có quan hệ làm ăn với công ty ấy, cho nên đương nhiên không thể dày mặt mà nói thẳng ra, vì thế Hoàng Vinh Tiến đành nói: "Chị Hồng, chị đừng nói giỡn, em còn nhỏ hơn chị hai tuổi mà."

"Ai da, em thật là, sao lại nói như vậy, chị đau lòng quá, bộ chị già lắm sao?" Chị Hồng lấy tay đặt lên ngực, tỏ vẻ đau khổ, nhưng chân vẫn bước lại gầnh vt.

Hoàng Vinh Tiến càng lúc càng choáng váng, nhưng mà vẫn ứng phó một câu: "Đâu có, chị Hồng thoạt nhìn cũng đâu có lớn hơn Nhạc Nhạc bao nhiêu đâu."

"Coi như em biết nói. Thế nào? Tối nay sau khi buổi tiệc kết thúc, đến chổ chị chơi nhé?" Chị Hồng nói xong, bắt đầu đá lông nheo với Hoàng Vinh Tiến.

Hoàng Vinh Tiến làm sao mà không biết nếu ở cùng một chổ với cô nàng này thì sẽ có chuyện gì! Nghe nói cô ta đã có quan hệ với hàng trăm thằng rồi, không phải là muốn nói bậy, nhưng ai biết nàng ta có" sầu riêng" hay không?

Tuy rằng đoạn đối thoại của hai người Dương Minh thấy rất rõ ràng, nhưng Vương Mi và Trương Tân lại không thấy, cho nên Dương Minh cũng không nói, bởi vì Dương Minh sợ bọn họ hứng lên, đi hỏi nhân chứng" sống" thì khổ.

"Trời đất, quả nhiên là như thế, đúng là người trong nghề rồi!" Trương Tân hâm mộ nhìn Hoàng Vinh Tiến, bởi vì quả phụ chị Hồng kia vẫn còn rất có mị lực, chỉ là sau khi Trương Tân biết được" thanh danh" của nàng xong, không biết có còn hâm mộ nổi hay không?

Vương Mi âm thầm gật đầu, xem ra Dương Minh nói không giả, sự thật xảy ra trước mắt, làm cho người khác không thể không tin!

Quả nhiên không lâu sau, Hoàng Nhạc Nhạc đã thay một bộ quần áo khác, đi xuống lầu, bộ dáng thanh lệ thoát tục lập tức làm cho mọi người ngẩn ngơ, nhất là tên Lý Gia Lượng và thằng mập kia, ánh mắt trở nên dâm đãng.

"Hôm nay chỉ là một bữa tiệc gia đình, không có ý gì khác, chỉ vì muốn trao đổi tình cảm bạn bè trong giới mà thôi, xúc tiến một vài hợp tác!" Thấy Hoàng Nhạc Nhạc đi xuống, Hoàng Vinh Tiến cũng bước lên trên cái đài vừa dựng lâm thời, cầm lấy micro nói với người ta.

"Ơ, không phải nói là tìm bạn trai của Hoàng Nhạc Nhạc sao?" Tên mập ngu ngốc khi vừa nghe Hoàng Vinh Tiến nói xong, liền nói lớn.

Nhất thời làm cho người ta cười ầm lên, mọi người đương nhiên là biết thằng mập này, là một thiếu gia nổi tiếng ngu ngốc tại Macao, nhưng mà cũng có gia thế, ông gia cũng thuộc loại giết trâu không cần văn hóa gì, mà thằng mập này nghe nói là chẳng đi học được bao nhiêu ngày, cho nên cái gì cũng rất thấp kém, chỉ có loại người như Lý Gia Lượng mới chơi với hắn.

"Cười cái gì mà cười! Có gì buồn cười? Có chuyện gì đâu? Các người dám nói là không hướng về Hoàng Nhạc Nhạc sao?" Thằng mập không phục la lớn.

"Hahaha." Đám người lại cười lớn hơn nữa, quả thật, trong phương diện này có vài thanh niên tài tuấn có ý với Hoàng Nhạc Nhạc, nếu có cơ hội ôm mỹ nữ về nhà, đương nhiên là rất tốt rồi, nhưng mà cũng không trực tiếp như thằng mập này. Người ta lịch sự văn nhã, có cơ hội đương nhiên là không bỏ qua, không có cơ hội thì cũng không miễn cưỡng.

"Cười cái mẹ gì!" Thằng mập giận đến đỏ mặt.

"Người ta cho dù có ý này, cũng không trực tiếp nói ra như vậy!" Có người thật sự là cười hết nổi rồi, vì thế nhỏ giọng nhắc nhở: "Loại chuyện này làm sao mà có thể dày mặt nói ra được? Con gái người ta cũng cần mặt mũi vậy!"

"Ồ, nói vậy cũng đúng!" Thằng mập bừng tĩnh, nhưng mà vẫn không cảm thấy trước đó mình có hành động gì không ổn.

Còn Lý Gia Lương cũng là kẻ đê tiện, thấy thằng mập trở thành mục tiêu bị chê cười, nhất thời mừng rỡ, đây chính là cơ hội tốt để gia tăng hình tượng của mình, Hoàng Nhạc Nhạc bây giờ hẳn là chú ý đến chổ này rồi, vì thế Lý Gia Lượng vội vàng dùng tay vuốt tóc của mình, sửa sang lại quần áo, là ra vẻ vô cùng đẹp trai.

"Haha, tôi nghĩ là có người đã hiểu lầm rồi, tôi không biết tin tức được truyền ra như thế nào, nhưng tôi không có ý tìm bạn trai cho em gái!" Hoàng Vinh Tiến thấy mọi người như vậy, cười nói: "Trước đó tôi đã nói, đây chỉ là một buổi tiệc bình thường, mọi người trao đổi tình cảm, xúc tiến công việc, cũng không có gì, tôi không biết là tại sao lại trở thành tôi muốn tìm bạn trai cho em gái?"

"Nhưng chúng tôi nghe nói là như vậy, chẳng lẽ không đúng sao?" Lý Gia Lượng lần này sợ thằng mập làm loạn, cho nên liền nói trước, sợ không đủ nổi bật.

"Cậu cũng nói là nghe nói mà" Hoàng Vinh Tiến cười nói: "Về phần nghe nói, là nghe ai nói? Vậy nói cho tôi nghe đi!"

"Cái này." Lý Gia Lượng thật sự không phải là nghe chính miệng của Hoàng Vinh Tiến nói, nhưng mà lúc đưa thiệp mời cũng có ám chỉ một chút mà?

"Hơn nữa em gái của tôi, chẳng lẽ xấu đến nổi có ai muốn? Huống chi, em nó cũng có bạn trai rồi." Hoàng Vinh Tiến nói tiếp.

"Mẹ kiếp! Đây là ý gì!" Thằng mập cầm cái thiệp mời trong tay, hùng hổ nói: "Vốn nghĩ là có thể kua gái, sớm biết như vậy, không bằng đi ngủ với tiểu minh tinh cho rồi!"

"Hahaha." Cả đám người lại cười vang, lúc đó Hoàng Vinh Tiến đưa thiệp cho hắn, cũng bởi vì lễ phép, không ngờ người này lại không biết quy củ gì cả.

"Có bạn trai?" Lý Gia Lượng khó chịu, hắn vẫn luôn mơ mộng về Hoàng Nhạc Nhạc, chỉ là Hoàng Nhạc Nhạc vẫn hờ hững với hắn, vốn Lý Gia Lượng muốn từ bỏ, nhưng bây giờ nghe nói Hoàng Nhạc Nhạc đã có bạn trai, nhất thời trong lòng khó chịu, giống như là có một thứ gì đó vốn thuộc về mình lại bị người khác đoạt đi, nhất thời nổi giận: "Bạn trai của nàng đâu? Còn có thể tốt hơn tôi sao? Ở đâu ra? Có dám đi ra không, so với lão tử? Luận gia thế, luận diện mạo, lão tử đều là vô địch."

Bình luận

Truyện đang đọc