NGẬN THUẦN NGẬN ÁI MUỘI

- Tiểu tử kia, có chút khó giải quyết a…

Trương Đại Pháo vừa nghe thấy Dương Minh thì toàn thân như phát lạnh, nghĩ đến công phu lợi hại của Dương Minh làm cho mình cùng mấy người huynh đệ thụ thương, Trương Đại Pháo có phần chùn bước.

- Ta nói rồi, tiền bạc không quan trọng, nhưng nhất định phải khiến tiểu tử kia rút ra được bài học xương máu.

Chủ quán nói.

- Ông chủ, cái này không phải vấn đề tiền bạc, quan trọng là, tiểu tử kia quá khó đối phó a!

Trương Đại Pháo nói có chút bối rối:

- Nếu như tôi nói với Tam Pháo mình gặp khó khăn, khẳng định là Tam Pháo sẽ không lấy tiền, thế nhưng quan trọng là đi tìm ai để đối phó…

- Như vậy…

Chủ quán vừa nghe Trương Đại Pháo phân tích nhất thời có chút thất vọng, nhưng mà cũng khó trách, điều Trương Đại Pháo nói đều là sự thực, chủ quán cũng tận mắt nhìn thấy Dương Minh có bao nhiêu lợi hại, hắn cũng biết, Diêu Tam Pháo tuy là bá chủ một thôn ở phụ cận núi Tây Tinh, thế nhưng cũng không phải là cái gì võ lâm cao thủ cả.

- Nếu không, để tôi gọi điện thoại cho Tam Pháo, hỏi hắn một chút rồi bàn tiếp…

Thấy ông chủ có chút thất vọng, Trương Đại Pháo suy nghĩ một chút, rồi đề nghị. Bình thường ông chủ đối với hắn cũng không tồi, cho nên lúc ông chủ có việc, Trương Đại Pháo cũng không thể không hết sức mà làm.

- Tốt, vậy ngươi điện thoại cho hắn thử xem.

Trên mặt chủ quán nhất thời lại lộ ra vẻ chờ đợi.

- Được, để tôi gọi thử xem…

Tuy rằng Trương Đại Pháo trên cơ bản cũng dự đoán được kết quả của cuộc điện thoại này, đó chính là không giải quyết được vấn đề gì, Trương Đại Pháo biết rất rõ thực lực của Diêu Tam Pháo cùng mấy người thủ hạ đi theo hắn, so với mình thì cũng chỉ mạnh hơn chút ít mà thôi, đâu phải là đối thủ của Dương Minh.

Điện thoại gọi tới nơi ở của Diêu Tam Pháo, rất nhanh Diêu Tam Pháo đã nhấc điện thoại lên:

- Đại ca sao? Anh ở nơi nào?

Diêu Tam Pháo và Trương Đại Pháo là anh em kết nghĩa, trước đây còn có một Nhị Pháo, gọi là Nhị Đại, bất quá sau này lại đi viết tiểu thuyết truyenfull.vn, vì vậy chỉ còn lại hai anh em bọn họ.

- Tam đệ, chú ở nơi nào, anh có việc cần tìm chú!

Trương Đại Pháo nói.

- Có chuyện gì vậy? Nếu không anh qua đây nói đi, em giới thiệu tứ đệ cho anh biết luôn.

Diêu Tam Pháo nói.

- Tứ đệ? Tứ đệ nào hả? Ở đâu lại có một tứ đệ?

Trương Đại Pháo kinh ngạc, có chút không hiểu gì hỏi lại. Trước đây kết nghĩa anh em chỉ có ba người, ở đâu ra lại có một tứ đệ chứ? Không biết Diêu Tam Pháo này có phải uống rượu nhiều rồi nên mơ hồ?

- Tứ đệ là huynh đệ kết nghĩa với em lúc trước ở phương Nam, rất lợi hại đó, anh đến rồi sẽ biết!

Diêu Tam Pháo nói:

- Đệ đệ của em, không phải là tứ đệ của anh sao?

- Ai nha, Tam Pháo, bây giờ anh không có thời gian uống rượu cùng chú! Anh tìm chú thật sự có việc rất quan trọng!

Trương Đại Pháo cuối cùng cũng hiểu rõ tứ đệ trong miệng Diêu Tam Pháo là ở đâu ra, thì ra là nghĩa đệ của hắn, gọi là nghĩa đệ của mình thật ra cũng không phải không đúng.

Nếu như lúc bình thường, Trương Đại Pháo thật đúng là nguyện ý mà đi kết giao với người anh em này, ngũ hồ tứ hải giai huynh đệ mà! Nhất là loại người thích kết giao bằng hữu như hắn, thế nhưng ngày hôm nay thực sự là không có cái hứng thú này.

- Chuyện quan trọng gì vậy mà khiến anh vội vã đến mức thế – rời khỏi cửa hàng?

Diêu Tam Pháo có chút kỳ quái hỏi.

- Ông chủ của anh, bị một tên võ lâm cao thủ khiêu khích! Hiện tại cửa hàng bị đập phá, ông chủ bọn anh muốn báo thù!

Trương Đại Pháo nói một cách đơn giản.

- Ồ, chuyện này à, dễ làm, người nào thế, em đi san phẳng nó cho anh!

Diêu Tam Pháo vừa nghe, chẳng hề để ý nói.

- Ta nói này Tam Pháo, bản lĩnh của chú cùng anh không sai biệt nhiều lắm, anh nói đây chính là võ lâm cao thủ, rất lợi hại đó, phải là loại một đánh năm, chú có thuộc hạ có khả năng như thế không?

Trương Đại Pháo cười khổ nói, thầm nghĩ Diêu Tam Pháo chắc chắn là uống nhiều rồi, nếu không cũng sẽ không khoác lác như vậy.

- Cái gì mà võ lâm cao thủ hay không phải võ lâm cao thủ, sợ cái chim ấy, nó là võ lâm cao thủ, em đây còn có quyền hoàng cơ!

Diêu Tam Pháo nói:

- Chuyện này, để cho tứ đệ của anh đi san phẳng nó giúp anh!

- Quyền hoàng? Tứ đệ? Ý gì vậy?

Trương Đại Pháo vừa nghe Diêu Tam Pháo nói càng thêm ù ù cạc cạc.

- Em biết hắn từ rất lâu, hắn chính là kim bài tuyển thủ của quyền anh ngầm phía Nam, em nói với anh, thế giới quyền vương cũng không phải là đối thủ của hắn!

Diêu Tam Pháo quát lớn, tự nhiên là thổi bay cả trâu bò.

- Quyền anh ngầm? Lợi hại như vậy?

Trương Đại Pháo bị Diêu Tam Pháo nói khiến cho có chút choáng váng, thế nào lại trùng hợp như vậy chứ? Còn đang lo không biết ăn nói thế nào với ông chủ, liền ra ngay một tứ đệ là kim bài tuyển thủ của quyền anh ngầm, lão Thiên cũng quá quan tâm đến mình rồi chứ?

- Đúng vậy đó!

Diêu Tam Pháo tiếp tục khoác lác thổi bay trâu bò:

- Em nói tứ đệ này rất ngưu, một quyền là có thể đánh nát đầu voi, đừng nói là cái gì mà võ lâm cao thủ, hay quán quân thế giới, đối với hắn chỉ là chuyện nhỏ!

- Vậy tốt quá, chuyện này thì giao cho tứ đệ đi làm, chờ thu nhập tiểu tử kia xong, anh mời chú cùng tứ đệ đi nhậu một bữa ra trò!

Trương Đại Pháo đối với lời nói của Diêu Tam Pháo thì tương đối tin tưởng, loại chuyện này cũng không thể tùy tiện nói giỡn được, nếu như tứ đệ không có bản lĩnh thật sự gì, Diêu Tam Pháo cũng không tôn sùng như vậy.

- Không thành vấn đề, cái gì mà nhậu hay không nhậu, chúng ta là huynh đệ, tự nhiên là phải giúp anh làm việc, chuyện của anh thì cũng là chuyện của bọn em!

Diêu Tam Pháo nói:

- Về phần anh muốn mời bọn em uống rượu, anh là đại ca của em, phải nên tìm chúng em uống rượu, nào có giảng giải nhiều như vậy.

- Được, anh biết chú coi trọng nghĩa khí!

Trương Đại Pháo nói:

- Vậy ngươi cùng tứ đệ khi nào đến đây?

- Bây giờ hả, vậy luôn và ngay đi, chúng em lập tức qua đó, anh chờ chúng em!

Diêu Tam Pháo nói.

- Vậy đi, chúng ta ở ngay quán đồ nướng chờ ngươi!

Trương Đại Pháo đáp.

Kỳ thực, chủ quán lúc trước để Trương Đại Pháo gọi điện thoại cho Diêu Tam Pháo, cũng là ôm thử một lần hi vọng, thực ra chính hắn cũng rất minh bạch thực lực của Diêu Tam Pháo ra sao, luận về xạ thủ đến công phu, cũng tương đương với Trương Đại Pháo, căn bản không phải là đối thủ của Dương Minh!

Chỉ là hắn chưa từ bỏ ý định, muốn xác định lại một chút, mới thúc dục để Trương Đại Pháo gọi cuộc điện thoại này, thế nhưng lại không nghĩ rằng, cuộc điện thoại này cư nhiên còn có thu hoạch ngoài ý muốn!

Trong lúc Trương Đại Pháo và Diêu Tam Pháo nói chuyện qua điện thoại, chủ quán ở một bên cũng nghe thấy câu được câu chăng, không nghĩ tới cư nhiên lại đưa đến một quyền vương thế giới ngầm, quả thực là niềm vui ngoài ý muốn nha!

- Đại Pháo, tam đệ ngươi thực sự là một người tài giỏi đó, cư nhiên lại có một người anh em kết nghĩa là quyền vương của thế giới ngầm!

Chủ quán hưng phấn nói:

- Cứ như vậy, chúng ta không phải sợ tiểu tử kia nữa!

- Đúng vậy, tam đệ tôi cũng có rất nhiều bạn bè, điện thoại lần này, xem ra là gọi đúng người đúng chỗ rồi!

Trương Đại Pháo cũng rất hài lòng, bởi vì lúc này dù sao cũng không khiến cho ông chủ phải thất vọng.

Trước đây nhà Trương Đại Pháo rất nghèo, chủ quán là một người chú họ xa của hắn, vẫn luôn trợ giúp cho gia đình hắn, về sau phụ mẫu lại lần lượt qua đời, trong khi Trương Đại Pháo lăn lộn trong xã hội nên được giữ một chức vụ ở quán đồ nướng, chủ quán đối với hắn có thể nói là thập phần chiếu cố, cho nên phần ân tình này Trương Đại Pháo vẫn luôn ghi nhớ.

Không bao lâu, một chiếc xe Santa có rèm che đời cổ cũ nát ở trên kính có dán băng keo chằng chịt dừng ở cửa quán đồ nướng, dừng xe xong, từ trên xe có hai người nhảy xuống.

Một người là Diêu Tam Pháo, người này cao lớn vạm vỡ, vừa nhìn đã biết thuộc mẫu người tàn nhẫn, nhưng ngược lại người được gọi là tứ đệ kia, lại là người có vóc dáng trông rất bình thường.

Bên cạnh Diêu Tam Pháo không còn người nào khác, vậy thì ông vua quyền anh ngầm cũng chỉ có thể là người đứng cạnh Diêu Tam Pháo.

Điều này khiến cho Trương Đại Pháo và chủ quán có hơi chút thất vọng, người này, thật sự là quyền vương sao? Hay là Diêu Tam Pháo tùy tiện khoác lác?

- Tam Pháo… Người này là tứ đệ mà ngươi nói sao?

Trương Đại Pháo tuy rằng trong lòng hoài nghi, thế nhưng cũng không nói gì thêm, nhìn người không thể nhìn tướng mạo, không phải sao, bằng không lúc trước mình và ông chủ cũng sẽ không phải nhận lấy phiền phức của Dương Minh!

Nhìn hình dạng của hắn, trông rất bình thường, đâu có nhìn ra là một võ lâm cao thủ?

- Đại Pháo, Bác thúc, đây là tứ đệ, Phùng Tứ Bưu, cho mọi người làm quen với nhau một chút!

Diêu Tam Pháo đem người bên cạnh mình giới thiệu cho Trương Đại Pháo và chủ quán.

- Xin chào…

Trương Đại Pháo và Phùng Tứ Bưu cùng nhau vươn tay ra, Trương Đại Pháo cố tình muốn thử Phùng Tứ Bưu này một chút. Vì vậy tay vừa đưa lên đã bắt đầu phát lực, gắt gao kìm chặt tay của Phùng Tứ Bưu.

Phùng Tứ Bưu tự nhiên cũng nhìn ra ý đồ dò xét của Trương Đại Pháo, đối với tướng mạo cùng vóc dáng của mình Phùng Tứ Bưu rất là rõ ràng, cho nên Trương Đại Pháo không tin thực lực của hắn cũng là bình thường.

Bình luận

Truyện đang đọc