NGẬN THUẦN NGẬN ÁI MUỘI

"Tôi cũng đồng ý!" Clough bất đắc dĩ nói. Ngay cả gia chủ cũng đồng ý, vậy Clough còn có lý do gì mà không đồng ý nữa?

Keweitan tựa hồ đã sớm liệu đến kết quả này, khóe miệng hơi đắc ý nhếch lên, hắng giọng một cái nói: "Tất cả mọi người đã tín nhiệm tôi, như vậy tôi cung kính không bằng tuân mệnh!"

Clough trái lại cũng cảm thấy may mắm, tự biết thực lực của mình không có bằng Cable Ranked, Hôm nay Keweitan đã lên làm gia chủ, như vậy Clough cũng đã tự hiểu thực lực của bản thân.

Thế nhưng còn có một người không cam chịu, đó chính là cháu ruột của Thomas, Greenwich! Vị này sớm đã được định là gia chủ gia tộc, hôm nay lại bị chính chú của mình đoạt trước! Mộng tưởng nhiều năm làm gia chủ giờ khắc này tan vỡ, Greenwich rất tỉnh táo, từ nay về sau mình đành vô duyên với vị trí gia chủ này, cho dù Keweitan có rời vị trí này, gia chủ tiếp theo cũng là vài người con trai của Keweitan, lúc này mới nhận ra lúc trước minh từng đối xử không tốt với vài người em trai, cũng từng nhiều lần dùng thân phận thuận kế thừa để cười nhạo bọn họ, thật buồn cười!

Nhưng mà từ nay về sau Greenwich biết thân phận của mình cũng chỉ ngang hàng với đám người kia, chính mình có lẽ sẽ bị cười nhạo.

Nghĩ đến Greenwich lại cảm thấy rất không phục, thế cho nên hắn rất hận Gould, nếu không phải gã, liệu có liên lụy tới gia tộc Lancer không? Có thể liên luỵ đến chính mình không?

Thế nhưng hắn không có quyền lên tiếng, ông nội đã quyết định, hắn sao có thể thay đổi? Chỉ có thể hung hăng nhìn Keweitan, vị gia chủ này chính là chú của hắn a!

Greenwich hiểu rằng đây cũng là lần cuối cùng mình tham gia hội nghị gia tộc, không quản mình ưu tú cỡ nào, cũng không thể tiếp tục được tham gia hội nghị nữa! Chỉ bởi vì chính mình là cháu ruột của gia chủ tiền nhiệm, mà Keweitan tuyệt đối sẽ không cho phép mình ngồi trên hội nghị này.

Gia tộc Hồ Điệp, Vương Tung Sơn đang trong thư phòng, Dương Minh cười mỉm nhìn Vương Tung Sơn cùng Vương Nhược Thủy, nói: "Thế nào? Chú Vương, bây giờ ngài nên đồng ý để cháu từ hôn chứ? Vương Nhược Thủy tiền bối, ngài cũng không ép buộc cháu luận võ nữa đúng không?"

Nguyên bản Vương Tung Sơn cùng Vương Nhược Thủy đã bó tay với chuyện của gia tộc Lancer, lúc này hai người rất là hưng phấn. Còn chưa kịp chúc mừng, thế nhưng đột nhiên nghe Dương Minh nói như vậy, trên mặt lập tức lộ vẻ vô cùng cổ quái.

"Cậu thật sự muốn từ hôn? Vương Nhược Thủy đã biết chuyện của Dương Minh cùng Vương Tiếu Yên, biết hai người bọn họ có chuyện chưa rõ và cũng biết hết thảy đều là do Vương Tung Sơn cùng Phương Thiên hai lão gia hỏa lừa gạt Dương Minh cùng Vương Tiếu Yên, cho nên giờ phút này nghe Dương Minh vẫn còn kiên trì muốn từ hôn, vì thế ngay lập tức nàng cảm thấy có phần cổ quái.

"
Đúng vậy, bằng không cháu tốn nhiều sức như vậy để giúp nhà chú làm gì chứ?" Dương Minh mở to hai mắt, hai người này sẽ không vì chứng kiến thực lực cường đại của mình, mà không muốn từ hôn chứ? Bởi như vậy chính mình đã biến xảo thành vụng a.

"
Phí sức?" Vương Tung Sơn trợn trắng mắt, hắn không hề nghĩ Dương Minh phí sức chút nào, chỉ gọi một cuộc điện thoại, toàn bộ mọi chuyện đã xong, hơn nữa nói chuyện lại rất hống hách, căn bản không giống như người đi nhờ vả, ngược lại như là ra lệnh cho người khác vậy, tốn sức ở chỗ nào chứ? Đây rõ ràng chỉ cần nhấc tay một cái mà thôi, không đúng, lúc nói chuyện hắn cũng đâu có động tay.

"
Đúng vậy, ài, cháu cũng phải trả một cái giá rất lớn đó!" Dương Minh ra vẻ đau lòng thở dài nói: "Chú nghĩ rằng cháu và chú tùy tiện chào hỏi bọn họ, người ta có thể nghe lệnh cháu sao?"

Vương Tung Sơn cùng Vương Nhược Thủy nghe xong Dương Minh nói, không khỏi đưa mắt nhìn nhau. Quả thực Gia tộc Buffon là gia tộc bực nào, sao có thể vì một câu của Dương Minh mà làm ra chuyện lớn như vậy? Nếu nói Dương Minh không phải trả cái giá tương đối lớn, điều này sẽ tuyệt đối không có ai tin.

Trừ phi Dương Minh còn cường đại hơn, nhưng mà hai người cũng không ai phát hiện ra Dương Minh có cái gì đặc biệt hơn người khác!

Phải biết rằng chỗ dựa lớn nhất của Dương Minh chính là Phương Thiên! Dương Minh có thể thu phục được gia tộc Charles nguyên nhân quan trọng nhất cũng là nhờ vào Phương Thiên, nếu như không phải đồ đệ của Phương Thiên, như vậy với tính cách khôn khéo của lão Charles, chắc chắn sẽ không đơn giản đầu nhập vào Dương Minh.

Cho nên những lời vừa rồi của Dương Minh, trong lòng hai người Vương Tung Sơn trái lại rất rõ, quả nhiên Dương Minh nhất định phải trả một cái giá lớn!

Sở dĩ Dương Minh nói như vậy cũng là bởi vì hắn đoán Vương Tung Sơn cùng Vương Nhược Thủy thấy năng lực của mình quá lớn, không muốn từ hôn, cho nên mới tỏ vẻ mình không có năng lực, mà phải trả một cái giá rất lớn, huống hồ cũng không tính là Dương Minh lừa bọn họ, bởi vì hắn quả thật đã phải trả một cái giá, Lão Buffon tới gia tộc Hồ Điệp tìm mình, mình có thể để hắn đi phí công một chuyến sao? Tất nhiên sẽ phải dạy cho hắn một ít công pháp, cho nên coi như lời của hắn là thật.

"
Được rồi, nhưng mà trước khi từ hôn, cậu cũng nên gặp mặt con gái tôi một lần chứ, tối thiểu cũng phải nhìn một chút xem sao a!" Vương Tung Sơn vì Dương Minh mà cảm thấy có chút bi ai, trả giá nhiều như vậy, đến cuối cùng lại phát hiện cuộc hôn nhân này vẫn không thể lùi, đến lúc đó còn có gì buồn hơn, tin tưởng chỉ có hắn mới cảm nhận được.

"
Gặp một lần, vậy được rồi!" Dương Minh thầm nghĩ, dựa theo ước định lúc đầu, trước khi từ hôn phải gặp mặt nhau, sau đó sẽ tuyên bố hai người đã gặp mặt, cuối cùng tính cách không hợp sẽ từ hôn, mà không phải chỉ một bên quyết định.

"
Vậy tối nay đi, việc này không nên chậm trễ, tôi đi thu xếp một chút!" Vương Tung Sơn thở dài, trong mắt lại thoáng lóe lên một tia vui vẻ, có lẽ hắn cũng nghĩ tới lúc Dương Minh cùng Vương Tiếu Yên gặp mặt, lúc đó có kịch vui để xem đây.

Dương Minh rất nhạy cảm cũng cảm giác được Vương Tung Sơn cùng Vương Nhược Thủy tựa hồ có chút không bình thường, nhưng mà cũng không biết là bất thường ở chỗ nào, hắn đoán, có lẽ bọn họ cảm thấy tiếc nuối vì không có được mình mà thôi.

"
Yên Yên, buổi tối hôm nay con sẽ gặp mặt vị hôn phu kia rồi thương lượng chút chuyện nhé." Vương Tung Sơn rời khỏi thư phòng, đi tới phòng riêng của Vương Tiếu Yên. Bởi vì chuyện của gia tộc đã được giải quyết, cho nên tâm trạng của lúc này Vương Tung Sơn rất thoải mái, nụ cười thường trực treo trên khóe môi.

"
Hả?" Vương Tiếu Yên có chút kinh ngạc nói: "Chuyện trong nhà đã giải quyết xong rồi sao? Chuyện này không nên vội mà?"

Lúc trước Vương Tung Sơn đã nói tình cảnh của gia tộc Hồ Điệp cho Vương Tiếu Yên nghe nên nàng cũng rất lo lắng cho gia tộc, lúc trở lại phòng nàng rất phân vân không biết có nên gọi điện cho Dương Minh không, chuyện này Vương Tiếu Yên xem ra cũng chỉ có Dương Minh mới có thể giải quyết.

Mặc dù mình cũng quen biết với Lão Buffon, thế nhưng dù sao thân phận cũng chỉ là"
sư nương" nói chuyện không có sức thuyết phục bằng Dương Minh, để Dương Minh đích thân gọi cho Lão Buffon hiểu quả sẽ được đề lên cao hơn một chút.

Nhưng còn chưa ngồi trong phòng được bao lâu, cha đã tìm tới, nói là đi bàn chuyện từ hôn, điều này làm cho Vương Tiếu Yên lập tức xấu hổ, nếu như vào thời gian khác, Vương Tiếu Yên tự nhiên sẽ rất sốt ruột muốn mau chóng giải quyết chuyện này, dù sao nàng cũng vội vã muốn trở lại Trung Quốc. Thế nhưng hiện tại gia tộc đang gặp nguy cơ, Vương Tiếu Yên nào con tâm trạng nghĩ tới chuyện từ hôn? Cho dù mình có không hiểu chuyện, cũng không thể vào lúc này nói tới chuyện cá nhân.

"
Sự tình trong nhà đã được giải quyết!" Vương Tung Sơn thoải mái cười nói: "Vừa rồi đã giải quyết xong, bây giờ không có việc gì nữa rồi!"

"
Giải quyết xong rồi? Nhanh như vậy sao?" Vương Tiếu Yên nghe cha mình nói như vậy, có chút kinh ngạc: "Gia tộc Lancer bên kia đã chấp nhận thỏa hiệp? Chúng ta phải trả giá lớn gì vậy?"

"
Không phải trả bất kỳ cái giá nào cả. Hơn nữa gia tộc Lancer còn bị thiệt không ít!" Vương Tung Sơn nhớ lại chuyện này, nhịn không được lại phá lên cười: "Lão vương bát đản Thomas này, lần này lão tự trói mình rồi. Lúc trước lão đã nói với cha, hạn ngạch cung ứng vũ khí bị giảm đi, lúc này thì tốt rồi, mộng tưởng của lão đã trở thành sự thật, chẳng những mộng tưởng trở thành sự thật. Hơn nữa còn vượt ra ngoài mộng tưởng nữa."

"
Mộng tưởng trở thành sự thật? Là có ý gì?" Vương Tiếu Yên hơi sững sờ, không biết ý của cha là gì.

"
Nguồn cung ứng vũ khí của gia tộc Lancer chính là Gia tộc Buffon. Mà lúc này Gia tộc Buffon đã hủy bỏ tư cách tiêu thụ vũ khí của gia tộc Lancer rồi!" Vương Tung Sơn cười nói: "Lúc này phỏng chừng Thomas đang hối hận vì cái miệng đen như quạ của mình nha!"

"
Gia tộc Buffon?" Sau khi nghe xong cái tên này, trong mắt Vương Tiếu Yên tràn đầy thần thái khó tin cùng khiếp sợ. Có thể trùng hợp như vậy sao? Nguồn cung ứng vũ khí của gia tộc Lancer không ngờ lại là Gia tộc Buffon? Như vậy cha làm cách nào để Gia tộc Buffon trợ giúp gia tộc Hồ Điệp?

"
Đúng vậy, súng ống đạn dược sau này của gia tộc bọn ta sẽ do Gia tộc Buffon cung ứng." Vương Tung Sơn đắc ý nói: "Giá cả chẳng những rẻ hơn trước kia rất nhiều, mà số lượng cũng hơn xa, xui xẻo chỉ có một mình Thomas mà thôi!"

"
Cha, theo con được biết, gia tộc Hồ Điệp chúng ta trước kia chưa từng có bất kỳ tiếp xúc qua lại nào với gia tộc Buffon mà?" Vương Tiếu Yên có phần kỳ quái hỏi: "Như vậy, cha sao có thể liên lạc được với Gia tộc Buffon, mà bọn họ thế nào lại giúp đỡ chúng ta vậy?"

Bình luận

Truyện đang đọc