NGẬN THUẦN NGẬN ÁI MUỘI

Vương Tiếu Yên thầm nghĩ dù mình giải thích thế nào hắn ta nhất định cũng không tin. Vậy việc gì phải giải thích? Vương Tiếu Yên nghĩ như vậy lên lớn tiếng nói: "Tôi không giải thích đó, anh làm gì được tôi"

Dương Minh không ngờ Vương Tiếu Yên lại giở trò này nên có chút đau đầu. Chẳng qua hắn đúng là không có biện pháp, vì vậy thở dài một tiếng mà nói: "Được, tôi không thể làm gì cô"

Thấy dáng vẻ của Dương Minh lúc này, Vương Tiếu Yên không nhịn được cười. Thì ra khống chế Dương Minh dễ như vậy. Nàng mà biết việc gì phải phí sức đánh nhau với hắn.

Đúng vậy, Dương Minh bây giờ đang rất nhân nhượng Vương Tiếu Yên. Nhưng bởi vì vừa có quan hệ kia nên Dương Minh càng không thể làm gì Vương Tiếu Yên.

"Vậy anh nói cho tôi biết, anh sao biết đó là súng, sao thân thủ của anh lại tốt như vậy. Tôi sẽ nói cho anh biết thân phận của tôi"

Bây giờ nàng không hề sợ Dương Minh. Vương Tiếu Yên phát hiện mình căn bản không cần phải trừng mắt với Dương Minh, chỉ cần dịu dàng, làm nũng một chút là khiến Dương Minh thua cuộc.

"Bởi vì tôi đã thấy một khẩu súng như vậy" Dương Minh đáp, đây là đúng sự thật.

"Tôi không tin" Nhưng Vương Tiếu Yên đúng là không thể tin Dương Minh nói.

"Vậy làm thế nào cô mới tin?" Dương Minh cười nói: "Lần này tôi không lừa cô đâu"

"Lấy chứng cứ ra đây" Vương Tiếu Yên nói.

"Chứng cứ" Dương Minh giả vờ trầm ngâm suy nghĩ. Vương Tiếu Yên lại nghĩ Dương Minh không tìm được gì để nói nên vui mừng. Nhưng lúc này Dương Minh lấy một thứ từ túi ra đưa cho nàng: "Đây có phải chứng cứ không? "

"Hả" Vương Tiếu Yên cầm lấy thứ mà Dương Minh đưa tới, nàng trợn mắt há mồm. Đây là một khẩu súng giống hệt của nàng.

"Anh. sao anh cũng có?" Vương Tiếu Yên thất thanh hỏi.

"Cô đưa cho tôi mà" Dương Minh cười nói.

"Tôi cho anh" Vương Tiếu Yên có chút khó hiểu rồi đột nhiên giật mình kêu lên: "Đây là của tôi, sao lại ở trong tay anh?"

Khẩu súng này đã theo Vương Tiếu Yên khá lâu, bên trên có ký hiệu mà mình nàng biết. Lần trước ở Macao đã bị Lưu Lỗi kia cầm đi. Vương Tiếu Yên về Tùng Giang đành phải tìm một khẩu khác.

"Được rồi, đừng kinh ngạc nữa. Tôi đã cứu cô ở Macao. Cô dùng thân thể báo đáp tôi là bình thường mà" Dương Minh rất bình tĩnh nói.

"Macao? Anh?" Vương Tiếu Yên ngây ra đó, nàng không thể tin nhìn Dương Minh. Nàng gặp Lưu Lỗi kia ở Macao, chờ chút, bảo sao hôm qua nàng thấy Dương Minh này có chút quen thuộc. Thì ra, nghĩ đến đây Vương Tiếu Yên hoảng hốt nói: "Anh là Lưu Lỗi kia?"

"Tiểu Yên rốt cuộc đã nhận ra tôi. Xem ra cứu cô không vô ích" Dương Minh cười ha hả nói.

"Dương Minh" Vương Tiếu Yên tức giận nhảy dựng lên túm cổ Dương Minh: "Anh là người xấu. Anh không ngờ dám gạt tôi? Anh biết rõ tôi không lợi hại bằng anh, vậy mà còn tỷ thí với tôi? Anh nghĩ Vương Tiếu Yên này là kẻ ngu dễ ăn hiếp sao?"

"Đừng làm loạn, đang lái xe đó" Dương Minh đẩy Vương Tiếu Yên ra rồi nói: "Tôi không lừa cô, đây là bí mật mà tôi lên giường với cô. Cô nghĩ tôi có thể nói với cô như thế nào?"

"Tức chết tôi" Vương Tiếu Yên giận lắm, có vẻ ấm ức mà nói: "Vậy anh nếu biết thân phận của tôi thì còn hỏi tôi làm gì?"

"Tôi muốn xem cô có yêu tôi không?"

Vương Tiếu Yên bắt đầu trêu chọc.

"Yêu cái đầu anh" Vương Tiếu Yên tức giận nói: "Anh đúng là Lưu Lỗi kia? Nhưng hắn trông không giống gì anh mà?"

"Cô có nghe đến dịch dung thuật không?" Dương Minh nói: "Lúc ấy tôi đi làm việc thì sao có thể để lộ thân phận"

Vương Tiếu Yên gật đầu. nàng bình thường cũng hay hóa trang, chẳng qua không thể không thừa nhận bản lĩnh của Dương Minh quá cao.

"Này. anh cũng là sát thủ?" Vương Tiếu Yên cũng không cần phải giấu nữa. Ở Macao, Dương Minh đã biết thân phận của nàng.

Chẳng qua Vương Tiếu Yên đột nhiên cảm thấy Dương Minh không ghê tởm như nàng nghĩ. Trước kia nàng thấy Dương Minh háo sắc hình như cũng không phải tính cách thật của hắn.

"Tôi? Có thể, hoặc không phải" Dương Minh không thừa nhận cũng không phủ nhận.

Bởi vì lúc ở Macao Dương Minh đã nói hắn không có tổ chứ gì.

"Nói cách khác anh vẫn không gia nhập tổ chức nào?" Vương Tiếu Yên thấy thân thủ của Dương Minh rất cao nên đột nhiên muốn mời hắn vào tổ chức của mình. Với thân thủ của Dương Minh thì khả năng hoàn thành nhiệm vụ sẽ rất cao.

Vương Tiếu Yên đã thấy thân thủ của Dương Minh, trong tổ chức kia thì không ai bằng hắn.

"Cô hỏi nhiều như vậy làm gì? Đến lúc tôi hỏi cô chứ?" Dương Minh lúc này không trả lời vấn đề của Vương Tiếu Yên, mà hỏi lại một câu: "Như vậy mới công bằng chứ?"

"Anh đã lên giường với tôi, anh không cho người ta chút lợi sao?" Vương Tiếu Yên biết rõ thân phận của Dương Minh nên thoải mái hơn nhiều.

Cứ như vậy thì mình làm tình nhân cũng không thiệt. Không biết chừng tổ chức sát thủ của nàng sẽ có thêm một tay ác, từ từ lớn lên. Trở thành đứng đầu thế giới thì cũng đâu biết chừng, đến lúc đó bố nàng sẽ đổi ý thì sao?

Vương Tiếu Yên thành lập tổ chức sát thủ chỉ có một mục đích là làm lớn, biến nó thành đứng đầu thế giới. Cứ như vậy bố nàng sẽ không bắt nàng lấy một người không quen biết.

Nhưng theo thời gian, Vương Tiếu Yên mới phát hiện muốn một tổ chức sát thủ phát triển mạnh là quá khó. Mặc dù nàng rất cố gắng nhưng vẫn còn kém xa.

Nguyên nhân không có gì khác, trong cả Black Widow thì thực lực của nàng là lợi hại nhất. Vậy mà nàng không bằng Dương Minh, như vậy đừng nói là đứng đầu thế giới mà đứng trong bảng 100 cũng là cả vấn đề.

Chẳng qua Dương Minh xuất hiện làm Vương Tiếu Yên thấy có hy vọng. Đương nhiên đây không phải nói là do nàng ngủ với Dương Minh là có cảm tình với hắn. Chẳng qua tính cách của Vương Tiếu Yên như vậy, không muốn người khác khống chế vận mệnh của mình.

Mặc dù không thể nói là thích Dương Minh, thậm chí nàng cảm thấy Dương Minh có chút ghê tởm. Nhưng dù sao cũng tốt hơn vị hôn phu chưa gặp mà. Ít nhất không phải người khác an bài cho nàng, cho dù nàng đánh cuộc thua và ngủ với Dương Minh thì cũng là do nàng tự nguyện, không có quan hệ với ai khác.

Cho nên Vương Tiếu Yên cảm thấy cùng Dương Minh sẽ tốt hơn tên đệ tử chó má của Vua sát thủ nhiều. đương nhiên quan trọng nhất bây giờ là Dương Minh có năng lực làm tổ chức sát thủ mạnh hơn.

Sát thủ đều sùng bái người mạnh, Vương Tiếu Yên cũng như vậy. Mặc dù nàng rất phản cảm vì tên Dương Minh này quá háo sắc, nhưng Vương Tiếu Yên không thể không thừa nhận hắn lợi hại.

Vương Tiếu Yên suy nghĩ lợi hại rồi quyết định đánh bạc một phen. nàng quyết định cuộc sống của mình, mà không phải bị người khác an bài. Về phần quan hệ với Dương Minh, Vương Tiếu Yên cũng nghĩ rồi. Tình nhân cũng được mà, dù sao nếu Dương Minh thật sự quyết định giúp nàng, như vậy nàng và hắn sẽ là cộng tác. Khi ra ngoài làm nhiệm vụ ở cạnh nhau là bình thường.

"Tôi cưỡi cô? Hình như cô cưỡi lên tôi mà?" Dương Minh cười khổ nói: "Nếu không lát nữa tôi thực sự cưỡi trên người cô thì chúng ta nói chuyện"

"Anh không có lúc nào nghiêm chỉnh được à?" Vương Tiếu Yên trừng mắt nhìn Dương Minh: "Dương Minh, anh có muốn gia nhập tổ chức sát thủ không?"

"Tôi? Gia nhập tổ chức sát thủ?" Dương Minh suy nghĩ một chút liền hiểu ý của Vương Tiếu Yên. Cô ả này thích mình gia nhập tổ chức kia rồi.

Ha ha, đây không phải việc hắn muốn sao? Dương Minh đang lo không có cơ hội thăm dò, Vương Tiếu Yên tự đưa lên cửa thì hắn phải túm thật chặt.

Chẳng qua ngoài mặt không hề có vẻ kích động. Dương Minh rất bình tĩnh nói: "Tổ chức sát thủ? Cô biết đó, tôi thích hành động một mình, hơn nữa không thích giết người mấy. Thi thoảng chỉ giết một người mà thôi. Nếu không hôm qua tôi đã giết cô rồi"

"Phì" Vương Tiếu Yên nghe xong không khỏi khinh thường. Thi thoảng giết người? Có bao người cả đời không giết một ai, tên này thì giỏi rồi. Nói như người ta uống nước vậy? Nhất là nàng càng thêm khinh thường với câu nói phía sau của Dương Minh: "Anh không giết tôi là muốn ngủ với tôi mà"

"Hả. cô cũng thấy đó, tôi khá mềm lòng nên cũng có nguyên nhân kia" Dương Minh có chút xấu hổ mà nói.

"Dương Minh, anh nói cho tôi biết công phu của anh học được từ đâu" Vương Tiếu Yên đột nhiên nói.

Bình luận

Truyện đang đọc